Sủng Mị

chương 1577: đại chiến xà long phái (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Đám người Xà Long phái đó lại đuổi tới!"

Cẩn Nhu công chúa mở mắt ra, nói lại tình huống cho Sở Mộ biết.

Đám người kia đã rút kinh nghiệm đợt một, học khôn hơn một chút, bọn họ không có vội vàng phân ra các hướng bao vây, mà lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới thông đạo không gian của Thần Tông, trực tiếp phong kín đường lui của Sở Mộ. Cứ như thế, bọn họ vừa bảo đảm không phải mạo hiểm vừa có thời gian dàn trận đợi chờ đối phương rơi vào bẫy.

Mặc dù làm thế sẽ kéo dài thời gian, nhưng bọn họ có thể yên tâm Sở Mộ không còn đường nào chạy trốn. Trừ phi Sở Mộ muốn chôn vùi cùng với Ấn cốc.

Một trận chiến không thể tránh được, Sở Mộ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần.

Sở Mộ không vội vàng chạy tới thông đạo Thần Tông, mà dừng lại ở nơi xa chờ đám người Xà Long phái.

Cũng không lâu lắm, thanh âm một đám Xà Long gầm thét truyền đến, tiếng động mạnh mẽ khiến cho cả dãy sơn mạch rung chuyển ầm ầm.

Bay ở phía trước là Kim Xà Long, thân thể uy vũ, lân giáp sáng rực vô cùng bắt mắt.

Long tộc Hồn sủng là sinh vật háo chiến, Vũ Vân Long lại là điển hình nổi bật trong hàng ngũ Long tộc. Khi hắn nó thấy Kim Xà Long bay tới, cặp mắt nhất thời trở nên cuồng nhiệt hơn nhiều.

Ở trong mắt của nó, chủng tộc Xà Long chỉ là một đám huyết thống hỗn tạp, chúng nó khiếp đảm, nhút nhát, thích bắt nạt kẻ yếu, phương thức chiến đấu hèn hạ không xứng với huyết thống Long tộc.

Chính vì thế, thời điểm thấy Kim Xà Long diễu võ giương oai ở trước mặt mình, Vũ Vân Long bắt đầu muốn bộc phát hung tính, móng vuốt lập lòe hàn mang chuẩn bị xông lên giáo huấn cho con rắn vàng kia một bài học nhớ đời.

Sở Mộ nhìn thoáng qua bộ dạng Vũ Vân Long hưng phấn bừng bừng, vừa nhìn là biết cái tên này rất nóng lòng đánh một trận rồi.

Lúc trước đám người Xà Long phái bày ra Bàn Long xà trận vây khốn nó, muốn cướp đi tiểu bảo bảo của nó. Cho nên Vũ Vân Long phải tính khoản sổ sách này trên đầu đối phương, một hai tính mạng Xà Long căn bản không thể bình ổn tức giận trong lòng nó.

Tổng cộng chỉ có sáu con Xà Long, nhưng khi chúng nó tiến tới gần lập tức gây ra cảm giác trầm trọng dị thường.

Tằng Long đứng trên đỉnh đầu Kim Xà Long, bên ngoài mặc hoàng kim khải y, cặp mắt hắn cũng phẫn nộ nhìn chằm chằm Sở Mộ.

"Ngươi có biết những người từng chọc giận Tằng Long ta, kết quả bây giờ bọn họ đang ở đâu không?"

Tằng Long tức giận mặt mày vặn vẹo dữ tợn.

"Thật là có lỗi, trước kia ta còn chưa biết ngươi là ai!"

Sở Mộ ngẩng đầu lên, lạnh nhạt trả lời.

Hắn đã nghe qua Xà Long phái, nhưng cái tên Tằng Long quả thật là xa lạ.

Bởi vì hắn bước vào cấp Bất Hủ không bao lâu, số người quen biết ở lĩnh vực này chỉ có hạn. Hơn nữa, hắn làm gì có tâm tư và thời gian rảnh rỗi đi tìm hiểu những cường giả Bất Hủ?

Thế nhưng, có lẽ Tằng Long là nhân vật đồng cấp với Hỏa phu nhân, cũng không phải là hạng người hời hợt.

"Ngươi dám phá hủy Bàn Long xà trận làm rối loạn kế hoạch của chúng ta, rồi lại dùng phương pháp hèn hạ giết chết thành viên Xà Long phái. Ta nhất định sẽ cho ngươi chết một cách thống khổ nhất."

Xà hộ pháp lửa giận ngập trời, chỉ thẳng vào mặt Sở Mộ mắng lớn.

Lần này Xà hộ pháp mang theo không ít nhân thủ, nhưng mà bây giờ chỉ còn lại có ba người. Những người khác tử vong đều có liên quan đến cái tên nam tử ở trước mặt, vì thế Xà hộ pháp chỉ oán hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống Sở Mộ.

Xà Long phái vốn không có nhiều cường giả Bất Hủ, lần này tới Ấn cốc đã chết nhiều người như vậy, Xà hộ pháp đã không có cách nào khai báo với chưởng môn của mình.

"Để ta đích thân giết hắn!"

Nghiễm Bình đứng trên lưng Hỏa Xà Long lập tức xung phong nhận nhiệm vụ.

Lúc trước nữ thành viên chết thảm bên trong không gian sụp đổ vốn có quan hệ mập mờ với hắn, thậm chí hai người đã sắp kết hôn rồi. Nào ngờ nàng lại chết ở nơi này, thâm thù đại hận dâng lên khiến cho Nghiễm Bình mơ hồ hai mắt.

Thấy Nghiễm Bình đã muốn nhào lên liều mạng, Cẩn Nhu công chúa dùng tinh thần âm nói với Sở Mộ:

"Ngươi đó, cứ thích làm việc ác, ngươi chia rẽ uyên ương người ta."

"Là hắn thấy chết mà không cứu."

Sở Mộ không hề có một chút cảm giác tội lỗi, địch nhân vẫn là địch nhân. Bất kể quan hệ giữa địch nhân và địch nhân tốt như thế nào, điều đó có quan hệ gì đến hắn?

Hơn nữa, tình hình lúc đó quá dễ nhận ra, nếu như Nghiễm Bình lập tức quay trở về nói không chừng còn có hi vọng cứu nữ Hồn sủng sư kia ra ngoài.

"Cũng đúng, vậy … nếu ta cũng bị lọt vào vết nứt không gian, ngươi có xoay người bỏ chạy giống hắn không?"

Cẩn Nhu công chúa liếc nhìn Sở Mộ, cố ý hỏi thử một câu.

"Không, ta không phải là hắn!"

Sở Mộ bình thản trả lời.

Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa bình thản tâm tình thể loại này cơ hồ muốn ép điên Nghiễm Bình rồi. Bởi vì lúc ấy hắn quả thật không dám liều mạng cứu viện nữ Hồn sủng sư kia.

"A a a! Ta... ta muốn giết các ngươi!"

Nghiễm Bình ra lệnh cho Hỏa Xà Long lao tới, bộ dạng rõ ràng là muốn nhất quyết sống chết với Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa.

"Ngu xuẩn, mau trở về!"

Tằng Long giận dữ hét lớn.

Nghiễm Bình đã mất đi lý trí, ngay cả mệnh lệnh chưởng giáo cũng không nghe lọt tai, tiếp tục ra lệnh cho Hỏa Xà Long bay tới Sở Mộ.

Nhìn thấy Nghiễm Bình thật sự xông lại, Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa ngược lại nhìn nhau cười nhạt, giống như là hai tà ma đang chơi trò đùa bỡn được như ý.

"Bạch Ma Quỷ, giết hắn!"

Sở Mộ nói.

Bạch Ma Quỷ đang lơ lửng sau lưng Sở Mộ, ma ảnh trùng điệp với cái bóng của hắn rất khó nhận thấy nó tồn tại.

Đến khi Hỏa Xà Long xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, Bạch Ma Quỷ mới đột ngột hiện thân, ma trảo hung ác đánh xuống đỉnh đầu Hỏa Xà Long.

Nghiễm Bình và Hỏa Xà Long chưa kịp làm ra phản ứng, ma trảo Bạch Ma Quỷ đã xỏ xuyên qua đầu Hỏa Xà Long. Ma diễm màu đen cấp tốc lan tràn, nhanh chóng chui vào trong thiêu đốt linh hồn Hỏa Xà Long, mặc dù Hỏa Xà Long cũng có Hỏa thuộc tính nhưng làm sao đề kháng nổi lực lượng bá đạo của Hắc Yểm Ma?

"Gào!"

Thân thể Hỏa Xà Long điên cuồng giãy dụa trên không trung, muốn lên tiếng cầu cứu nhưng cổ họng đã bị ma trảo chặn ngang không thể phát ra thanh âm, hai mắt nó lồi lên cực kỳ đáng sợ. Đám người Xà Long phái ở đằng xa thấy vậy cũng phải run rẩy sợ hãi một trận.

"Ngươi có thể đi gặp nàng rồi."

Ánh mắt Sở Mộ nghiêm nghị nhìn vào Nghiễm Bình, thanh âm lạnh như băng.

"Vù vù vù vù!"

Ma diễm màu đen thiêu đốt thân thể và linh hồn Hỏa Xà Long, sau đó tiếp tục chui vào người Nghiễm Bình. Lúc này trên mặt hắn chỉ còn lại sự sợ hãi tột độ, không còn một chút tức giận hay cuồng bạo như trước.

"A ~~~!"

Nghiễm Bình gào lên thê lương, trong chốc lát đã bị ma diễm màu đen thôn phệ biến thành tro bụi.

Quá trình Nghiễm Bình và Hỏa Xà Long tử vong không quá ba giây, đám người Xà Long phái đều sợ ngây người, bọn họ thật sự không ngờ gã nam tử trẻ tuổi kia lại có được thực lực kinh khủng như thế

"Hắc... Hắc Yểm Ma...?"

Khóe miệng Tằng Long co quắp mấy cái.

Hắc Yểm Ma huyết thống đỉnh cấp trong Yểm Ma nhất tộc, trước đó Tằng Long chỉ biết được qua lời đồn mà thôi. Chính hắn cũng không tin chủng tộc tà ác, quỷ dị, hung tàn chí cực này thật sự tồn tại.

Rất khó tưởng tượng trên thế giới này lại có nhân loại thu phục được Hắc Yểm Ma làm Hồn sủng.

Thế mà bây giờ ở trước mặt hắn rõ ràng là một con Hắc Yểm Ma, hơn nữa gã Hồn sủng sư chủ nhân còn quá trẻ tuổi, điều này làm cho Tằng Long không thể chấp nhận nổi.

"Không hổ là Bi Khấp Giả, luôn luôn có được một vài đặc điểm khiến cho người ta khiếp sợ."

Tằng Long hít vào một hơi thật sâu cố gắng bình ổn tâm tình của mình, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ không còn khinh thường:

"Thế nhưng, Bi Khấp Giả các ngươi chỉ là vật hi sinh giúp cho Tằng Long ta bước vào cảnh giới bất tử."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio