Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

chương 181: chương 178

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hiện thời các vương gia đã về kinh, lại ở kinh thành xây phủ, theo quy củ mỗi vương phủ phải cho nữ quyến sáng chiều phụng dưỡng hoàng hậu.

Bất quá tiến cung rất bất tiện nên Ngụy hoàng hậu chỉ định mỗi mồng một, mười lăm nữ quyến mới tiến cung thỉnh an.

Tấn Vương phi không có ở đây, việc này của Tấn Vương phủ sẽ do Ngọc Nương xử lý , cho nên kế ngày tiến cung, Ngọc Nương sớm đã nghỉ ngơi.

Tắm rửa xong Ngọc Nương lăn đến giường giả bộ ngủ say, nếu Ngọc Nương đã treo chiêu bài miễn chiến Tấn Vương không thể cưỡng cầu, cũng thông cảm cho nàng mai phải lăn qua lăn lại hơn nửa ngày nên thôi.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Sáng hôm sau Ngọc Nương dạy sớm , một nhà ba người ngồi dùng điểm tâm, Tấn Vương đi làm, Ngọc Nương cùng Tiểu Bảo tiến cung.

Đi đến Huyền vũ môn gặp xe ngựa của Khánh Vương phủ là Khánh Vương phi đưa Diễm Ca Nhi đi học.

Mục đích giống Ngọc Nương.

Hai người trước là đưa Tiểu Bảo cùng Diễm Ca Nhi tới thượng thư phòng, rồi mới đi tới Khôn Ninh cung.

Đến nơi vẫn sớm, nữ quyến chỉ có hai người các nàng , trong chính điện Ngụy hoàng hậu đang gặp lục cung tần phi.

Chuyện này cũng là tổ tông định ra, theo quy củ mỗi ngày hậu cung đều phải đến Khôn Ninh thỉnh an hoàng hậu.

Ngọc Nương cũng biết nên cứ ở bên ngoài chờ.

Đứng ở trước điện trong chốc lát, An vương phi, Đại Vương phi, Vĩnh Vương Phi cũng đến .

Đều là chủ tử nô tài cũng không dám thất lễ, cũng nói mong chư vị vương phi dùng trà trước.

Chờ lâu cũng không tính là cái gì, dù sao cũng đông người.

May mắn Ngụy hoàng hậu cũng rõ tình huống bên ngoài, cũng không ở lâu cùng hậu cung tần phi.

Lại chờ thêm một nén nhang, đám người Ngọc Nương nghe một trận gió thơm đánh tới mặt, từ trong cửa điện có rất nhiều nữ tử đi ra.

Bên trong phần lớn đều là nữ tử trẻ tuổi, dung mạo như hoa, mềm mại như cành liễu.

Trong cung không ít mỹ nhân, Ngọc Nương mỗi lần thấy đều ngắm say mê.

Ngẫm lại những cô gái tướng mạo đẹp trẻ này đều hầu hạ Hoằng Cảnh Đế , nàng cảm thấy hơi ngại ngùng.

Hoằng Cảnh Đế hiện nay đã sáu mươi tuổi, thật sự là trâu già gặm cỏ non.

Bất quá lời này là đại nghịch bất đạo, Ngọc Nương cũng không dám nói, nghĩ cũng không thể nghĩ, chỉ là khi gặp phải trong nội tâm khó tránh khỏi thổn thức.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Từ trong điện một cung nữ, đến mọi người vào bên trong.

Nữ quyến nối đuôi nhau đi vào, ấn theo quy củ hành lễ với hoàng hậu, mới tới các phi tần địa vị cao.

Có thể còn ngồi ở chỗ này các tần phi phần lớn đã sinh ra hoàng tự, thậm chí có người đã là bà bà.

Làm theo quy củ đều đã làm xong không khí trong điện lập tức phải biến đổi, nghiêm túc mà nói, Ngụy hoàng hậu là người rất hòa thiện, đối đãi người khác cũng ôn hoà hiền hậu, dáng vẻ cũng không quá khắc khe, căn cứ trong khoảng thời gian quan sát Ngọc Nương mới biết được.

Với lại Ngụy hoàng hậu thời gian qua đối đãi với Ngọc Nương không sai, theo lý thuyết nếu là vương phi, thì mới đứng đắn là con dâu, Ngọc Nương chỉ là trắc phi rất lúng túng.

Nhưng Ngụy hoàng hậu chưa bao giờ có biểu hiện dị thường cứ giống như Ngọc Nương là con dâu chứ không phải là thiếp.

Thật khiến người ta sinh quý mến.

Trong điện đang náo nhiệt thì có cung nữ đến báo, nói là Từ quốc công phu nhân cầu kiến.

Nếu mệnh phụ muốn vào cung, đều phải đăng ký, đợi trong cung có an bài thời gian yết kiến, chứ không được tùy tiện đến.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Cái gì mà tùy tiện? Bởi vì thời điểm này hoàng hậu sẽ không thể nào an bài cho mệnh phụ đến.

Bất quá Từ quốc công phu nhân dù sao không phải là người khác, chính nhất phẩm quốc công phu nhân, cùng Ngụy hoàng hậu còn có quan hệ thân gia.

Từ quốc công phu nhân xưa nay ru rú trong nhà, rất ít khi lộ mặt, hôm nay đột nhiên cầu kiến, tất nhiên là có chuyện phát sinh.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Ngụy hoàng hậu cũng không làm khó, liền cho người triệu Từ quốc công phu nhân vào.

Dáng vẻ bên ngoài của Từ quốc công phu nhân một chút cũng không giống là một quốc công phu nhân nhìn suy nhược như bệnh nặng mới khỏi, sắc mặt tái nhợt, cho dù thoa son phấn vẫn làm cho người ta cảm giác bệnh tật.

Ngụy hoàng hậu vừa thấy bà ấy, liền thở dài nói: " Sao mà gầy thành bộ dáng này ?"

Lần trước Ngụy hoàng hậu nhìn thấy Từ quốc công phu nhân là mồng một tết mệnh phụ trong thành vào cung chỉ mấy tháng không gặp, Từ quốc công phu nhân lại hao gầy thế này, xiêm y rộng giống như có gió thổi sẽ bay mất.

"Thiếp thân bệnh cũ, phiền Hoàng hậu nương nương quan tâm ."

Ngụy hoàng hậu mỉm cười, phân phó người ban thưởng ghế ngồi.

Từ quốc công phu nhân câu nệ ngồi xuống, mới mở miệng hỏi: "Từ phu nhân vào cung, có chuyện gì không?"

Lúc này trong điện có rất nhiều người, bên trái là phi tần phẩm cấp cao tuổi không nhỏ , nhưng đều thướt tha thùy mị, ung dung hoa quý.

Bên phải là nhóm vương phi vương phủ.

Ngụy hoàng hậu nói chuyện tất nhiên là mọi người giữ yên lặng nhìn Ngụy hoàng hậu và Từ quốc công phu nhân.

Thấy Từ quốc công phu nhân bỗng dưng nắm chặt khăn trong tay, tựa hồ tâm tình có kích động, gân xanh trên tay gầy gò lộ ra.

Mọi người còn đang suy nghĩ, không lẽ Từ quốc công phu nhân nhẫn nhịn không nổi định cáo trạng hoàng hậu xử trí thiếp thất, ai ngờ Từ quốc công phu nhân lại nói một chuyện làm cho tất cả nhân thất kinh.

"Con thần Yến Nhi năm đó may mắn được Hoàng hậu nương nương rủ lòng thương xót, được bệ hạ tứ hôn, gả vào Triệu thị hoàng tộc, làm Ngũ hoàng tử phi.

Sau khi Ngũ hoàng tử được phong là Tấn Vương, thì theo Tấn Vương điện hạ ra kinh, đi tới Tấn châu.

Con thần phụ cẩn trọng làm tốt bổn phận vương phi, bất đắc dĩ bạc mệnh phúc ngắn không thể thay Tấn Vương điện hạ sinh con, vì nối dòng hoàng tộc”.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

"Thất xuất chi điều nặng nhất trừ qua không hiếu thuận với cha mẹ, là không sinh được con cái.

Con thần phụ rất hổ thẹn, vẫn mặt dày là vương phi, cũng nhờ nương nương cùng bệ hạ thương cảm cho con thần phụ mệnh khổ.

Thiếp thân ngày đêm hoảng loạn thầm nghĩ trừ việc con thần phụ không sinh được con, người làm mẹ như thần tự nhận nhiều năm qua Yến Nhi chưa bao giờ làm sai một bước.

Bên ngoài thì có hiền danh, từng mặt dày được nương nương tán dương ôn cung hiền thuận.

Trong phủ trên dưới không khỏi tán thưởng vương phi khoan dung rộng lượng, thưởng phạt phân minh.

Những năm gần đây, hậu trạch Tấn Vương phủ chưa bao giờ phát sinh chuyện gì khập khiễng, đủ để chứng minh tâm địa vương phi thuần lương."

Từ quốc công phu nhân đột nhiên đứng lên hành đại lễ trước mặt hoàng hậu.

Thân thể bà ta mảnh mai suy nhược, tựa như cũng bệnh lâu ngày, cử động cũng cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng cũng khiến người ta thấy Từ quốc công phu nhân rất kích động, mọi người có thể rõ ràng bàn tay chống đỡ trên mặt đất đang run rẩy , mà thanh âm cũng run rẩy theo.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

"Bất quá vương phi cũng làm sai một việc là không nên sinh lòng ghen tị đối với thiếp thất ra tay.

Chuyện này nói hoang đường, kỳ thật Yến Nhi cũng là do thần phụ xui khiến, mới đúc ra sai lầm lớn.

Chuyện Từ gia chỉ sợ là người ngoài đường cũng biết, thần phụ làm nương nhu nhược bất lực, thế cho cũng liên lụy vương phi.

Trong lòng thần phụ không cam lòng, cũng là vì lo lắng cho nữ nhi, mới có thể nói bỏ mẹ lấy con, mà vương phi nóng lòng nhiều năm không thể có thai, mới bị mê tâm hồn, nghe lời ngu xuẩn." (Soái – Đào Quân Trang ..)

Từ quốc công phu nhân nói lời này quá ngoài dự liệu , kể cả Ngọc Nương cũng không nghĩ tới, lúc trước Tấn Vương phi nhân lúc nàng sinh ra tay, mẹ nàng ta lại lấy hình thức này chiêu cáo khắp thiên hạ.

Nàng có chút mông lung, cũng có chút hoang mang, chẳng hiểu Từ quốc công phu nhân vì sao lại huyên náo chuyện này, chẳng lẽ là vì đau lòng Tấn Vương phi bị đưa tới thôn trang dưỡng bệnh, muốn vì nữ nhi cầu tình, cho nên mới đem tất cả gánh ở trên người?

Chẳng biết tại sao, Ngọc Nương có dự cảm xấu, tổng cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì, lại là không thể biết được.

Từ quốc công phu nhân vẫn vừa khóc vừa kể lể, lại nói đến chuyện Tấn Vương phi tạo ra sai lầm lớn khiến Tấn Vương tức giận, đưa đến thôn trang dưỡng bệnh.

Kỳ thật chuyện này mọi người đều biết, chỉ là không có ai chọc phá thì mọi người liền vui vẻ giả ngu.

Không thấy Ngự sử tố cáo Tấn Vương đã chịu xui xẻo cực kì, giải thích rõ là Thánh thượng biết nhưng cũng ngầm đồng ý.

Mọi người vẫn luôn tò mò phản ứng của Từ gia, nhưng Từ gia không phản ứng gì, tựa hồ cũng không thèm để ý nữ nhi nhà mình như thế nào.

Vốn định chuyện này cũng không giải quyết được gì nên người ta không nghĩ tới thời điểm này mẹ Tấn Vương phi lại trước mặt mọi người vén áo cho người xem lưng.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Từ quốc công phu nhân đến cùng vì sao lại làm thế? Lẽ nào chỉ là vì thay nữ nhi nhận tội, đem tất cả sai lầm đổ trên người mình.

Nên biết ra tay mưu hại hoàng tôn là Tấn Vương phi, mặc kệ nàng ta là nghe ai xui khiến, người ra tay không thể nghi ngờ là nàng ta.

Nếu như cứ khóc thật đáng thương là có thể thoát tội, không khỏi quá buồn cười .

Tất cả mọi người hoài nghi mục đích của Từ quốc công phu nhân, kể cả Ngọc Nương cũng thế.

Từ quốc công phu nhân cũng không mọi người đợi quá lâu, rất nhanh đã công bố mục đích hôm nay bà ta đến đây.

"...!Mà Yến nhi sở dĩ phải bị Tấn Vương điện hạ không để ý tình cảm phu thê mà xử trí, còn có một nguyên nhân khác, dính líu đến một việc."

Ngụy hoàng hậu lấy trà hớp một ngụm, mới nói: "Phu nhân cứ nói không sao." Lại để cung nữ đỡ Từ quốc công phu nhân dậy, cho bà ta ngồi nói.

Này trong lúc Ngọc Nương tâm bang bang nhảy lên, đột nhiên minh bạch từ quốc công phu nhân đến cùng muốn làm cái gì .

Quả nhiên sau khi Từ quốc công phu nhân ngồi xuống, mũi nhọn liền nhắm thẳng vào Ngọc Nương: "Hoàng hậu nương nương có biết lai lịch người này?"

"Bản cung biết chút ít, không biết phu nhân nói chuyện đó cùng Tô trắc phi có liên quan gì?" (Soái – Đào Quân Trang ..)

"Đương nhiên là có liên quan, còn liên quan rất lớn..." Từ quốc công phu nhân nhìn Ngọc Nương cười lạnh, kể ra chuyện Ngọc Nương chưa cưới sinh con, nhờ Lưu mụ mụ trợ giúp mà tiến vào vương phủ làm người hầu, sau đó mượn việc hầu hạ tiểu Quận chúa mà câu dẫn Tấn Vương.

Bà ta nói năng có khí phách, có nhân có quả, đích xác khiến người ta không thể không tin tưởng lời bà ta.

Mà theo từng câu nói đó mặt Ngọc Nương trắng bệch, đồng thời thân thể mềm mại lại run lên.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Là xấu hổ.

Việc riêng bị bại lộ nên xấu hổ, đoạn ký ức xấu hổ hai đời đó, kỳ thật cách Ngọc Nương đã cực xa , nàng thậm chí cũng không còn nhớ tới chuyện kiếp trước.

Mà từ quốc công phu nhân nói, lại làm nàng hồi tưởng lại một lần nữa.

Đặc biệt là trong điện ánh mắt của mọi người đều đặt ở trên mặt nàng, tựa hồ muốn nói nguyên lai nàng là cái loại người vào phủ làm người hầu lại đi câu dẫn nam chủ tử.

Nhìn nàng như kẻ hạ lưu.

Ngọc Nương cưỡng chế trấn định nhìn Từ phu nhân gây sự: "Không biết Tô trắc phi thấy lão phụ nhân nói có đúng không?"

Ngọc Nương hít sâu một hơi, không nói gì.

(Soái – Đào Quân Trang ..)

Nàng biết rõ mọi việc bởi vì Từ phu nhân không thể nào vì nhục nhã nàng mà đến đây, nàng khẳng định bà ta còn mục đích khác.

Ngọc Nương không tự chủ được nhớ tới Tiểu Bảo, tuy là lúc trước Tấn Vương cố ý chọn một cái cớ nói cho bên ngoài.

Nhưng nói dối cuối cùng vẫn là lời nói dối, nghiêm túc điều tra sẽ lộ ngay, mà nàng chưa lập gia đình đã mang thai sinh con cũng không phải là chuyện kín kẽ gì.

Người biết không nhiều, nhưng cũng không phải không ai biết rõ.

Đặc biệt năm đó nàng nhập phủ, xác thực là qua tayTấn Vương phi tay, riêng một điểm này cũng đủ cho người lợi dụng .

Quả nhiên Ngọc Nương đoán đúng, Từ quốc công phu nhân kể ra chuyện Ngọc Nương vào phủ như thế nào, cùng Tấn Vương có quan hệ ra sao, nhi tử Tiểu Bảo khi đó tiến vào Tấn Vương phủ Tấn Vương đã an bài như thế nào, cùng với việc Tấn Vương đột nhiên đem Tiểu Bảo nhận làm con, trên dưới đều không được nói ra.

Tuy nói gần nói xa cũng không nói Tiểu Bảo không phải là con Tấn Vương, Tấn Vương chỉ là vì nữ nhân mà nuôi con người ta, còn có ý đồ lẫn lộn huyết thống hoàng tộc nhưng ý tứ chính là như thế.

Ý đồ lẫn lộn huyết thống? Cho dù Tấn Vương là hoàng tử, cũng là tội lớn.

"Từ phu nhân xác thực mình nói không sai chứ, nên biết việc này không phải là chuyện tùy ý lấy ra cười giỡn ." Ngụy hoàng hậu nghiêm túc,khuôn mặt lạnh lùng nói.

Từ quốc công phu nhân lại quỳ xuống: "Thiếp thân lấy tính mạng mình ra bảo đảm.

Mong Hoàng hậu nương nương minh giám, Yến Nhi cũng vì biết việc này mới bị Tấn Vương điện hạ đưa đi thôn trang dưỡng bệnh."

Ngụy hoàng hậu gật đầu, hỏi Ngọc Nương: "Tô trắc phi, không biết ngươi giải thích thế nào?".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio