Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

chương 171: chương 168

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Bảo cười Nguyệt Nguyệt cũng cười.

Bên cạnh mấy cái đầu ỉu xìu cười Tuyên ca nhi.

Tuyên Ca Nhi phiền muộn , mắng: "Các ngươi cười cái gì mà cười, cười nữa tiểu gia đánh hết các ngươi!" Nó vốn đang thút tha thút thít đầy phiền muộn, nước mũi chảy ra , chất lỏng treo ở trên làn môi, nó tự tay quẹt, muốn đánh người, đáng tiếc cái mông quá đau , ngược lại xoa mông.

Mọi người vừa muốn cười, cuối cùng vẫn Tỳ ca nhi trấn an nó, "Chúng ta cũng không cười ngươi, ngày hôm qua về nhà khẳng định bị dạy dỗ , ta cũng vậy nè." Nói xong Tỳ ca nhi cúi đầu rất đáng thương.

Nhắc tới chuyện này, mấy đứa khác đều thế, đâu ai còn rảnh cười Tuyên Ca Nhi.

Con ngươi Tiểu Bảo chợt lóe, cũng treo khuôn mặt khổ sở: "Nguyên lai các ngươi cũng bị, ta cũng thế." (Soái – Đào Quân Trang ..)

"Ngươi cũng bị ?" Mấy đứa nó vây quanh, Hàm ca nhi so với bốn đứa kia cơ trí hơn, mở to đôi mắt xếch hoài nghi, "Ngươi khẳng định là nói dối, chúng ta trở về bị mắng, vì phụ vương muốn chúng ta..." học ngươi nó không nói ra, "Dù sao ngươi đang nói dối ."

" Bị mắng cũng có thể nói dối? Ngươi chứng minh cho ta xem."

Đừng nhìn Hàm ca nhi hiểu chuyện, đến cùng nó vẫn là đứa bé, tự nhiên không nói tiếp được.

Mà ngày hôm qua ngoài Tiểu Bảo còn có Thiện ca nhi biểu hiện tốt đẹp, nó mắt lạnh nhìn đám người.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

"Nguyên lai ngươi cũng bị mắng , vậy ta không đánh ngươi.

Ta thảm nhất, cha ta nói ta ở thượng thư phòng gây sự, đem ta đánh một trận, cái mông vẫn còn đau ." Tuyên Ca Nhi xoa xoa cái mông.

Tiểu Bảo giả bộ giật mình: " Cha ngươi thật dữ, cha ta chỉ khuyên bảo ta hai câu.

Mông còn đau không? Ta có thuốc mỡ, bình thường sẩy chân thường dùng , xoa xong không đau ."

"Nương ta đã thoa thuốc nhưng vẫn còn đau."

"Vậy ta đem thuốc mỡ cho ngươi mượn." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Thái giám bên cạnh Tuyên Ca Nhi tiểu hỉ tử đã nói: "Tạ ơn Sâm công tử , nô tài có mang thuốc theo.

Vương phi nương nương lúc đi đã nói, cách một canh giờ sẽ dùng một lần, không cần mượn của ngài ."

Tuyên Ca Nhi trách mắng: " ai cho ngươi nói nhiều, tiểu gia tự biết nói!" Lại hỏi Tiểu Bảo: " Hữu dụng thật chứ? Thuốc nương thoa cho ta giống như không có tác dụng." Ở tuổi này mấy tiểu tử cực ghét người khác bao biện làm thay , Tiểu hỉ tử làm thế giống như mấy đứa nhỏ không biết gì .

"Nhất định là có tác dụng."

"Vậy ngươi cho ta mượn dùng một chút, cái mông này đợi tí nữa khẳng định là ngồi không được.

Cha ta quá ác , đánh xong còn bắt ta đi học."

Hài tử đáng thương.

Tiểu Bảo đột nhiên phát hiện Tuyên Ca Nhi thật thú vị, trước kia cảm thấy nó là tiểu ác bá, ngang ngược lại không nói đạo lý, bây giờ nghe nó mở miệng một tiếng tiểu gia , bộ dáng khả ái miễn bàn.

Tiểu Bảo vươn tay lên, thái giám giả Dạ thập nhất thành thật từ trong lồng ngực móc ra một bình sứ nhỏ, đưa cho nó.

Tiểu Bảo đưa bình sứ cho Tuyên Ca Nhi.

Tuyên Ca Nhi cào đầu, khó nói: "Ngươi cho ta, ta cũng không thoa được." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Tiểu Bảo lấy giúp người làm niềm vui: "Chúng ta cũng có thể giúp ngươi."

"Được được được, ta đoán có thể."

Sau đó mấy tiểu tử liền tìm chỗ giúp Tuyên Ca Nhi thoa thuốc , Tiểu hỉ tử muốn đi cùng liền bị Tuyên Ca Nhi đuổi trở về.

Nguyệt Nguyệt cũng muốn, Ngọc Thiền giữ chặt bé .

"Cô nương, không thể đi qua."

Trước cửa thư phòng không có gì che, không có biện pháp Tiểu Bảo tới góc tường bảo mấy đứa vây quanh thành cái vòng, che giúp Tuyên Ca Nhi.

"Ngươi mau chút ít, đợi lát nữa tiên sinh liền đến ."

Tuyên Ca Nhi lúc này mới kéo quần, lộ ra cái mông nhỏ.

"Ngươi nhanh lên nha." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Mấy đứa nhỏ đều nhìn Tiểu Bảo, bọn họ sẽ không thay người khác bôi thuốc.

Tiểu Bảo này mở nắp bình giúp Tuyên Ca Nhi thoa thuốc, nó đào một đống thuốc mỡ, bôi trên mông Tuyên Ca Nhi, Tuyên Ca Nhi nhe răng trợn mắt, vừa muốn khóc: " Cha thật ác độc a..."

Tiếu Kiền từ xa xa đi đến, nhìn thấy tình hình: " Các tiểu hoàng tôn đang làm cái gì?"

Mấy tiểu tử thất kinh, Hạo ca nhi thúc giục Tuyên Ca Nhi, càng thúc giục Tuyên Ca Nhi càng không kéo nổi quần, vốn là nó không biết mặc quần, chỉ biết cởi.

Tiểu Bảo không có biện pháp, tiến lên giúp nó đem đai lưng cột chắc, bao nhiêu nhân tài vội vàng cuống quýt tới trước, xếp thành một hàng, thở dài hành lễ.

" Chào tiên sinh."

Đại Kiền từ trước tới giờ chú ý tôn sư trọng đạo, cho dù hoàng tôn cũng giống vậy, sáng ngày hôm qua học Tam tự kinh, buổi chiều Hoằng Cảnh Đế liền truyền lời cho người ta dạy bọn tiểu tử quy củ.

Đi học vài lần, hôm nay cũng còn nhớ, tạo hình ra dáng .

Tiếu Kiền gật đầu, hôm nay Hàn Lâm Viện phái người dạy hoàng tôn vừa vặn đến phiên hắn.

Hắn dẫn đầu bước vào trong nội đường, mấy tiểu tử mới theo nối đuôi nhau ở phía sau mà vào.

Trong lúc đó, Tuyên Ca Nhi vụng trộm nói cùng Tiểu Bảo nói: " thuốc của ngươi thật có tác dụng, ta về sau chơi cùng ngươi , chơi đùa đều mang ngươi." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Tiểu Bảo yên lặng nhìn nó một cái, Tiểu Bảo không sợ làm ngoại tộc, mà là không muốn Nguyệt Nguyệt tự dưng bị bắt nạt, nên nó bình tĩnh dụ dỗ tiểu hài tử này.

Tiểu hài tử còn không tự giác bị dụ mà hỏi: " Tại sao không nói chuyện."

Tiểu Bảo chỉ có thể đáp: "Mau vào đi, đừng để tiên sinh chờ ."

Bởi vì Tuyên Ca Nhi đòi chơi cùng Tiểu Bảo nên hôm nay Tiểu Bảo không giống ngày hôm qua chỉ chơi cùng Nguyệt Nguyệt.

Tuyên Ca Nhi có hai người hầu, Ngô vương gia có hai tiểu công tử.

Tuyên Ca Nhi nếu đã ở cùng Tiểu Bảo, bọn họ tự nhiên cũng chơi cùng Tiểu Bảo.

Còn Hạo ca nhi cùng Hàn ca nhi, Hạo ca nhi không giống cha nó là An vương đa mưu túc trí , nó cứ tựa như ngốc oa nhi, rõ ràng so với Tuyên Ca Nhi còn lớn hơn, nhưng cứ thích đi theo mông Tuyên Ca Nhi.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Hàm ca nhi còn có chút không muốn, bất quá bị cưỡng bức - - Tuyên Ca Nhi nói , xem thường Tiểu Bảo, chính là xem thường tiểu gia.

Nên nó cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận Tiểu Bảo.

Còn Thiện ca nhi là thành phần xa rời quần chúng, ai nó cũng không muốn phản ứng.

Tiểu Bảo dù sao cũng là người lớn, nếu không cùng ta chơi, ta cũng không đùa với ngươi, thật ngây thơ nên nó gọi một lần, đáng tiếc Thiện ca nhi căn bản không để ý tới nó.

Tiểu Bảo không sao, Tuyên Ca Nhi lại phiền muộn.

Nó tự nhận Tiểu Bảo bây giờ là con chim non ở trong phạm vi bảo vệ phía dưới, không cho Tiểu Bảo mặt mũi, chính là không nể mặt nó.

Sau đó nó liên hợp với Hạo ca nhi cùng mấy đứa kia cô lập Thiện ca nhi .

Buổi trưa dùng cơm có đứa vừa ăn vừa chơi, vừa đánh vừa nháo, mấy đứa nghe lời như Thiện ca nhi, Hàm ca nhi, cũng để bọn nô tỳ đút cơm.

Chỉ có Tiểu Bảo với Nguyệt Nguyệt ngồi một mình trên bàn, Ngọc Thiền đem thức ăn dọn xong , từng đứa cầm đũa ăn.

Trước kia Nguyệt Nguyệt cũng để nha hoàn đút cơm , từ lúc tới Tấn Vương phủ, được Tiểu Bảo cùng Ngọc Nương dẫn dắt đã tự mình ăn cơm.

Khóe miệng Tuyên Ca Nhi còn dính gạo, gào thét chạy đến, gào thét chạy đi, giống như gió lốc, tiểu hỉ tử cùng cung nữ đau khổ chạy ở phía sau.

Nó chạy tới: "Các ngươi ăn cái gì?" (Soái – Đào Quân Trang ..)

Thức ăn đều là giống nhau do Hoằng Cảnh Đế phân phó, từ ngự thiện phòng đưa tới.

Bất quá Tiểu Bảo có đem theo cái hộp nhỏ đựng thức ăn, là học theo Tấn Vương .Có cá bạc chiên cùng dưa muối rất thơm ngon, ngon miệng, dưa muối là do phòng bếp nhỏ đặc chế , thức ăn không phải tốt nhất.

"Có thể cho ta nếm thử không?" Trước đến giờ có người lấy đồ ăn cho Tuyên Ca Nhi nên nó còn chút thẹn thùng.

Tiểu Bảo nói: "Ngươi ăn cơm đi, đừng có chạy lung tung, ta liền cho ngươi."

" tự mình ăn sao, tiểu gia cũng thế."

Sau đó Tuyên Ca Nhi liền bảo tiểu hỉ tử đem đồ ăn bưng lại , đưa một cái ghế khác ngồi xuống.

Tiểu Bảo nhìn Ngọc Thiền một cái, Ngọc Thiền bưng cái hộp nhỏ cho Tuyên Ca Nhi đào một chút.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Tuyên Ca Nhi duỗi tay lấy cá bạc ăn xuống bụng: "Ăn ngon!"

Mấy đứa kia thấy vậy, đều chạy tới.

"Chúng ta ngồi cùng một chỗ, ta thấy người lớn ăn cơm đều ăn một bàn, chúng ta dồn thức ăn lại, cũng là một bàn ."

Thế là mấy tiểu tử tụ lại một chỗ, ngươi ăn ta , ta ăn ngươi , rõ ràng trước mặt mình có người gắp thức ăn, thi ăn.

Thức ăn Tiểu Bảo mang đến bị quét sạch sẽ, còn ào ào nói ngon, bảo Tiểu Bảo sáng mai đem thêm.

Cũng làm bọn thái giám cung nữ sốt ruột , trán ra một tầng mồ hôi.

Dùng xong bữa trưa, lại chơi đùa trong chốc lát, đã đến xế chiều.

Hôm nay mấy tên tiểu tử kia so với hôm qua ổn hơn , chắc do về nhà bị chỉnh đốn, ít nhiều gì vẫn có chút tác dụng , cho dù không chuyên tâm học, bọn họ cũng đều ngồi đàng hoàng.

Tuyên Ca Nhi dùng xong bữa trưa ở trong bụi cỏ bắt được một con châu chấu, liền nằm sấp trên thư án chơi châu chấu.

Một con châu chấu bị nó nghịch hơn một canh giờ, đến lúc thượng thư phòng tan học còn chưa chết.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

"Hâm mộ đi!" Lúc nghỉ ngơi, có châu chấu Tuyên Ca Nhi lên mặt nói.

Bên cạnh có Dụ ca nhi cùng Hạo ca nhi gật đầu liên tục, bọn họ nhàm chán muốn chết , ở bên cạnh thấy Tuyên Ca Nhi chơi châu chấu, tất nhiên hâm mộ .

"Nhà ta có con dế, sáng mai ta mang con dế đến." Tỳ ca nhi nói.

Vấn đề là tiểu tử ngươi dám mang đến sao, trở về không sợ bị đánh à.

Đang nghị luận, có có người báo Hoằng Cảnh Đế đến.

Tuyên Ca Nhi gấp rút đem châu chấu nhét vào tay tiểu hỉ tử, đàng hoàng đi theo nhóm Tiểu Bảođi cửa đứng vững .

"Hoàng tổ phụ bình an." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Hoằng Cảnh Đế bước vào, mấy đứa nó cũng lọt tọt ngồi xuống.

"Hoàng tổ phụ đến kiểm tra công khóa, hôm nay đã học những gì?"

Tiếu Kiền đáp xong , Hoằng Cảnh Đế mới hỏi nội dung nhóm hoàng tôn.

Trừ Tiểu Bảo với Hiền ca nhi đọc thuộc lòng lưu loát, Hàm ca nhi cũng đúng nhưng còn gập ghềnh.

Còn mấy đứa kia quên sạch.

Hoằng Cảnh Đế thật cũng không khiển trách bọn họ: "Tuy học không giỏi, nhưng thấy các huynh đệ tương ái, chung đụng sự hòa thuận, trẫm lòng rất an ủi."

Vậy là khen?

Chỉ có Tiểu Bảo biết Hoằng Cảnh Đế khen cái gì.

Là người lớn tuổi , đều thích nhìn cả nhà chung hòa thuận, đại khái chính là lý do Hoằng Cảnh Đế mở thượng thư phòng.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Ngọc Nương đến Khánh Vương phủ, nói chuyện tương lai tụi nhỏ một lần.

Kỳ thật chuyện này với Tiếu Kế Nhu là gãi đúng chỗ ngứa, Tiếu đại gia Tiếu kiền giảng dạy ở Hàn Lâm Viện, các tiểu hoàng tôn đến thượng thư phòng học bài, hắn phải biết.

Đáng tiếc Diễm Ca Nhi tuổi tác chưa đủ, Hoằng Cảnh Đế nói là năm tuổi mới đến thượng thư phòng, mà Diễm Ca Nhi bất quá mới hơn bốn tuổi, nếu có Khánh Vương trong phủ, đi cầu thỉnh cầu Hoằng Cảnh Đế cũng được, mấu chốt là trong nhà không có nam nhân, cũng không thể để Tiếu Kế Nhu đi.

Con dâu tìm cha chồng nói chuyện là đi quá giới hạn, lại càng không cần phải nói Tiếu Kế Nhu đã không còn là người trong hoàng gia.

Mặc dù chuyện này không có mấy người biết, nhưng Hoằng Cảnh Đế phải biết.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Tiếu Kế Nhu cũng không có mặt mũi đi, nàng tính đi cầu thỉnh cầu Ngọc Nương, thì Ngọc Nương đã tìm tới tận cửa .

"Ngọc Ngọc, ta thật không biết nói cái gì cho phải, thật sự là cảm ơn ngươi ."

" Thôi , ngươi nói chuyện này để làm gì, Diễm Ca Nhi là đứa bé ngoan, nó muốn học, tự nhiên là tốt rồi ."

Vì vậy ngày kế, Diễm Ca Nhi cùng Tiểu Bảo vào cung .

Đều là hoàng tôn, Tấn Vương mở miệng đáp ứng sẽ không khó.

Cho nên Tiếu Kế Nhu mang Diễm Ca Nhi cùng Châu Châu đến Tấn Vương phủ, chờ Tấn Vương ra cửa, Châu Châu không vui ầm ĩ muốn đi cùng ca ca.

Bởi vì bé thấy Nguyệt Nguyệt cũng đi , hơn nữa bé cũng muốn cùng Nguyệt Nguyệt chơi.

Nguyệt Nguyệt nhìn Châu Châu một cái, do dự nói với Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo ca ca, nếu không muội ở nhà với Châu Châu."

"Thôi được, hai đứa chơi cùng cuối cùng cũng có bạn ."

Thấy vậy, Tiểu Bảo chỉ có thể đáp ứng , trong lòng nó cũng biết Nguyệt Nguyệt đi không được mấy lần đâu.

Thế là Tiểu Bảo cùng Diễm Ca Nhi vào cung, Nguyệt Nguyệt cùng Châu Châu ở nhà.

Đại khái là sau khi trở về người nhà đều hỏi, hôm nay mấy đứa lại biến dạng, rõ ràng nhất là Thiện ca nhi , hôm qua bộ dáng còn xa cách, hôm nay lại biết cùng mọi người ở một chỗ.

Thấy vậy, Tiểu Bảo biết người lớn trực tiếp ảnh hưởng tới hài tử.

Hôm qua Hoằng Cảnh Đế nói huynh đệ tương ái, hôm nay quả nhiên huynh đệ tương ái .

Từ lần trước, Hoằng Cảnh Đế giết gà dọa khỉ, các hoàng tử đều thập phần an phận.

Cũng không ngu, đều học Tấn Vương đi làm đúng giờ, chỗ nào cũng không đi, diễn xuất quả thực là đại biến.

Mà Huệ vương thế tử muốn đại hôn.

Đối tượng là khuê nữ Tĩnh đức Hầu phủ là nhà mẹ đẻ Huệ vương phi.

Triệu Tộ hôn sự vội vàng, chờ bên ngoài nghe được động tĩnh đã hạ sính , mà hôn kỳ định một tháng sau.

Còn tại sao lại như thế thì dựa theo Huệ vương phi bị bệnh không dậy nổi, đích xác không có biện pháp, thế tử Triệu Tộ định xung hỉ cứu thân nương.

Bởi vì chuyện này, Triệu Tộ lại được danh con người chí hiếu.

Tiếng xấu của mẹ cha rửa sạch không ít, cho dù có người mắng hoang đường , cũng đều hướng về phía Huệ vương.

Nhắc tới Huệ vương thế tử lại tiếc hận không thôi, đều là bị cha làm trễ nãi ..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio