Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian

chương 107: phiên ngoại 4 tiệc sinh nhật thế kỷ

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

《Tinh tướng quân, sinh nhật vui vẻ!》

Chiến tranh kết thúc, kẻ địch đã bị tiêu diệt, tất cả đều đã trần ai lạc định.

Tinh Mạc Già đã trở về, toàn bộ các vị thần đều một lần nữa đi ra ánh sáng, triển lãm bản thân trước mặt toàn thể sinh mệnh trong vũ trụ này.

Mối quan hệ giữa Tốt Thần và Ác Thần cũng đã hòa hợp hơn, không phải cứ gặp là lao vào đánh nhau như lúc trước nữa.

Dù sao Tà Thần Tinh Mạc Già cũng chính là Ác, người đứng đầu trận doanh Ác Thần, Chính Thần Tinh Lan còn là người yêu của y, Thiện là con đỡ đầu của Ác, các vị thần trong trận doanh Tốt Thần cũng chả dại gì mà vẫn tiếp tục đối đầu với các Ác Thần.

Hơn nữa Ác bên họ sẽ không hủy diệt vũ trụ như Ác ở vũ trụ song song kia, chính vì vậy không cần lại có những trận chiến vô nghĩa.

Quân thủ vệ Rạng Đông trở thành quân đội bảo vệ phòng tuyến đầu tiên vòng ngoài quan trọng nhất của Trái Đất, trở thành truyền kỳ của cả vũ trụ.

Đây là một quân đội đi lên từ con số không của một nền văn minh cấp thấp, từ không có gì cả trở thành một trong những quân đội mạnh nhất trong cả vũ trụ này.

Tinh Mạc Già là chỉ huy tối cao của Quân thủ vệ Rạng Đông, được cả vũ trụ công nhận là tướng quân trẻ tuổi nhất, bây giờ bất cứ ai gặp y đều sẽ hô một tiếng Tinh tướng quân.

Y trở thành thần tượng của vô số người, là mục tiêu, cũng là tín ngưỡng của vô số quân nhân và các thanh thiếu niên trẻ tuổi.

Tất cả mọi thứ liên quan đến vị tướng quân trẻ tuổi này là những thứ hiện đang được cộng đồng mạng quan tâm nhiều nhất, tất nhiên, việc hôm nay là sinh nhật y mọi người ai cũng biết.

Sau khi tạo quan hệ với Tinh Minh và một số thế lực khác trong vũ trụ, Trái Đất cũng tiếp nhận một lần chỉnh sửa toàn diện về mọi mặt để có thể dung nhập với vũ trụ rộng lớn này, lịch cũng là một trong số đó.

Thời gian ở mỗi hành tinh đa phần là giống nhau, chỉ khác nhau ở chỗ có đôi khi chỗ này là ban đêm thì chỗ kia là ban ngày, vậy nên lịch không bị chỉnh sửa nhiều.

Hôm nay ở đa phần các hành tinh đều là ngày mùng một tháng tư, và tất nhiên mọi người đều biết hôm nay chính là sinh nhật của vị tướng quân trẻ tuổi nhất vũ trụ này.

Vô số lời chúc mừng được gửi đến quang não của y, nhưng Tinh tướng quân giờ vẫn đang vùi đầu trong đống công văn không ngẩng đầu lên được, còn phải ôn tập vì sắp đến kì thi đại học nữa, bận không ngơi tay, hơi đâu quan tâm hôm nay là ngày gì.

Hơn nữa Tinh Mạc Già rất ít khi để ý đến sinh nhật mình, thường xuyên rơi vào tình trạng quên mất rằng sinh nhật mình đã đến, trong khi sinh nhật cũng những người khác thì nhớ như in.

Nhưng chính điều này đã tạo thuận lợi cho người thân bạn bè của Tinh Mạc Già khi mà họ muốn tạo cho y một bất ngờ ngày sinh nhật, không, giờ phải nói là toàn vũ trụ muốn tạo bất ngờ cho y mới đúng.

Ý thức vũ trụ cũng hồ hởi gia nhập, tất cả đều đang bàn xem nên tổ chức sinh nhật cho Tinh Mạc Già như thế nào.

Tinh Lan chém đinh chặt sắt nói: “Nhất định phải thật hoành tráng! Tiền không là vấn đề!”

Thống Khổ Thần Lục Công Tử giơ tay: “Tiền tôi không thiếu, cần cứ nói.”

Thiện - con đỡ đầu yêu quý của Tinh Mạc Già cũng vội giơ tay: “Tôi cũng có rất nhiều tiền, tôi có thể chi trả hết mọi chi phí để tổ chức sinh nhật cho cha đỡ đầu!”

Lục Công Tử khinh thường nhìn hắn: “Nít ranh thì lăn qua chỗ khác, tích tiền để mua đồ ăn vặt đi.”

Thiện không chút yếu thế trừng lại: “Cái tên thích chết như anh sao chưa đi dụ dỗ người thừa kế yêu quý của anh giết anh đi mà còn ngồi đây.

Anh đừng có tới sinh nhật của cha đỡ đầu rủa cha chết sớm!”

“Nít ranh, ăn nói cho cẩn thận! Tôi sao có thể rủa điện hạ được!”

“Bản thân anh không phải chính là tai tinh sao! Còn là một tên điên lúc nào cũng chỉ muốn chết!”

“…”

“…”

Mọi người ngán ngẩm nhìn hai người này.

Hôm nay lại là một ngày con đỡ đầu có chút điên nhưng luôn biểu lộ ra bên ngoài mình rất ôn hòa vô hại và độc duy của Tinh Mạc Già cãi nhau.

Kì thực mọi người đã rất ngạc nhiên khi mà Thống Khổ Thần lại trở thành độc duy của Tinh Mạc Già.

Lục Công Tử là một tên tư bản theo nhận xét của cấp dưới chính là vô cùng khốn nạn, rất ít khi cho cấp dưới có một ngày nghỉ hoàn chỉnh, vô cùng thích bóc lột sức lao động của người khác, kể cả khi hôm đó là ngày lễ thì cấp dưới của Lục Công Tử cũng đừng mong được nghỉ.

Thống Khổ Thần còn là một tên S chính hiệu, vũ khí của y là roi, rất thích cầm roi trừu người, trừu mãi trừu mãi, cuối cùng lại trừu ra một tên Stockholm bám lấy Lục Công Tử không buông, đó là lần đầu tiên Lục Công Tử ăn phải trái đắng, không còn cách nào khác ngoài đến tìm Tinh Mạc Già che chở khỏi tên Stockholm kia.

Lục Công Tử rất cao ngạo, tuyệt đối không có chuyện cúi đầu trước người khác, vĩnh viễn chỉ có người khác cúi đầu trước y.

Vậy nên khi nghe y gọi Tinh Mạc Già một tiếng điện hạ vô cùng thuận miệng, còn nhất nhất nghe theo sự chỉ huy của Tinh Mạc Già, mọi người đã cực kì sốc, nhất là cấp dưới của Lục Công Tử.

Tên điên này cư nhiên gọi người khác là điện hạ thuận miệng như vậy?! Còn nhất mực nghe theo người đó?! Thế giới này sắp bị hủy diệt à?!

Lục Công Tử mới không thèm để ý đến mấy lời bàn tán này, có người nói xấu y ngay trước mặt y Lục Công Tử còn không thèm để ý chứ nói gì đến mấy lời bàn tán này.

Thiện không quen nhìn Lục Công Tử, đối với hắn, tên này không chỉ ẻo lả mà còn điên kinh khủng, nhỡ đâu lây bệnh điên cho cha đỡ đầu thì sao?!

Lục Công Tử cũng không quen nhìn Thiện.

Tên này nói y điên nhưng thực ra bản thân hắn cũng điên có kém gì y đâu, lấy tư cách gì mà mắng y điên?

Chính vì vậy, hai người này cứ gặp là cãi nhau, có khi còn trực tiếp động thủ, hai người này một khi động thủ thì chỉ có Tinh Mạc Già mới ngăn được thôi.

Tinh Lan đau đầu xoa huyệt thái dương: “Hai người đừng cãi nhau nữa, trở lại chuyện chính đi.”

“Hừ!”

“Hừ!”

Lục Công Tử và Thiện hừ lạnh, không hề tình nguyện ngừng lại cuộc cãi vã.

“Chúng ta tổ chức ở Thánh Địa nhé, phát sóng trực tiếp nữa, mọi người đều muốn tham dự sinh nhật của Cây Nhỏ.” Tinh Lan nói.

Việc này thì không thành vấn đề.

Nếu để chọn nơi nào thích hợp nhất để tổ chức sinh nhật cho một vị thần thì đương nhiên là Thánh Địa rồi, cụ thể là Tà Thần Điện của Tinh Mạc Già.

Phần lớn thời gian Tinh Mạc Già đều ở Sơ Tinh Lãng Nguyệt hoặc Trái Đất, không thì đi chu du khắp vũ trụ, rất ít khi ở Tà Thần Điện, vậy nên không cần lo sợ bị y phát hiện họ đang bí mật tạo một bất ngờ lớn cho y.

Tinh Lan: “Nấu ăn thì những ai biết nấu ở đây đều sẽ tham gia nấu, những người còn lại một phần thì đi mua đồ để trang trí Tà Thần Điện, một phần còn lại thì cứ hành sự tự nhiên như mọi khi, đừng để Cây Nhỏ nhìn ra sơ hở gì.

Tiền chúng ta sẽ góp chung, cứ đóng càng nhiều càng tốt.”

Mọi người gật đầu.

“Còn một việc nữa.” Tinh Lan xoa hai chân mày đã nhíu chặt lại với mong muốn nó sẽ dãn ra, tay còn lại hắn chỉ Lục Công Tử và Thiện lại bắt đầu đấu võ mồm.

“Nhớ tách hai người này ra đó.”

Mọi người ngán ngẩm nhìn hai người này, mệt mọi gật đầu.

Hai người không thể chung sống hòa bình nổi mấy phút sao?

Severus và Isaac tiến lên muốn tách hai người đang đấu võ mồm rất hăng say ra thì Lục Công Tử đột nhiên biến sắc mặt, một câu cũng chưa nói lập tức biến mất.

Mọi người: “?”

Đang nghi hoặc thì họ lại nghe được một giọng nói vô cùng quen thuộc, và ngay lập tức hiểu ra tại sao Lục Công Tử lại vội rời đi.

“Lục Công Tử~” Một cái đầu vàng chóe kèm theo đôi mắt cùng màu cũng chói lọi không kém xông vào, ngó nghiêng xung quanh, không thấy người mình muốn tìm đâu thì lập tức ủ rũ mặt mày.

Lại đến chậm rồi.

Mọi người: “À, khắc tinh của Lục Công Tử đây mà.”

Kẻ mà bị Lục Công Tử dùng roi trừu đến mức biến thành một kẻ Stockholm, Hoàng Kim Tinh, hoàng tử của Cổ La đế quốc - Georgia Golden.

Ngoài Tinh Mạc Già ra thì đây là kẻ thứ hai có thể làm Thống Khổ Thần biến sắc mặt.

Lục Công Tử cực kì hối hận vì đã lấy Georgia ra làm bao cát để trút giận mỗi lúc bực mình, để rồi rước họa vào thân, bị một tên Stockholm thái đeo bám.

Y nào có biết tên này cư nhiên là một tên cuồng ngược đâu! Nếu biết hắn là M y đã không trừu hắn nhiều như vậy rồi!

Hối hận thật sự!

Hôm nay, trên Tinh Võng có một tiêu đề cực kì nổi bật, viết hẳn bằng chữ in hoa màu đỏ luôn.

MÙNG MỘT THÁNG TƯ! SINH NHẬT TINH TƯỚNG QUÂN!

L: Nghe nói mấy người Chính Thần Tinh Lan định tổ chức sinh nhật cho Tinh tướng quân ở Thánh Địa.

L: Lầu trên, thông tin đâu ra vậy, chính xác không? Chuyện này không đùa được đâu!

L: Tuyệt đối chính xác! Chị gái tôi là thành viên của Quân thủ vệ Rạng Đông! Là thành viên lâu năm, đã đi theo Tinh tướng quân từ lúc còn ở Khu Vực Chết Chóc!

L: Thành viên ban đầu của Quân thủ vệ Rạng Đông? Vậy đây chắc chắn là thông tin chính xác rồi!

L: Tổ chức ở Thánh Địa sao, vậy chúng ta làm sao mà tới được.

L: Phải, Thánh Địa nằm ở một vùng không gian hỗn loạn, phải xuyên qua một lỗ đen đặc biệt mới tới được, hơn nữa phải có tu vi Bát giai trở lên mới xông qua được, muốn vào được Thánh Địa còn phải có sự cho phép của các vị thần nữa.

L: Phải nhỉ, vậy là không thể dự sinh nhật của Tinh tướng quân rồi.

Ài, thật muốn nhìn thấy bản nhân mà.

L: Tôi vẫn cứ nhớ mãi trận chiến cuối cùng đó, cảnh tượng Chung Cực Boss ra đời và trận chiến đỉnh cao đó.

Tinh tướng quân siêu soái!

L: Con gái tôi còn hâm mộ tôi có thể nhìn thấy tư thế oai hùng của Tinh tướng quân, nó lúc nào cũng nói nếu nó sinh ra sớm hơn thì tốt rồi.

L: Ha ha, tôi chính là một trong những đứa bé từng được Tinh tướng quân cứu, còn được ngài ấy ôm vào lòng!

L:!!!

L: Người tới, lôi tên này ra chém!

L: Tại sao trên đời này lại có kẻ may mắn như thế chứ!

L: Ha ha ha!

L: Hình như cuộc nói chuyện này ngày càng rời xa mục đích ban đầu.

L: Chả thế.

L: Đừng có cãi nhau nữa, tin tức chính xác mới nhận được đây, tiệc sinh nhật của Tinh tướng quân sẽ được phát sóng trực tiếp trên toàn vũ trụ.

Không cần nghi ngờ, tôi là chủ tịch của công ty mà Chính Thần Tinh Lan đã tin tưởng mà lựa chọn phòng phát sóng trực tiếp của chúng tôi.

Ngài ấy mới vừa gọi điện cho tôi đây.

L: Dựa!!!

L: Đây mới là kẻ may mắn nhất!

L: Tuyệt, phát sóng trực tiếp!

L: Quá tuyệt luôn ấy chứ!

Tinh Mạc Già vứt nốt văn kiện cuối cùng trong ngày sang một bên, ngả người ra sau.

Cuối cùng cũng xong rồi!

Y thở ra một hơi, vươn vai cho đỡ mỏi rồi đi tới giá sách, rút ra mấy quyển luyện đề thi đại học, bắt đầu ôn tập.

Giờ đã là tháng tư rồi, mà mỗi ngày y đều rất bận rộn nên gần như không có thời gian ôn tập, y cũng chẳng đến trường nữa, không còn cách nào khác ngoài tranh thủ thời gian rảnh trong ngày để ôn tập một chút, chuẩn bị cho kì thi đại học vào cuối tháng sáu.

Đã đi làm rồi mà vẫn phải thi đại học, y thật là mệt mỏi mà.

Rốt cuộc phải bao lâu nữa y mới được làm cá mặn đây?

Một bóng người xẹt qua trước mặt y, Tinh Mạc Già không chút ngạc nhiên, đầu cũng không ngẩng: “Georgia lại đến tìm em à?”

Lục Công Tử cẩn thận đóng kín cửa sổ và cửa ra vào của phòng Tinh Mạc Già, còn phong tỏa cả không gian nơi này rồi mới nằm vật xuống giường của Tà Thần.

Thống Khổ Thần chôn mặt xuống gối, gật đầu.

Tinh Mạc Già cười: “Ai bảo em trêu chọc anh ta trước cơ.”

Lục Công Tử phản bác: “Em có biết tên đó là một tên M đâu!”

“Phải, vì anh ta là một tên M nên mới vô cùng hưng phấn khi gặp một tên S như em, cuối cùng còn trở thành một tên Stockholm bám lấy em không buông.”

“Anh còn cười!”

“Rồi rồi, anh không cười nữa là được chứ gì.” Tuy Tinh Mạc Già nói vậy nhưng khóe miệng y vẫn cứ nhếch lên.

Lục Công Tử biết điện hạ nhà y tuyệt đối vẫn đang cười, vậy nên ủ rũ chôn mặt vào trong gối, kéo chăn của Tinh Mạc Già lên cuốn mình thành cuộn sushi.

“Sao em không thử tiếp nhận Georgia?” Tinh Mạc Già hỏi.

“Mới không đâu!” Lục Công Tử không chút nghĩ ngợi phản bác.

“Em đang trốn tránh sự thật sao?”

“Em có trốn cái gì đâu.”

“Em đang trốn tránh việc bản thân có cảm xúc, và Georgia ảnh hưởng tới cảm xúc của em nhiều nhất.”

“Em không…” Lục Công Tử ngẩng phắt đầu lên, muốn phản bác.

“Nhóc ngốc.” Tinh Mạc Già đi tới búng một phát lên trán Lục Công Tử.

“Cứ thẳng thắn đối mặt đi xem nào, chỉ là có cảm xúc thôi mà, có gì phải trốn tránh đâu.”

“Nhưng, nó sẽ ảnh hưởng tới phán đoán của em.

Em sẽ không thể làm việc theo lý trí nữa.”

“Nói em là nhóc ngốc là quá đúng rồi đó.” Tinh Mạc Già cười.

“Nhóc ngốc à, ai nói với em có cảm xúc thì sẽ không thể làm việc theo lý trí thế.

Anh cũng có cảm xúc này, nhưng anh vẫn có thể làm việc theo lý trí đó thôi.”

“Cái đó…”

“Nhóc ngốc, em chưa từng có cảm xúc nên bây giờ đột nhiên có được nó mới khiến cho em cảm thấy bối rối, không biết phải làm sao.

Có cảm xúc không xấu như em nghĩ đâu, đợi đến khi em thích ứng được với nó rồi thì sẽ thấy nó kì thực rất hữu ích.”

Lục Công Tử xụ mặt.

Y vốn không có cảm xúc, y đã quen làm việc theo lý trí, không bị cảm xúc chi phối, giờ đột nhiên có cảm xúc quả thực khiến y rất bối rối, không biết phải làm sao.

Tinh Mạc Già xoa đầu cục sushi trên giường: “Bình tĩnh lại và suy ngẫm cẩn thận cảm xúc của bản thân em đi.”

Lục Công Tử gật đầu, cẩn thận suy ngẫm một hồi rồi gục đầu ngủ luôn.

Tinh Mạc Già dở khóc dở cười, cẩn thận đắp chăn cho Lục Công Tử.

Yêu phải nhóc ngốc này không biết là phúc hay họa cho Georgia nữa.

Lục Công Tử ngủ một mạch đến sáu giờ tối mới tỉnh, vừa đúng lúc Tinh Mạc Già tắm xong.

Thống Khổ Thần bật quang não lên, thấy tin nhắn đã chuẩn bị xong của Tinh Lan, cơn buồn ngủ lập tức bay mất.

“Điện hạ, đến Thánh Địa với em.”

“Đến Thánh Địa làm gì?”

Lục Công Tử đẩy Tinh Mạc Già ra khỏi phòng: “Thì anh cứ đi đi.”

Tinh Mạc Già tuy khó hiểu nhưng vẫn thuận theo.

Đến Thánh Địa rồi, đi vào Tà Thần Điện rồi y mới hiểu ra tại sao nhóc ngốc lại muốn y tới đây.

Bên trong Tà Thần Điện được trang trí rất nhiều hoa sen và bóng bay đủ màu sắc, các dải ruy băng tua rua được phối hợp với bóng bay vô cùng hoàn mỹ.

Chính giữa Tà Thần Điện được treo một hàng chữ “happy birthday” to tướng bằng bóng bay, ngay bên dưới còn có một chiếc bánh gato ba tầng được trang trí tỉ mỉ đẹp mắt.

Nhìn cảnh này mà Tinh Mạc Già còn không nhớ ra hôm nay là ngày gì thì có thể nói là hội chứng siêu ức chứng của y đã khỏi hẳn bằng một cách thần kỳ nào đó.

Hôm nay là sinh nhật y.

Làm to thế này, toàn bộ chỗ này phải tốn bao nhiêu tiền đây?

“Cha đỡ đầu không cần lo về tiền đâu.” Thiện bổ nhào vào người Tinh Mạc Già nói.

“Cha đỡ đầu xứng đáng với những thứ tốt nhất!”

Tinh Mạc Già cười, cốc đầu đứa con đỡ đầu nghịch ngợm của mình.

[A! Cuối cùng cũng phát sóng trực tiếp rồi! Ha ha, tôi vào đầu tiên!]

[Chết tiệt! Thế mà lại chậm hơn!]

[Hai tên kia, so nhau việc vào sớm hơn hay trễ hơn làm gì? Ấu trĩ.]

[Tôi không quan tâm hai tên ấu trĩ kia, tôi quan tâm là Tinh tướng quân!]

[Tinh tướng quân!!!]

Tinh Lan đi tới, trên tay hắn cầm một bó Tịnh Đế Liên, cười hỏi: “Em thích không?”

Tinh Mạc Già nhận lấy bó hoa: “Thích, cũng rất bất ngờ.”

“Đó là vì em không để ý sinh nhật của mình.”

“Phải, nếu em để ý thì em đã không bất ngờ thế này rồi.”

“Nhưng cũng phải cảm ơn vì em đã không để ý, nếu không sao tạo được bất ngờ cho em.”

“Tinh Lan.”

“Ừ.”

“Em vui lắm, rất rất rất vui.”

Y là thực sự vui, thực sự rất vui.

Mọi người cười, sau đó gần như cùng lúc với các khán giả đang ngồi xem phát sóng trực tiếp nói: “Tinh tướng quân, sinh nhật vui vẻ!”

Hôm nay là ngày ngôi sao ra đời, cũng là ngày ngôi sao trưởng thành, là ngày trọng đại nhất.

Hôm nay, cũng là ngày ngôi sao tỏa sáng rực rỡ nhất.

Y nở nụ cười tươi rói: “Cảm ơn mọi người.”.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio