Thiếu nữ phản bội thấy Mạc Tà đánh tới lần nữa nhất thời bàng hoàng, hoảng hốt.
Đến tận lúc này, nàng đã biết chỉ vì mình khinh thường mới dẫn đến kế hoạch sáu năm bị hủy trong chốc lát. Mà người làm việc đó chính là tiểu thiếu niên năm đó ký kết hồn ước, vốn không được mình coi trọng.
Đến thời điểm cuối cùng, thiếu nữ phản bội cũng không né tránh nữa rồi. Nàng dùng cặp mắt tức giận nhìn chằm chằm Sở Mộ, tựa hồ muốn nhớ rõ hình dáng người này để báo thủ rửa hận trong tương lai. Nhất định phải làm cho hắn trả giá gấp trăm, gấp ngàn lần đau đớn và sỉ nhục nàng gặp phải ngày hôm nay.
"Xẹt!"
Mạc Tà đánh một trảo này ngay vị trí trái tim trên người thiếu nữ phản bội. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thiếu nữ phản bội đứng yên tại chỗ không nói tiếng nào, cho dù thân thể bị xé rách máu thịt mơ hồ vẫn không lộ ra thần sắc thống khổ, ánh mắt tràn đầy thù hận vẫn ngó chừng Sở Mộ không tha.
Đối mặt với ánh mắt kinh khủng của thiếu nữ phản bội trước khi chết, Sở Mộ căn bản không thèm để ý, trực tiếp bỏ qua.
"Trời đất ơi, chuyện này… cái tên Sở Thần này cũng quá độc ác đi?"
Tại vị trí cách xa dãy núi Hắc Vân, Lý Hoang vô cùng kinh ngạc khi thấy một màn quỷ dị bên phía Cổ bảo.
Lúc trước Lý Hoang đã quan sát cẩn thận con rối của thiếu nữ phản bội, lúc ấy đã bị vẻ đẹp tuyệt diễm của nàng làm cho kinh hãi ngây người. Nữ nhân như vậy quả thực là nữ thần trong lòng tất cả nam tử, nàng phải được cung phụng trên thần đàn mới đúng. Nhưng mà Sở Thần … cái tên sát tinh này ngay cả ánh mắt cũng không nháy một cái, đã ra lệnh cho Hồn sủng trực tiếp mạt sát, thủ đoạn "vùi hoa dập liễu" quả thực là siêu thần nhập nhánh.
Vốn là Lý Hoang mất đi Thanh Chập Long cũng không nỡ buông tha dễ dàng như thế, hắn núp ở phía xa dự định nhìn song phương lưỡng bại câu thương tìm kiếm vận may. Kết quả đúng như hắn nghĩ, coi như là nữ nhân thần bí cũng không phải đối thủ của Hồn sủng đế hoàng.
Bởi vì như thế, Lý Hoang lại càng không dám dừng lại ở chỗ này quá lâu, một khi Sở Mộ phát hiện ra hắn khẳng định sẽ giết chết không chút do dự. Trước khi bản thân có đủ lực lượng, Lý Hoang tuyệt đối không thể tùy tiện trêu chọc Sở Mộ.
Máu tươi chảy xuôi dưới mặt đất, chẳng qua dòng máu vừa chạm đất liền biến mất rất nhanh.
Mà thân thể con rối của thiếu nữ phản bội nhìn qua vô cùng sinh động, sau khi Mạc Tà xé rách thân thể của nàng dần dần biến thành một đóa hoa màu lam khô héo.
Đây chính là bản thể Đế Thánh Hoa, con rối của thiếu nữ phản bội trợn tròn hai mắt, cho dù là tử vong vẫn cương quyết ngó chừng Sở Mộ.
Sở Mộ chậm rãi đi đến bên cạnh thi thể nàng, tuy rằng thân thể đã biến thành Đế Thánh Hoa nhưng đỉnh đầu vẫn giữ hình dáng nhân loại, Sở Mộ tiện tay gỡ xuống tấm khăn che mặt.
Đúng như hình dáng Sở Mộ ghi nhớ trong ký ức, khuôn mặt nàng cơ hồ nhất trí với thiếu nữ phản bội trước kia.
Dĩ nhiên, so với thiếu nữ phản bội chân chính thì dung mạo con rối còn thua kém rất nhiều. Ít nhất nó không có mị lực làm cho Sở Mộ thần hồn điên đảo, ngoại trừ ngũ quan tinh xảo cũng không có gì đặc biệt.
Còn thiếu nữ phản bội chân chính ngoại trừ dung mạo hoàn mỹ còn có khí tức thánh khiết, điểm này hoàn toàn ngược lại với không khí trầm lặng trên người con rối. Sở Mộ cũng biết hiện tại đi tìm thiếu nữ phản bội chỉ là hành vi ngu xuẩn, sợ rằng đối phương thi triển một cái mị thuật cũng có thể làm hắn quên đi hết thảy thù hận.
Sở Mộ vén tấm khăn che mặt lên không lâu, phần đầu con rối của thiếu nữ phản bội dần dần mơ hồ… cuối cùng hóa thành nhụy hoa tàn tạ rũ xuống đất, từ từ biến mất.
Sau khi thi thể Đế Thánh Hoa biến mất, Sở Mộ cực kỳ ác liệt … cố ý đạp xuống mấy cái.
Trên đời này có rất ít người làm cho hắn tức giận, nhưng mà nữ nhân này quả thật đáng ghét. Sở Mộ cũng không thèm khách khí với nàng, chu dù hiện tại trả thù không được, nhưng đạp mấy cái cũng có thể giảm bớt chút ít oán khí trong lòng.
Một lát sau, trên mặt hắn hiện lên nụ cười thật sự vui sướng.
Cuối cùng đã có đầu mối hồn thứ nhất, khát vọng tăng cường thực lực trong lòng Sở Mộ càng thêm mãnh liệt.
Một con rối đã có thực lực đạt tới cấp đế hoàng, như vậy bản thân thiếu nữ phản bội hiển nhiên là cường đại ngoài sức tưởng tượng. Nếu muốn nô dịch nàng, Sở Mộ nhất định phải mạnh hơn, không chỉ là hồn niệm, mà thực lực Hồn sủng cũng phải vượt qua nàng.
Sở Mộ đã có mười hai hồn ước, nếu như có thể bắt giữ thiếu nữ phản bội thì hai không gian hồn ước cũng không vô dụng nữa. Sau khi nô dịch nàng, hắn sẽ thu hồi vào trong không gian Hồn sủng, cương quyết không bao giờ triệu hoán. Một phương diện xem như bỏ tù nàng, ngoài ra còn hồi phục được một hồn, không đến nổi chưa đánh đã thua thiệt một lần triệu hoán như trước.
"Mạc Tà, có nội tạng kết tinh không?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Bây giờ Sở Mộ lo lắng con rối không phải là Đế Thánh Hoa chân chính, sợ rằng không có nội tạng kết tinh thì chuyến đi này xem như uổng phí.
Đáng ăn mừng chính là thân thể con rối lại là một đóa Đế Thánh Hoa thật sự, trên móng vuốt Mạc Tà hiện ra một khối nội tạng kết tinh trong suốt.
Sở Mộ tươi cười mừng rỡ, cũng không quản lau vết máu trên đó cho sạch sẽ, lập tức thu hồi nội tạng kết tinh Đế Thánh Hoa vào trong không gian giới chỉ.
Xem ra Diệp Khuynh Tư được cứu rồi, vì thế Sở Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm. Chuyến đi này đã thành công mỹ mãn.
"À, nếu như con rối là một gốc Đế Thánh Hoa chân chính, như vậy bản thân thiếu nữ phản bội là cái gì?"
Lát sau, trong lòng Sở Mộ lại xuất hiện một nghi hoặc mới.
Sở Mộ nhớ là thời điểm ký kết hồn ước với nàng, nữ nhân này xuất hiện từ một đóa Đế Thánh Hoa, nhưng mà sau đó Đức Lão linh sư thông qua cánh hoa héo úa đã chứng minh được nó không phải là bộ phận của Đế Thánh Hoa, mà là một tính mạng hoàn toàn xa lạ.
"Đẳng cấp chủng tộc Đế Thánh Hoa là sơ đẳng đế hoàng, thiếu nữ phản bội có thể là Đế Thánh Hoa đã trải qua cường hóa, hoặc là sinh vật cao cấp hơn Đế Thánh Hoa. Nhưng khẳng định không thể nào vượt qua cấp đế hoàng."
Sở Mộ bắt đầu suy đoán lai lịch và thực lực chân chính của thiếu nữ phản bội.
Nếu như thực lực thiếu nữ phản bội mạnh hơn cấp đế hoàng thì nàng không cần phí sức bày mưu tính kế như vậy, cứ trực tiếp đánh vào Bất Hủ thành đoạt lấy vật phẩm là được rồi. Cho nên Sở Mộ cảm thấy thực lực nàng hẳn là nằm trong khoảng cao đẳng đế hoàng và đế hoàng đỉnh phong, khả năng này tương đối lớn.
"Quên đi, nghĩ nhiều thêm mệt, cố gắng tăng cường thực lực mới là chính đạo."
Nghĩ một lát vẫn không thông, càng nghĩ càng cảm thấy nữ nhân này đáng sợ. Sở Mộ dứt khoát bỏ qua, mọi việc đợi trở về Thiên Hạ thành rồi tính tiếp.
Mạc Tà đã đạt tới đế hoàng, tiểu Chập Long trong vòng hai năm cũng có thể đạt tới trình độ này. Hơn nữa, phần thưởng vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười là một con ấu sủng cấp đế hoàng.
"Ha hả, lần này thu hoạch quá lớn rồi."
Vừa nghĩ đến tiểu Chập Long, Sở Mộ lập tức nhớ ra trên người con rối của thiếu nữ phản bội còn có Bất Hủ tuyền thủy.
Sở Mộ vội vàng bước tới tìm kiếm không gian giới chỉ của nàng.
Quả nhiên là nằm trong dự liệu của hắn, một cái không gian giới chỉ nho nhỏ nằm lẫn trong đống máu và đất xám xịt. Sở Mộ vội vàng nhặt lên, cẩn thận quan sát.
Bên trong không gian giới chỉ không có nhiều vật phẩm lắm, phần lớn là những thứ Sở Mộ chưa từng thấy qua. Nhưng đáng chú ý nhất là rất nhiều tinh thể kỳ lạ tràn đầy năng lượng, hình dáng tương tự hồn tinh nhưng lại không giống.
Sở Mộ không biết thứ này có ích lợi gì, đơn giản thu hồi toàn bộ ném vào trong không gian giới chỉ của mình, trong lòng âm thầm phỏng đoán đồ vật thiếu nữ phản bội giữ lại khẳng định giá trị không rẻ.
"Ha ha ha, đây phải là Bất Hủ tuyền thủy rồi."
Sở Mộ bỗng nhiên cười phá lên, quả nhiên ở trong không gian giới có một bình chất lỏng màu lam.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư ở chung một đoạn thời gian xem như có chút ít kiến thức về nghề nghiệp Linh sư, vừa nhìn là biết bình dược tề này cực kỳ quý giá, hình như là cấp mười thì phải? Vật phẩm xa xỉ cỡ này ngay cả Diệp Khuynh Tư cũng không có mấy cái, bình chứa đã như vậy, chất lỏng bên trong có thể rẻ sao?
Nếu như trong bình dược tề không chứa Bất Hủ tuyền thủy, Sở Mộ nhất định giẫm lên thi thể thiếu nữ phản bội mấy cái.
"Công chúa, đây là Bất Hủ tuyền thủy đúng không?"
Sở Mộ quay trở về dự định đưa cho Cẩn Nhu công chúa giám định.
Nhưng mà thời điểm Sở Mộ xoay người lại, chợt phát hiện ngoại trừ Luân Phong Long đang giày xéo Uyên Thú quân chủ đỉnh phong và một đám sinh vật thủ giới, bốn phía chung quanh hoàn toàn không có thân ảnh công chúa.
Trong lòng Sở Mộ nhất thời trầm xuống, từ trước tới nay Sở Mộ vẫn luôn nghi hoặc động cơ Cẩn Nhu công chúa tiến vào Bất Hủ thành. Bây giờ nàng bỗng nhiên mất tích đoán chừng đã tự mình tiến vào Cổ bảo.
"Bạch Ma Quỷ, ngươi và Luân Phong Long giải quyết đám sinh vật thủ giới, ta vào trong xem xét tình hình."
Sở Mộ không kịp kiểm tra kỹ lưỡng đồ vật của thiếu nữ phản bội, vội vàng dặn dò Bạch Ma Quỷ rồi đi thẳng vào trong Cổ bảo.
Mạc Tà thuận tiện giết chết đầu cao đẳng quân chủ và đầu quân chủ đỉnh phong, sau đó cũng vội vàng chạy theo sau Sở Mộ.
Vừa mới bước vào Cổ bảo, Sở Mộ đã cảm giác được một luồng khí âm lãnh đập vào mặt, chuyện này có vẻ giống như là khí tức phát ra từ Quỷ hệ Hồn sủng.
Chủng tộc Quỷ hệ Hồn sủng tương đối thưa thớt, trước giờ Sở Mộ rất ít khi tiếp xúc với Quỷ hệ và Vong Linh hệ. Nói không chừng bên trong Cổ bảo đã từng là hang ổ của Quỷ hệ Hồn sủng, nhưng đã bị người ta dọn dẹp sạch sẽ rồi.
"Sở Mộ?"
Một thanh âm ôn nhu từ trong Cổ bảo truyền ra.
"Công chúa, ngươi vào đây làm gì?"
Sở Mộ lập tức đi tới, nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa đang yên lặng chờ đợi hắn.
Cẩn Nhu công chúa không nói gì, chỉ lẳng lặng quan sát tình huống bên trong đại sảnh Cổ bảo, hơn nữa thỉnh thoảng còn dùng mũi ngửi rồi suy tư chuyện gì đó.
"Công chúa?"
Sở Mộ hỏi lại lần nữa, bộ dạng hiện tại của Cẩn Nhu công chúa rất là kỳ quái, làm cho hắn không hiểu gì cả.
Lúc này Cẩn Nhu công chúa mới ngẩng đầu lên nhìn Sở Mộ. Từ trong mắt của nàng, Sở Mộ thấy được sự thất vọng và chán nản, điều này khiến cho đầu óc hắn lại càng mù mịt.
"Yên tâm, chuyện này không có gì bất lợi đối với ngươi, ta chỉ muốn tìm kiếm thứ mình cần."
Cẩn Nhu công chúa nhẹ giọng nói.
Sở Mộ quan sát Cẩn Nhu công chúa rất lâu, phát hiện thần sắc nàng có vẻ buồn bã nên trong lòng lại càng nghi hoặc.
"Ngươi và nữ nhân kia muốn cùng một vật?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Thiếu nữ phản bội cố ý đi tới Cổ bảo là vì một thứ, Cẩn Nhu công chúa tranh thủ thời điểm Sở Mộ và thiếu nữ phản bội giằng co tự mình chạy vào trong tìm kiếm. Hẳn là bên trong Cổ bảo có đồ vật gì đó cổ quái, hơn nữa đây phải là vật phẩm phi thường. Nếu không, hai nàng hao phí nhiều công sức như vậy để làm gì?
"Lúc trước ta không thể xác định, nhưng hiện tại đã rõ rồi, ngươi yên tâm đi, chúng ta điểm xuất phát không giống nhau, mục tiêu cuối cùng lại càng khác biệt. Hãy tha thứ cho ta không thể nói rõ với ngươi, bởi vì chuyện này rất trọng yếu đối với ta."
Giọng nói Cẩn Nhu công chúa vô cùng thành khẩn.
"Vậy ngươi dự định tiếp tục lưu lại nơi này, hay là rời khỏi?"
Sở Mộ hỏi tới.
Hiện tại Sở Mộ đang rất nóng lòng bên phía Diệp Khuynh Tư, đã có nội tạng kết tinh cần thiết trong tay vốn muốn lập tức rời khỏi, quay trở về càng nhanh càng tốt. Về phần Cẩn Nhu công chúa và thiếu nữ phản bội muốn thứ gì cũng chỉ làm hắn tò mò thôi, căn bản không cần phải quan tâm nhiều làm gì.
"Đi thôi, chuyện cần làm ta đã làm rồi."
Tâm tình Cẩn Nhu công chúa tương đối trầm trọng, khuôn mặt lộ vẻ thất vọng não nề.
Sở Mộ gật đầu, cũng không lãng phí thời gian suy đoán tâm tư của nàng, nhanh chóng xoay người rời khỏi Cổ bảo.
Luân Phong Long vẫn đang hăng hái chém giết đám sinh vật thủ giới, mấy trận chiến trước còn chưa đủ để nó đánh đã nghiện. Thậm chí nó còn ước gì có thêm vài con sinh vật quân chủ đỉnh phong nữa thì quá tốt rồi. Vào lúc này, oán khí tích tụ mười mấy năm được nó tận tình buông thả.
Sở Mộ ra lệnh cho Mạc Tà giết chết Uyên Thú, lấy xuống khối nội tạng kết tinh xem như hoàn thành nhiệm vụ cảnh thứ mười.
Vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười đã thuộc về hắn rồi, mà phần thưởng lớn nhất chính làmột con ấu sủng cấp đế hoàng.
"Ô ô ô!"
Mạc Tà hóa thân trở về trạng thái Sở Liên, tung người nhảy lên trên bả vai Sở Mộ.
Trải qua chiến đấu thời gian dài như vậy, Mạc Tà cũng rất mệt mỏi, cho nên nó tranh thủ thời gian yên bình hiếm có nghỉ ngơi chốc lát.
Sở Mộ mỉm cười vuốt ve đầu Mạc Tà, vì lý do an toàn nên Sở Mộ không có vội vã thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng, cứ để nó nằm ngủ trên vai mình như lúc bình thường.
Sở Mộ còn có Hồn sủng giới chỉ nên không cần lo lắng vấn đề mang theo Luân Phong Long ra ngoài. Trên đường trở về tương đối xa xôi, hắn cần Luân Phong Long xuất lực một phen, xem như đảm nhiệm vị trí tiên phong dọn dẹp chướng ngại.
"Trở về thôi!"
Hiện tại Sở Mộ lo lắng nhất Diệp Khuynh Tư có cái gì lỡ may, không dám trì hoãn ở chỗ này quá lâu, nhanh chóng thu hồi nội tạng kết tinh Đế Thánh Hoa và Uyên Thú, Bất Hủ tuyền thủy vào trong không gian giới chỉ rồi lập tức rời đi.
Nghĩ đến Bất Hủ tuyền thủy có thể giúp cho tiểu Chập Long trưởng thành lột xác tới mười đoạn trong vòng hai năm. Sở Mộ thật sự là nhiệt huyết dâng trào, có chút khẩn cấp muốn nhìn thấy thời khắc tiểu Chập Long trưởng thành tung hoành thiên hạ.
---------
Vạn Tượng thành - Trong một gian trà lâu sang trọng.
Một người thiếu phụ tướng mạo lẳng lơ đi lướt qua hành lang, nhất thời đưa tới vô số cặp mắt ở dưới lầu nhìn lên thẩn thờ, hồn vía cũng muốn bay đi mất.
Đám người hầu cũng biết trong trà lâu có hai nữ tử thân phận cao quý, một là thiếu phụ lúc nãy, hai là nữ tử độ tuổi thanh xuân. Nữ tử trẻ tuổi rất hiếm khi bước ra khỏi nhà, còn thiếu phụ thường xuyên đi lại trong thành, làm đủ mọi việc. Chỉ riêng dáng vẻ kiều mỵ của thiếu phụ cũng khiến cho đám người hầu không ít lần tâm ngứa, đầu óc chực chờ vọng động không kìm nổi.
Lúc này, thấy vị này mỹ phụ đi qua, hoa tượng nhóm tất cả đều là đã trên tay sống. Nhìn ra được thần, cho đến mỹ phụ vượt qua hành lang vào lầu hai khuê phòng, đây mấy hoa tượng mới từ từ phục hồi tinh thần lại.
"Ai dà, ban ngày nhìn một cái, cả đêm mơ thấy ngủ cũng ngon."
Một gã trẻ tuổi dưới lầu than thở.
"Đúng thế, ngay cả vợ ta cũng nói dạo gần đây ta thần hồn điên đảo, quên mất nàng rồi."
Một gã nam tử chừng ba mươi tuổi nói.
"Theo ta thấy các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ nữa. Trước đó không lâu, ta nhìn thấy nàng tiến vào Vạn Tượng Đàn, không cần ta nhiều lời chứ? Những người có thể tiến vào nơi đó ít nhất cũng là Hồn Hoàng. Chúng ta chỉ là một đám Hồn Đồ, Hồn Sĩ vô dụng chuyên nuôi Thực Vật giới Hoa hệ, Thảo hệ Hồn sủng, ngay cả tư cách bắt chuyện cũng không có."
Một gã nam tử có vẻ già nhất thở dài một hơi, nhỏ giọng khuyên can.
Nhóm Hồn sủng sư trẻ tuổi nghe thế liền kinh ngạc ngây người, cấp bậc Hồn Hoàng đối với bọn họ đúng là cao không thể chạm, mơ cũng không thấy nổi.
Vạn Tượng thành là địa phương anh tài hội tụ, cường giả nhiều như mây. Nếu không phải đám người bọn họ có nghề nghiệp đặc thù vẫn miễn cưỡng kiếm chút sinh kế, đúng là cực kỳ khó khăn sinh tồn trong tòa thành này.
Mỹ phụ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhưng mà nàng lập tức nhìn thấy một màn quỷ dị.
Căn phòng này rất lớn, xa hoa cơ hồ không thua kém gì hoàng cung, trên bàn trên kệ chất đầy các loại vật phẩm quý hiếm giá trị liên thành. Thậm chí rất nhiều thứ trực tiếp dùng hồn tinh cao cấp luyện chế, vì đây không còn là vật trang sức đơn thuần nữa, thay vào đó chính là một cách biểu hiện của phú quý và địa vị cao sang của chủ nhân căn phòng này.