Sỹ Đồ Phong Lưu

chương 83: ba ngày không đánh là treo lên mái nhà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trương Tư Tề xuất hiện ở tỉnh Giang Nam, vốn không phải là giống như Chu Minh Đạo đã truyền đạt lại, nhắm vào Dương Phàm mà tới. Sự thật thì Dương Phàm với Trương Tư Tề mới gặp có một lần, lại còn là do Trương Tư Tề hẹn gặp Dương Phàm. Tới tỉnh Giang Nam là bởi vì Trương Tư Tề cảm thấy làm ở đoàn văn công chán quá, muốn kiếm việc khác để làm. Việc này ngược lại sau khi Trương Đại Pháo biết, liền nói:" Anh cháu ở gần Phì Thành, cháu đi tỉnh Giang Nam đi, tiện có người chăm lo cho cháu." Trương Tư Tề suy nghĩ xong cũng đồng ý, không ngờ trước khi đi, Trương Đại Pháo lại nói thêm một câu:" Cháu ngoan à, thằng Dương Phàm đó cũng ở Giang Nam đó, có khi bọn cháu có cơ hội gặp mặt. Nhớ gặp mặt đừng làm loạn nghe chưa, thằng bé đó vừa đẹp trai lại vừa có tài, Chu Minh Đạo cũng khen nó thành một bông hoa rồi, vấn đề tình cảm của bọn trẻ các cháu vẫn phải do tự mình làm chủ. Không cần biết có thành hay không cũng đừng làm tổn thương cảm tình, ông vẫn mang ơn của người ta đấy."

Lời này của Trương Đại Pháo vốn chả có chỗ nào có thể bới móc, trời sinh Trương Tư Tề lại là người trọng thể diện, nhắc tới Dương Phàm liền nhớ tới sự xấu hổ ở hội quán Nhã Ny, liền giận dỗi nói:" Không gặp được thì thôi, gặp được cháu nhất định phải đòi lại thể diện."

Lời này vừa nói ra, Trương Đại Pháo liền có chút không yên tâm, việc nhà mình trong lòng hiểu rõ, Trương Tư Tề từ bé đã quen nuông chiều, được người ta ôm ấp nuôi lớn, có khi nó sẽ thật sự làm ra chuyện gì đó. Trương Đại Pháo không yên lòng, liền gọi điện cho Chu Minh Đạo, ý là nhắc nhở Dương Phàm, nhỡ có gặp mặt thì cứ nhường nó ba phần có mất gì đâu. Ai mà ngờ Chu Minh Đạo cũng là người bao che cho con, khi gọi cho Dương Phàm liền nói khác đi. Hai bên khác biệt, hôm nay khi Trương Tư Tề và Dương Phàm gặp mặt, Dương Phàm đã quên mẹ Trương Tư Tề là ai rồi. Vốn không phải là người quen, quên cũng là bình thường.

Đây chính là sự khác biệt của đàn ông và đàn bà, đàn ông cảm thấy việc không có gì to tát liền có thể quên đi rất dễ dàng. Nhưng đàn bà lại không như vậy, thường hay chỉ vì một câu nói mà hận người ta cả đời.

Trương Tư Tề cảm thấy bản thân trước mặt Dương Phàm rất mất thể diện, hôm nay gặp hắn đi tới chào hỏi, nếu như thái độ của Dương Phàm tốt một tí, việc này cũng coi như cho qua, đôi bên ở chỗ khác nhau, nếu có cùng xuất hiện cũng chả có gì không tốt. Kết quả Dương Phàm lại không nhớ ra Trương Tư Tề là ai, lần này Trương Tư Tề với bản năng phụ nữ của mình cho rằng Dương Phàm cố ý giả vờ không quen mình.

Dương Phàm quả thật rất vô tội, Trương Tư Tề lại cảm thấy Dương Phàm quả là rất biết giả vờ. Lần trước khi gặp mặt, hắn mặc một bộ đồ lởm mua trong siêu thị, lần này nhìn là biết hắn mặc đồ xịn. Có khái niệm ấn tượng ban đầu là quan trọng nhất, Trương Tư Tề liền cảm thấy con người của Dương Phàm quá giả tạo, làm ra vẻ không quen mình chính là để làm mình mất mặt, rồi còn khoe khoang bản thân như thế nào, thế nào.

Chính vì thế, nó mới dẫn tới việc Trương Tư Tề ỷ quyền quấy rối Dương Phàm.

Lời Trương Tư Tề nói, Dương Phàm vừa nghe liền biết là giả, con bé này cố ý tới đây làm khó mình. Nói thẳng ra thì hai người chả có thâm cừu đại hận chó gì cả, Trương Tư Tề trong lòng chỉ muốn Dương Phàm phải cúi đầu, chỉ cần Dương Phàm hạ giọng nói mấy câu mềm mỏng, việc này cũng coi như cho qua.

Lúc này trong lòng Trương Tư Tề giống như đang có một giọng nói tung hô, anh xin tôi đi, cầu tôi đi, anh xin tôi sẽ tha cho anh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Ngô Yến ở bên cạnh nhìn mà phẫn nộ, ném tư liệu lên bàn, thở phì phò chuẩn bị bắt đầu làm ầm ĩ. Tư thế này của Ngô Yến kéo theo cả Cát Ny và Lý Tình Tình. Không phải là cãi nhau thôi sao? Con gái Uyển Lăng đặc sắc lớn nhất chính là mồm mép lợi hại. Cãi đi, cãi xem mèo nào thắng mỉu nào.

Dương Phàm nhấc tay lên, tỏ ỷ những người khác đừng kích động, sau đó mới ném cái khăn trong tay vào thùng nước, lạnh lùng nói với Trương Tư Tề:" Cô nên đổi tên là Kiến Hiền Tư Tề ( ganh đua ) đi. Vì chút lòng riêng mà lấy công việc ra làm trò đùa. Tôi cảnh cáo cô, giữa chúng ta từ trước tới nay không có gì vướng mắc cả, cô mà còn kiếm chuyện, tôi lập tức gọi điện cho anh trai cô, bảo anh ta dậy dỗ cô đàng hoàng. Anh ta không làm được, tôi sẽ tới ban tổ chức tố cáo cô, xem cô còn dám giở trò nữa không."

Dương Phàm nói một tràng, vừa hay nói trúng tim đen của Trương Tư Tề, Trương Tư Tề trong nháy mắt có một cảm giác bị người khác nhìn thấu. Vốn cho rằng đoàn đại biểu của mấy huyện thị gặp phải việc này khẳng định sẽ tỏ thiện ý muốn nhờ vả, cố gắng thêm một việc không bằng bớt một việc, không ngờ Dương Phàm không thèm nể mặt mà dám cãi lại.

Nếu như chỉ đơn giản là luận việc mà xét thì đã đành, đây lại còn bảo người ta đi đổi tên! Câu nói này quá là chọc tức người khác, Trương Tư Tề hận tới chân răng ngứa ngáy, nhưng lại không có cách nào làm gì Dương Phàm, việc này nếu thật sự làm ầm ĩ lên, đuối lý chính là mình.

Tôi cũng chỉ muốn anh cúi đầu một chút, hoặc là nhường người ta một lần, tại sao lại khó đến thế? Trong lòng Trương Tư Tề buồn bực, cảm thấy mình tại sao lại bị ma xui quỷ khiến, đi tính toán so đo với một người đàn ông không quen biết làm gì? Trong lòng ít nhiều cũng đuối lý, lại không muốn xuống đài, Trương Tư Tề nhất thời đờ ra.

Nhìn thùng nước để trước mặt, Trương Tư Tề nổi nóng nhấc chân đá, đã bay thùng nước, nước tràn ra sàn, Dương Phàm tránh không kịp cả quần bị ướt nhẹp.

"Tôi cố ý phá đám anh đấy, anh muốn làm sao?"

Tâm tình nhớn nhác của Trương Tư Tề cuối cùng cũng cảm thấy khoái trá, gân cổ hét một tiếng, đôi mắt bốc lửa như con trâu cái lườm Dương Phàm.

Dương Phàm cười đáp trả, lạnh lùng bảo:" Làm loạn đủ chưa, đủ rồi thì xin lỗi ngay cho tôi, sau đó cút đi!"

"Tôi không đi đấy, không xin lỗi đấy, anh làm gì tôi?" Trương Tư Tề nghển cổ, có chút chột dạ nói khẽ.

Dương Phàm lại cười, quay lại lấy trên bàn một chai nước đã được mở, thong thả làm một ngụm, rồi đi tới trước mặt Trương Tư Tề, nhìn cô ta nói:" Cô cần phải bình tĩnh, tôi đang làm chuyện tốt, giúp cô một tay."

Nói rồi, nước suối từ từ được đổ lên trên đầu Trương Tư Tề. Trương Tư Tề lập tức ngớ người, cũng không biết né tránh, cả chai nước hoàn toàn đổ xuống người, lúc này mới phản ứng lại. Lúc này toàn thân đã ướt hết rồi, Dương Phàm lại còn cười bảo:" Thân hình cô không tệ, nhưng nhân phẩn và gia giáo lại chả ra làm sao cả."

Nhân viên của Trương Tư Tề cũng triệt để ngớ người, việc này vốn là họ đuối lý, thấy Dương Phàm và Trương Tư Tề quen nhau, vốn cho rằng họ là đôi tình nhân đang làm trò gì đó, một lúc là ok thôi. Hiện tại ra nông nỗi này, trước đó căn bản không ngờ tới. Nói thẳng ra thì anh ta cũng khâm phục Dương Phàm, một người đẹp như vậy mà nói đổ nước là đổ nước.

"Oa hu hu!" Trương Tư Tề đột nhiên khóc lớn, hai tay che mặt chạy mất.

"Anh bạn, anh ghê ghớm thật!" Thanh niên tới trước nhìn Dương Phàm giơ ngón cái, sau đó thong thả đi theo. Xem ra, cái tính tự cao tự đại của Trương Tư Tề ở đơn vị cũng không được lòng người mấy.

Mấy người của cục công thương Uyển Lăng cũng ngẩn ra, không ngờ Dương Phàm ra tay thật. Tử tế nghĩ lại việc Dương Phàm ở tòa nhà thị ủy đánh Cát Kính Tùng, liền cảm thấy hành động này không khó giải thích.

"Được rồi, được rồi. Giải tán đi, có gì mà nhìn chứ, đi làm đi."

Cát Ny và Lý Tình Tình trong mắt đã bắn ra mấy ngôi sao rồi, Hầu Bình lại càng cảm khái đi tới nói:" Khoa trưởng, trước kia tôi còn không phục anh, hiện tại tôi phục rồi, anh đúng là đàn ông đó."

Dương Phàm cười nhạt đáp:" Phụ nữ mà, ba ngày không đánh là trèo lên tận mái nhà!"

Câu nói này chắc chắn đổi lấy cái trừng mắt của Ngô Yến, sau đó hừ hừ hai tiếng nói:" Đi làm việc đi! Người của khu đô thị mới và khu công nghệ cao không biết đang làm cái gì nữa, giờ này còn chưa thèm tới giúp một tay. Lý Tình Tình cô đi hỏi thử xem bọn họ đang làm cái gì?"

Lý Tình Tình vâng rồi đi khỏi, mấy người còn lại tiếp tục làm việc, cùng nhau làm việc thời gian qua rất nhanh, giờ cơm trưa Lý Tình Tình quay lại, vẻ mặt phẫn nộ bất bình.

"Lý Tình Tình, sao thế? Ăn phải thuốc súng hả?" Ngô Yến thấy vậy liền kỳ quái hỏi, Lý Tình Tình thờ phì phò nói:" Chúng ta ở đây bận rộn, còn bọn họ thì đang nằm ngủ chổng vó. Điền Hằng của khu công nghệ cao đã dẫn người đi chào hỏi nhà đầu tư rồi, lại không thèm nói gì với chúng ta, rõ ràng là muốn ăn mảnh. Còn có cái lão Y thị trưởng kia nữa, dẫn theo người của khu đô thị mới lên cục công thương tỉnh tìm người giới thiệu với khách hàng rồi, bọn họ làm vậy có còn coi cục chúng ta là chung một đoàn nữa hay không?"

Ngô Yến nghe vậy sắc mặt liền hầm hầm, mọi người đều cùng một đoàn, có việc lại chẳng buồn thương lượng lấy một câu, rõ ràng là muốn chiếm công.

Dương Phàm lại không giận, Uyển Lăng hiện tại bề ngoài thì sóng yên biển lặng, trên thực tế Lý Thụ Đường và Quý Vân Lâm lại đang âm thầm so kè với nhau. Vì vậykhông khó để thấy, hai vị này đều là người tương đối mạnh mẽ, sau này Uyển Lăng sẽ ra sao, là gió Tây át gió Đông hay là gió Đông át gió Tây? Dương Phàm cảm thấy hi vọng tạo nên thành tích tại hội chợ lần này khá là mờ mịt rồi!"

"Thôi, đừng bực tức nữa. Nếu đã độc lập tác chiến rồi thì chúng ta cũng không thể bỏ đi. Cát Ny ăn cơm trưa xong quay lại đây, rồi đi tới ban tổ chức xin địa chỉ của hai tập đoàn kia, tối nay chúng ta đến chào hỏi họ. Những người khác cứ tiếp tục công việc." Dương Phàm cuối cùng vẫn không phải là một người dễ chịu thua, lúc này vẫn muốn nỗ lực tranh thủ một tí.

Ngô Yến nghe thế chỉ có thể lấy lại tinh thần bảo:" Đi ăn trưa đi!"

Dương Phàm đi tới nói:" Mọi người ăn trước đi, tôi không yên tâm, ở lại đây trông quầy, tránh bị mất đồ." Dương Phàm nói rất ngắn gọn, Ngô Yến tự nhiên rõ ràng Dương Phàm lo Trương Tư Tề lại tới làm loạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio