Hôm nay tất cả đều bận rộn. Hai vị mama với baba thì bận đi bồi đắp tình cảm cho nhau, Thích Dạ Lan thì đến công ty còn Thích Lăng Vân thì đi đâu đó. Trong nhà giờ chỉ còn lại mình cô cùng với hai cô hầu. Chán nản, An Nhiên liền lên phòng xem tivi
- Ha, không ngờ An tiểu thư lại thích xem mấy phim ướt át như thế này a.
Thích An Nhiên quay đầu thì đập vào mắt cô là cái bản mặt của tên Bạch Phi Tuân biến thái kia. Ánh mắt khẽ lạnh xuống vài phần, cô cất giọng
- Không biết Bạch lão đại hôm nay có ngẫu hứng j mà đến tìm tôi?
- Cũng không có gì, chỉ là nhớ An tiểu thư thôi
- Ngươi bớt xàm đi. Nói, đến đây có việc gì?
Thích An Nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt khẽ quét qua một lượt từ trên xuống dưới Bạch Phi Tuân. Trông dáng dấp hắn cũng không tệ nha.
Ảnh của Bạch Phi Tuân đó
Thấy cô nhìn mình thì Bạch Phi Tuân cũng không ngại đánh giá cô. Tóc đen mượt mà, mắt đỏ đẹp đẽ, khát máu. Tầm nhìn di chuyển đến đôi môi đỏ như tô son của cô, Bạch Phi Tuân khẽ nuốt một ngụm nước miếng. Thích An Nhiên cảm nhận ánh mắt của Bạch Phi Tuân này thì cảnh giác
- Ngươi nhìn đi đâu đấy
- Chỉ là muốn thưởng thức hương vị của em
Thích An Nhiên lập tức phi thân đến tung cước vào yết hầu của Bạch Phi Tuân. Nhưng hắn lại nhanh nhẹn né được. Cười cười nhìn cô nói
- An tiểu thư , tức giận không tốt cho sức khỏe đâu
- Không cần ngươi quan tâm
- Có cần tuyệt tình như vậy không
- Nếu như không có gì thì ngươi đi được rồi đấy. Ở đây không có chỗ cho a....
Thích An Nhiên chưa nói xong thì đôi môi của cô đã bị chiếm lấy bởi Bạch Phi Tuân. Nụ hôn bá đạo, chiếm hữu khiến Thích An Nhiên cảm thấy thân thể mình mềm nhũn ra. Cảm thấy khó thở, Thích An Nhiên liền lấy lại tỉnh táo, vung tay định đấm vào người hắn nhưng sức lực của phụ nữ thì sao bằng nam nhân. Hay tay của Thích An Nhiên nhanh chóng bị chế ngự ở trên đầu bởi bàn tay to lớn của Bạch Phi Tuân. Nụ hôn lại tiếp tục kéo dài đến khi cảm thấy cô không thở được nữa thì Bạch Phi Tuân hắn mới buông ra. Một sợi chỉ bạc cũng vì thế mà được tạo nên. Gương mặt của Thích An Nhiên đỏ ửng lên vì thiếu không khí, giờ cả thân thể cô dường như không còn tí sức lực nào nữa. Ánh mắt chán ghét nhìn Bạch Phi Tuân, Thích An Nhiên buông ra câu nói
- Vô sỉ
- Anh chỉ vô sỉ với em
"Thay đổi xưng hô nhanh nhỉ".Đó là suy nghĩ của Thích An Nhiên lúc này. Sau khi đã bình tĩnh lại, Thích An Nhiên mặc kệ Bạch Phi Tuân mà đi ra khỏi phòng. Chỉ còn lại một mình, hắn cũng chỉ cười rồi biến mất. Nhưng giọng nói hắn vẫn còn vẳng lại đâu đó câu nói
- Tôi sẽ khiến em là của tôi
Ngồi dưới phòng khách, Thích An Nhiên suy nghĩ:
"Tình tiết không hề giống trong tiểu thuyết. Bạch Phi Tuân vốn chỉ là nhân vật phụ ít đất diễn sao lại có thể xuất hiện nhiều như vậy? Còn đám nam chủ gì đó, theo tiểu thuyết thì khoảng năm nữa bọn họ mới lập nên bang Red . Nhưng h nó đã thành lập rồi, chẳng lẽ lại là hiệu ứng???"
Thích An Nhiên khó hiểu ngẫm nghĩ. Nhưng mới được , phút thì bệnh lười tái phát nên cô liền mặc kệ mà đi ngủ luôn
Tại căn cứ của bang Red
- Cậu nói thật không ?
Du Trần Phong nói, ánh mắt hiện lên sự vui mừng khi nghe tin Thích An Nhiên trở về. Thích Lăng Vân nhìn thằng bạn của mình rồi gật đầu. Trần Miên Khoa nhìn thằng bạn của mình thì không khỏi thắc mắc
- Sao cậu lại vui mừng khi nghe tin đó vậy
- Mình cũng không biết nữa, có lẽ là yêu ?
Du Trần Phong trả lời một cách mông lung khiến người còn lại đều chìm đắm vào suy nghĩ của mình.
- Bang chủ, bang Vik gửi thư khiêu chiến
- Ở đâu ? Mấy h?
Cửu Tô Thuyết uống một hơi cạn ly rượu hỏi .
- Dạ h tối nay ở bãi đất hoang phía sau đường abc ạ
- Đc. Kêu bọn Ám chuẩn bị đi
- Dạ bang chủ
- Sao đồng ý nhanh thế?
Phương Duật Khải hỏi. Bình thường thì cậu ta có bao giờ đồng ta nhanh thế đâu.
- Thích
Một câu nói tuy đơn giản nhưng lại khiến cho bốn người kia lập tức té ghế
——- ta tua tua tua——-
h tối tại bãi đất hoang đường abc
- Xin chào bang chủ của bang Red
Một thiếu nữ đeo mặt nạ bước lên, cả người mặc một chiếc váy đỏ bó sát người làm nổi bật thân hình quyến rũ của ả ta.
- Cô là bang chủ của bang Vik ?
- Đúng vậy
- Vậy lên đi, tôi không khách sáo với phụ nữ đâu
- Hahaha, thật không ngờ phó bang chủ của bang Red lại sắc bén như vậy, quả là không hổ danh đại thiếu gia của Du gia, Du Trần Phong
Không khí liền rơi vào khoảng trầm mặc.
- Cô là ai? Sao lại biết tên của tôi ?
Du Trần Phong hai mắt liền trở nên lạnh lẽo. Chỉ thấy người con gái kia không nói gì mà trực tiếp lao đến. Hai bên cũng vì thế mà lao vào đánh nhau quyết liệt. Du Trần Phong cùng với người con gái kia so tại không phân thắng bại. Cứ người đánh người đỡ, cứ thế đến khi cả hai đã thấm mệt thì một con dao nhanh chóng phi đến làm đứt dây đeo mặt nạ của người con gái. Một gương mặt quen thuộc hiện ra
- Luyến Mặc Hủ ?
Thích Lăng Vân kinh ngạc thốt lên. Luyến Mặc Hủ đưa tay lên mặt, hai mắt chỉ liếc nhẹ con người đang đứng trước mặt cười ha hả
- Thật không ngờ nhanh như vậy đã bị phát hiện ra.
- Rốt cuộc tại sao cô lại đối đầu với bang Red
Trần Miên Khoa lên tiếng hỏi.
- Anh hỏi tôi vì sao? Hahaha tôi sẽ khiến cho các người phải nếm mùi đau khổ. Tôi sẽ khiến cho hai con khốn Thích Dạ Lan và Thích An Nhiên chết không có chỗ chôn, sống không bằng chết. Chính vì thế các người nên bảo hai ả ta là.. cứ hạnh phúc đi rồi tôi- Luyến Mặc Hủ sẽ khiến cho hai cô khốn đó sống không bằng chết
Luyến Mặc Hủ điên dại hét lên. Ả tung hỏa mù rồi biến mất để lại con người cùng với những tên đàn em hoá đá.