Tối hôm đó tại biệt thự của Thích gia
- An Nhiên, bao giờ mới xong vậy?
Thích Dạ Lan vừa quỳ vừa phải xách hai xô nước la oai oái. Thích Lăng Vân thì cực hơn, phải quỳ trên vỏ mít, hai tay xách hai thùng nước đầy. Thích An Nhiên khoanh tay nhìn hai chị em rồi lên tiếng
- Được rồi, tha cho hai người
- Phù
Thích Lăng Vân thở dài khó khăn đứng dậy. Thích Dạ Lan vì thương cậu em nên chạy đến đỡ về phòng. Hai vị phụ huynh nào đó thì không những không thương mà còn cười khúc khích.
Thích An Nhiên cười tươi nhìn hai người kia. Chợt cô giật mình, đã bao lâu rồi cô mới cười được một nụ cười như vậy? Thích An Nhiên lắc đầu quên đi rồi đi xuống dưới nhà.
- Ba, mẹ, con có chuyện muốn nói
- Có chuyện gì vậy, Nhiên Nhiên
- Ừm.... con muốn đi du học. Dù gì thì con cũng nên làm lại từ đầu... đúng chứ ?
- Việc này....
- Được. Cứ theo ý con
Bố cô đồng ý ngay trong sự do dự của mẹ cô. Nhưng cuối cùng thì bà cũng đồng ý. Thích Lăng Vân đứng trên lầu nghe hết mọi chuyện thì đau lòng. "Chị ấy muốn rời xa mình như vậy sao ?"- trích suy nghĩ của Thích Lăng Vân
———- ta là dải phân cách———-
- Vậy con đi nhé
Thích An Nhiên chào tạm bệt mọi người rồi lên máy bay.
Xin thông báo, chuyến bay M từ Trung Quốc đến Mĩ chuẩn bị khởi hành. Mời các hàng khách vào vị trí
Tiếng tiếp viên vang lên, Thích An Nhiên nhanh chóng chào mọi người rồi đi về phía cửa vào. người kia thì nhìn theo cô đến khi khuất bóng rồi mới đi về.
năm sau
Tại sân bay, sự xuất hiện của một cô gái khiến cho mọi người sững sờ. Chính xác, đó không ai khác là Thích An Nhiên
( đó là bộ đồ mà chị mặc)
- A, An Nhiên. Ở đây nè
Thích Dạ Lan vừa nhì thấy cô thì đã liền là lên, tay quơ quơ tấm biển ghi dòng chữ to đùng:
MỪNG TRỞ VỀ AN NHIÊN XINH XẮN DỄ THƯƠNG CỦA CHỊ!!!
Thích An Nhiên mặt chảy dài ba vạch hắc tuyến, ánh mắt lờ đi chỗ khác như muốn nói: " tôi không quen người này"
Tuy ánh mắt lảng tránh nhưng chân thì vác bước về phía mọi người.
- Nhiên Nhiên, mừng con trở về
Hai vị phụ huynh đồng thanh nói rồi cùng ôm lấy cô. Nhẹ nhàng ôm lấy hai người, Thích An Nhiên khẽ rơi một giọt nước mắt
- Con trở về rồi !
Thích Lăng Vân từ đầu đến giờ vẫn còn đang ngơ ngẩn nhìn cô. Đẹp, thực sự cô ấy quá đẹp. Cảm thấy có người nhìn mình, Thích An Nhiên mới liếc sang nhìn. Nhận ra hành động quá lố của mình, Thích Lăng Vân nhanh nhẹn thu liễm ánh mắt của mình. Mặt quay sang hướng khác, Thích Lăng Vân ngượng ngùng nói
- M... mừng chị trở về
- Cảm ơn
- Đi nào, hôm nay An Nhiên về nên cả nhà sẽ đi ăn nha
Thích DạLan hí hửng như trẻ con rồi dắt tay cô kéo đi. người còn lại cũng mỉm cười đi theo, khung cảnh thật ấm áp.
Xoảng
Một tiếng vỡ vang lên trong căn nhà nhỏ âm u ẩm mốc. Chiếc cốc thủy tinh đẹp đẽ nằm vỡ vụn trên nền nhà.
- Hai con khốn, tao sẽ không tha cho chúng mày
Một tiếng nói ngoan độc phát ra từ người con gái đang đứng. Khuôn mặt vì tức giận mà trở nên vặn vẹo xấu xí.
Rồi người con gái kia bỏ đi, căn nhà lại trở nên âm u đến rợn người.
- Lão đại, An tiểu thư đã về nước
- Lui đi
Bạch Phi Tuân hai mắt hiện lên ý cười. Tay vân vê bức ảnh đang cầm trong tay. Nhấp một ngụm rượu nhỏ, hai mắt cong lên, đôi đồng tử loé sáng trong bóng đêm.
- Chúng ta sắp gặp lại nhau rồi, An Nhiên a
Một câu chuyện mới lại bắt đầu. Âm mưu, hận thù, đau thương. Tất cả đều sẽ bị cuốn vào dòng xoáy của vận mệnh. Có thể thoát ra hay không đều chỉ có họ quyết định.