Một người đắc đạo gà chó thăng thiên, câu nói này cũng không phải không có đạo lý.
Thế gian nhà nhà tranh đua chiếm đất xưng vương, khai tông lập phái để tranh đoạt khí vận cũng không chỉ là để chơi vậy.
Khí vận hai từ rất huyền huyễn nhưng Tống Khuyết càng ngày càng tin Tả thần côn cái này một bộ thuyết pháp.
Từ khi Nguyệt Khuyết Các phát triển lên rồi, không nói hắn làm mọi việc càng lúc càng thuận lợi, ngay cả dưới tay hắn thuộc hạ việc tu luyện cũng có vẻ dễ dàng đột phá rất nhiều.
Bữa này, đang nằm trong sân vườn đọc sách Tống gia liền nhướng mày nhìn về đứng bên cạnh mặt táo bón Nhiếp Phong:
“Ngươi là nói Thiết Phi Long hắn mở tiệc chúc mừng đột phá Ngũ giai?”
Nghe lão Nhiếp báo tin này Tống Khuyết cung là mộng bức. Tông sư tiệc, Nhất lưu tiệc các thứ hắn còn nghe qua, tăng lên một tiểu cảnh giới thôi cũng rầm rộ tuyên dương thế này vậy lại là lần đầu chứng kiến.
Nhiếp Phong tự nhiên cũng là như thế, lúc này hắn buồn cười cho mình thiếu gia kể lại thú sự:
“Nghe nói vốn Thiết Phi Long chỉ làm một bàn tiệc nhỏ để trong gia đình cùng chúc mừng thôi. Hắn nữ nhi lại nhất quyết nì nèo ỉ ôi muốn mời thêm mấy tiểu đồng bọn nữa đến chung vui, Thiết Phó Các chủ vốn nghĩ cũng chỉ thêm , người như vậy nên tặc lưỡi đồng ý rồi.
Mà cô nàng này quan hệ rộng thiếu gia cũng biết, tam giáo cửu lưu ai cũng biết, cái này một vài trong miệng nàng liền biến thành cả trăm người. Cuối cùng liền đến mức cả thành nhốn nháo nghe tin đến chúc, không còn cách nào Thiết gia đành đâm lao phải theo lao, mới thành ra như thế này.”
“Ha ha, Thiết Phi Long con gái hố cha bản lĩnh quả nhiên phi phàm.”
Tống Khuyết mấy người ôm bụng cười lớn một hồi, đồng thời trong lòng hắn cũng thầm may mắn mình tỉnh đòn, không dây dưa vào cái kia tiểu mê trai, nếu không sau này không thiếu dịp để cô nàng này trèo lên mái nhà lật ngói.
“Thiếu gia, vậy không biết chúng ta có đi qua đó một chuyến không?” - Nhiếp Phong vui vẻ cười hỏi.
Dù sao nhàn rỗi vô sự, đối phương lại là mình ban đầu tòng long chi thần, dịp vui như thế này nếu không đến cũng hơi có chút bất cận nhân tình. Vì thế dù lão Thiết không mời, Tống đại quan nhân còn là rất nể mặt đến chơi.
“Đi, coi như tiện thể qua cùng trong Các huynh đệ nói chuyện phiếm một hồi. Lão Nhiếp ngươi vào khố phòng chọn cho ta một phần lễ vật rồi chúng ta mấy người cùng đến Thiết gia chúc mừng.”
“Rõ!” - Mấy vị gia tướng vui vẻ lĩnh mệnh đi chuẩn bị.
Chỉ có Dương Kế Nghiệp cùng Thiết Phi Long không quá quen, hơn nữa trong trang cũng cần có người canh giữ vì thế liền chọn ở nhà rồi. Còn lại Tống Khuyết liền dẫn theo Hùng Bá người tung tăng chạy vào thành đi ăn tiệc.
…..
Thiết gia,
Từ sáng đến giờ Thiết Phi Long cười chào đón khách đến rút gân cơ mặt, đến giờ hắn vẫn không hiểu làm sao nữ nhi của mình lại có thể nhận thức nhiều người đến vậy. Hơn nữa nàng còn nhớ rõ tên tuổi thân phận từng người, ai cũng có thể vui vẻ trò chuyện được mấy câu, cái này để lão Thiết phải bội phục ngũ thể đầu địa.
Nhân tài nha! Cuối cùng ta cũng đã tìm thấy nha đầu này ưu điểm.
Chỉ là hiện giờ hắn đang bị Ngọc Nương cái này ưu điểm hố thảm.
“Chúc mừng Thiết tiền bối võ đạo xương thịnh! Ngọc Nương cô nương, chúng ta đã đến rồi.”
“Ha ha, Vũ lão đại, Quân lão nhị, Hồng lão tam, các ngươi cuối cùng đã đến. Bên trong kia Lý mặt ngựa đang giữ chỗ chờ các ngươi từ nãy giờ đây. Lão cha, bọn hắn chính là bên cạnh Nghi Thanh Quận Hoàng Sa trại vị Trại chủ Vũ Luân, Quân Bách Tiếu cùng Hồng Sân, ngày thường đối với chúng ta Nguyệt Khuyết Các sinh ý chiếu cố rất nhiều.”
Đậu xanh rau má!
Nghe tên Hoàng Sa Trại đã biết sẽ không phải loại tốt lành gì, Thiết Phi Long nhẫn nhịn không đem mình nữ nhi ra mắng cho cẩu huyết lâm đầu, lúc này vẫn phải rặn ra cười chắp tay.
“Xin chào xin chào, mau mời vào!”
Kia người lập tức khách khách khí khí chúc mừng hai ba câu, dâng lên quà mừng rồi nhanh chóng đi vào bên trong, như lời Thiết Ngọc Nương tìm cái gì Lý mặt ngựa đi.
“Lão cha, đây là...”
“Hạnh ngộ hạnh ngộ, màu mời vào!”
“Lão cha, đây là...”
Đang lúc lão Thiết sinh không thể luyến, ngoài cửa vang lên một giọng quát để tất cả mọi người tinh thần rung lên.
“Các chủ đến!”
Ở trường hợp này dám xưng Các chủ, vậy tự nhiên chỉ có thể là một người không sai. Thiết Phi Long vội vàng dùng ta xoa xoa đã cười đến căng cứng khuôn mặt, sau đó thật tự nhiên niềm nở đi ra bên ngoài cổng tiếp người.
......
Thiết gia đại môn,
Tống Khuyết cùng Vân Hi song song mà bước, phía sau đi theo chính là Thanh Trúc cùng Hùng, Nhiếp người.
Khi nãy hắn chạy qua Tổng bộ một chuyến, phát hiện ngoại trừ Vân mỹ mi còn lại chư vị cao tầng hết thảy cũng đã từ sớm qua Thiết gia nên thuận tiện rủ nàng đồng hành luôn.
Vân Hi có lẽ cũng đã sớm dự đoán được thằng này sẽ đến nên đã chỉnh trang chờ sẵn, lúc này liền không cần chuẩn bị thêm gì lập tức cùng hắn lên đường.
Đến đại môn, thấy Thiết Phi Long cha con đích thân ra đón, Tống lão gia liền cười sang sảng chắp tay:
“Thiết thúc, chúc mừng ngươi, một tiếng trống làm hăng hái tinh thần nhanh chóng đột phá Nhất lưu.”
“Thiết Phó Các chủ, chúc mừng võ đạo xương thịnh!”
“Đa tạ Các chủ, Vân Đường chủ, vì một chuyện cỏn con lại khiến mọi người đi lại một chuyến, thật ngại quá!”
Lão Thiết đỏ mặt xấu hổ chắp tay, Tống Khuyết còn là không ngại cười lớn:
“Ha ha, ngài tu vi đột phá càng dễ bề giúp ta phân ưu còn nhân tiện quảng bá cho ngoại giới thấy chúng ta Các bồng bột phát triển. Cái này đối với Nguyệt Khuyết Các chính là việc lớn, tự nhiên cần phải ăn mừng.
Ngọc Nương lần này làm đúng lắm, sau này Thiết thúc trở thành Nhất lưu cao thủ ta nhất định phải nhờ ngươi đứng ra chủ trì tiệc rượu.”
Được người khen ngợi, Thiết Ngọc Nương liền phổng mũi đắc ý, hớn hở gật đầu:
“Còn là Tống công tử ngươi thông tình đạt lý, thế mà lão cha ta mấy ngày này còn không thiếu oán trách ta đây.”
Nhìn thấy chưa? - Tiểu nương bì còn không quên quay sang lão Thiết hất cằm khoe khoang.
Thiết Phi Long cũng là tâm mệt, không quản cái này nhức đầu nữ nhi nữa, để nàng một mình ở ngoài đón khách, hắn còn là nhiệt tình dẫn Tống Khuyết mấy người vào nhà.
Nơi đi qua, xung quanh người dù quen hay không quen đều khách khách khí khí đứng dậy cung kính thăm hỏi, Tống lão gia cũng không làm kiêu, học lãnh đạo bộ dáng thân dân mười phần, đối với ai đều hiền hòa chắp tay, gật đầu mỉm cười để mọi người đều cảm nhận như noãn mộc xuân phong, vô cùng thoải mái.
Theo lão Thiết dẫn đường, bọn hắn liền đi vào hậu viện, bên trong toàn bộ một sắc đều là Nguyệt Khuyết Các cao tầng, kê thành dãy bàn dài như thế đang ngồi khoác lác chém gió.
“Các chủ, Vân Đường chủ!”
“Ha ha, mọi người cứ ngồi đi!”
Thấy các huynh đệ đứng lên thi lễ, Tống Khuyết vội vàng khoát tay tỏ vẻ tùy ý, rồi dẫn bên mình mấy người vừa đủ một bàn ngồi xuống.
Lúc sau còn có cả Huyện lệnh Từ Thanh cùng Ngô Thiên mấy người tiến đến, ít khi có dịp đông vui thế này mọi người đều thỏa sức mà chuyện trò, thi nhau chúc rượu, náo nhiệt đến không được.
......
Bên này Tống lão gia đường quan rộng mở, thế lực khuếch trương càng lúc càng lớn, bên kia hắn kẻ thù tự nhiên cũng sẽ không ngu ngốc ngồi im chờ chết.
Lúc này, Linh Giang Bang Tổng bộ.
Quét qua xu hướng suy tàn, mấy ngày không gặp Đỗ ca bây giờ không hề là bộ dáng tử khí âm trầm mà đang dung quang tỏa sáng, tiếu trục nhan khai hồ hởi mở tiệc chào đón mấy vị tân gia nhập thành viên.
“Vân Phó Bang chủ, Chu Phó Bang chủ, hoan nghênh gia nhập Linh Giang Bang. Ta Linh Giang có hai vị gia nhập chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh, bản tọa tin chúng ta chẳng mấy chốc là có thể nhất phi trùng thiên, tương lai trở thành chân chính cự đầu cũng không phải nói chơi.”
“Ha ha, hết thảy đều là Bang chủ ngài cho chúng ta cơ hội.” – Vân, Chu hai người đồng dạng sắc mặt vui mừng cười ngâm ngâm chắp tay cung duy.
Này hai vị tại Dương Nam đạo cũng khá có danh tiếng, trong đó người Tống Khuyết còn quen không thể lại quen, chính là Vân nhị gia Vân Lai Phúc. Khác một kẻ kêu Tiếu Diện Hổ Chu Đình Ngọc, thanh danh không hiện nhưng cũng là hàng thật giá thật Nhất lưu cao thủ, hơn nữa tại cao tầng tiếng vọng còn so với Vân Lai Phúc càng thêm vang dội, bởi kẻ này chuyên buôn bán các tình báo, tin tức con đường cực kỳ linh thông.
Bị ép đến đường cùng Đỗ Như Hối là không thể không thay đổi ngày xưa ăn độc thói quen, lúc này đã buộc phải dùng ra hai chức Phó Bang chủ cùng mấy thành ích lợi của Linh Giang Bang mới thành công chào mời Vân, Chu hai người.
Tuy mất đi nửa quyền lực, nhưng bù lại, chỉ thoáng một cái Linh Giang Bang đã bù đắp được mình thiếu hụt. Có Vân Hải Các thương nghiệp con đường, lại có Chu Đình Ngọc mạng lưới tình báo, đặc biệt là hiện hắn bên này lập tức đã có vị Nhất lưu cao thủ, tại Linh Giang một dãy thực lực này đã là nghiền ép cấp cấp bậc, hoàn toàn có thể không cần e ngại bên kia Thanh Hà mối nguy đe dọa.
Chính vì thế lão Đỗ mới thấy nhẹ nhõm rất nhiều, không gì khác, Tống Khuyết cùng Nguyệt Khuyết Các thế tới hung hung để thằng này lo sợ đến mất ăn mất ngủ. Thật sự là mất ăn mất ngủ, vì không biết lúc nào mình có thể bị hạ độc chết oan chết uổng hay không, đổi là ai cũng sống không được yên tâm.
Còn kia hai người cũng đại hài lòng, mình thế lực vẫn là do mình quản, chỉ cần cộng hưởng cùng Đỗ Như Hối thôi. Ngược lại lại được nắm giữ đường sông, thành công lẫn vào Cửu Giang Minh cái này tôn đại phật, còn gì mà bất mãn đây.
Nói chung đây là một lần song thắng hợp tác, tất cả đều vui mừng.