Hoàng Long sau khi rèn lại Long Hoàng Đao thành công, nghe được lời của Địa Lão thì hắn cũng không biết nên vui hay nên buồn. Hơn hai mươi năm hắn ở đây, cũng có thể xem như đây là nhà. Mọi người cũng xem hắn như một đứa em út. Ban đầu đúng thật là hắn chỉ muốn rời khỏi đây nhưng ở lâu nơi đây, mọi người ai cũng quý hắn. Đây có lẽ là một gia đình thứ hai của Hoàng Long, nhưng hắn không thể ở mãi đây được, bên ngoài Thanh Tuyền không biết như thế nào, Tiểu Linh, Ý Nhi như thế nào rồi.
Hoàng Long lựa chọn rời đi, trước khi đi Hoàng Long đã dừng lại, khấu đầu từng người, cảm ơn tất cả họ đã giúp đỡ, chăm sóc hắn suốt thời gian qua.
Mọi người đều vui vẻ từ biết lấy Hoàng Long, Đại Hầu đưa cho hắn một cái lệnh bài bên trên có mỗi chữ Địa. nói rằng sau này nếu cần gì cứ đến đó sẽ có người giúp hắn nhiều nhất có thể.
Địa Lão mang theo Hoàng Long rời đi tiểu thế giới rồi quay lại. Mọi người hóa trở lại hình người hỏi Địa Lão.
- Sư phụ! Tại sao người lại chọn Hoàng Long Tiểu tử. Hắn có huyết thống gì cùng người sao?
- Không hẳn! Trong người hắn có mang một tia Hỏa Long huyết mạnh. Đó là viên Yêu Đan của con trai ta. Giờ Long Hoàng Đao vào tay của hắn cũng đúng là hữu duyên rồi. Con trai ta cũng có thể yên nghỉ rồi.
- Sao người không nói cho hắn biết sự thật!
- Sau này hắn tự tìm hiểu thì hay hơn. Ta cũng nên đi rồi, ở lại đây mãi cũng không hay. Các con phải cố gắng hơn nữa đi, tại Thần giới gặp lại.
- Sư phụ đi! Cung Tiễn sư phụ.
Tất cả những người ở đây khấu đầu báo lấy Địa lão từ biệt. Có thể trên cái thế giới này, không đến mười người biết được sự tồn tại của Địa Lão.
Lúc Địa Lão phi thăng lần này, chẳng hề có gì rầm rộ như những người khác phi thăng. m thầm, lặng lẽ đi. Chỉ có vài lão đầu, lão bà cảm ứng được việc này đứng ra giữa trời trong đó có hai người sư phụ của Tiểu Ly cùng Tiểu Linh. Chắp tay cùng nói.
- Cung tiễn Đạo huynh. Hẹn ngày tái hợp
Địa Lão cũng hướng về phía dưới này chắp tay.
- Hẹn ngày tái hợp
Hoàng Long không hề biết chuyện đó, lúc Địa Lão đưa hắn đi hắn đã rơi vào trạng thái hôn mê chẳng biết gì.
Trong lúc Hoàng Long hôn mê, Địa Lão đã cho hắn một giọt Tinh Huyết Hỏa Long của mình, có thể sẽ ảnh hướng đến mình nhưng Địa Lão không quan tâm đến việc đó. Địa Lão mang trả Hoàng Long về lại nơi mà ông đã bắt hắn đi trước đây.
Gần mười ba năm mất tích.
Nơi gọi là An Bình thôn kia, hiện tại không thể gọi là thôn nữa rồi. Á Nhân nhất tộc ở đây số lượng đã hơn năm triệu người. Một thành phố rộng lớn trù phú đã được xây dựng lên ở đó. cùng nhiều làng mạc được xây dựng lên xung quanh.
Nhị Bảo Đại Lục đã bị tách làm hai sau một trận chiến kinh thiên động địa. Suốt hơn bốn ngàn năm qua chưa từng có một Vũ Hóa cảnh nào chết vì đánh nhau cả, nhưng cách đây mười một năm về trước đã có tận bốn Vũ Hóa cảnh ngã cường giả xuống ở Nhị Bảo Đại lục.
Cũng vì trận chiến ấy ấy mà bốn Vũ Hóa cảnh ôm hận ngã xuống. Máu của bọn hắn làm rực cháy cả một vùng trong suốt hơn một năm mới tắt.
Tin tức này làm chấn động tất cả Thập Bảo Đại địa cùng Lục Hải. Chấn động nhất là Nhị Bảo. Từ một đại lục giờ đã bị tách ra làm hai, bên phía có An Bình thồn là mạn Bắc cùng mạn Đông của Đại lục bị tách ra.
Người làm ra việc này được tất cả khắp mọi nơi đồn đại với một cái tên “Râu Trắng” một Vũ Hóa cửu tầng đỉnh phong từ trên trời rơi xuống. Vì Á Nhân tộc mà đánh nhau với Nam Hải Tứ Quỷ, trong đó có hai tên Vũ Hóa Nhị Tầng cùng Vũ Hóa Ngũ Tầng thêm cả hai tên khác từ Nam Hải được Nam Hải Tứ Quỷ mời đến. Một tên là Vũ Hóa Nhất Tầng cùng Một tên Ngũ Tầng.
Ban đầu ai cũng bảo là Vũ Hỏa Cảnh đại cao thủ rất khó chết, nhưng lần này hai tên Vũ Hóa Nhất Tầng cùng Vũ Hóa Nhị Tầng chỉ một đòn đã tan thành muôn mảnh.
Một sức mạnh chưa từng thấy trước đây. Người đàn ông có một cặp ngà trắng trên môi, cao đến gần bảy mét. Không cần thiết phải bắt ấn pháp hay tấn công chính diện. Dùng lấy Thanh Đại đao kia, với một vòng có ánh sáng trắng trong hình thành ở lưỡi đao. Một nhát chém không phải xẻ đôi thứ gì ra cả, nhưng hai tên Vũ Hóa kia bị vỡ tung thành nhiều mảnh nhỏ.
Hai tên còn lại thì cũng bị chấn động đẩy lùi về phía sau.
Sau đó một người đánh áp đảo hoàn toàn hai tên từ Nam Hải kia. Tên kia cũng chẳng thể phòng thủ được quá lâu. Cái sức mạnh khó hiểu chưa từng xuất hiện, sau cùng bọn hắn thua rồi quyết định tự bạo.
Râu Trắng đã dùng cái thứ sức mạnh không thể nào tưởng tượng được kia, vung mạnh sang hai bên, trên môi mang theo một nụ cười tự tin.
Toanh
Không khí xung quanh nứt ra, kể cả mặt đất cũng bị mặt đất dưới chân cũng bị nức theo.
Ầm Ầm.
Cả đại địa cũng vì tự bạo của một tên Vũ Hóa Ngũ Tầng cùng với chiêu thức chấn động kia làm cho Nhị Bảo đại lục bị nứt ra, sau này dần tách ra làm hai.
Cũng nhân cơ hội này Bố Già Râu Trắng tuyên bố phần đại lục bị tách ra này hiện tại hắn quản lý. Hắn mạnh miệng tuyên bố rằng nơi này thuộc quyền bảo hộ của hắn. Mọi người đều có thể đến đây giao thương buôn bán hàng hóa. Nơi này sẽ là nơi mà Á Nhân có thể sống một cuộc sống không còn bị đối xử như rác rưởi nữa.
Rất nhiều Vũ Hóa cảnh Lão tổ đều khó chịu vì cái tuyên bố ngông cuồng kia của một tên Vũ Hóa mới từ đâu đó xuất hiện. Nhưng chẳng ai dám thực sự ra mặt để làm gì.
Vì đơn giản điều đó chẳng mang lại lợi ích thực sự nào, còn cả tên Râu Trắng kia, bọn hắn chẳng biết một chút gì về người đàn ông khổng lồ này. Một cái sức mạnh từ trước đến này chưa một ai từng thấy. Nhỡ đâu đánh không thắng được hắn, gây thêm thù với một Vũ Hóa cảnh đỉnh phong khác nào cột một thanh đao treo lơ lửng trên đỉnh đầu gia tộc mình đâu. Được không bằng mất nên chẳng ai dại gì mà khều vào.
Nhưng gia tộc nhỏ hoặc vừa nằm phía bên này của Nhị bảo đại lục cũng lựa chọn quy phục, Chẳng mất gì còn có một người bảo hộ dại gì không theo.
Hoàng Long được Địa Lão đưa về nơi trước đây đã mang hắn đi, hiện giờ nơi này là một cái cung điện to lớn hoành tráng người ra người vào liên tục. Địa Lão cũng chẳng có tâm tí nào, Hoàng Long bất tỉnh là thế nhưng ông ta y như rằng bắt đi ở đâu trả lại đúng y chỗ đó.
Trả Hoàng Long về đúng là chỗ cũ thật, trước đây là trước cổng An Bình Thôn, giờ là trên mái nhà của một cái nhà lớn như là cung điện xa hoa lộng lẫy.
Hắn nằm trên đó hơn nữa ngày cho đến khi trời đổ mưa, một cơn mưa lớn làm hắn bị trôi từ trên mái nhà xuống đất. Bị té cắm đầu xuống đất làm hắn tỉnh lại.
Lúc hắn tỉnh lại thì đã có đến mười mấy người vây quanh lấy hắn, tò mò nhìn nhìn ngó ngó. Một tiểu cô nương trong số đó hét lên ngạc nhiên.
- Là một Nhân Tộc. Hắn là một Nhân Tộc.
Hoàng Long còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì bị mọi người trói gô lại, mang vào một cái phòng rộng như kiểu công đường vậy. Với hình dáng của hắn hiện tại không khác hành khất là mấy, tóc tài thì bù xù, râu ria xồm xoàm, áo còn không mặc, quần thì rách nát, cả giày cũng không có luôn.
Mấy người kia mang hắn vào nơi này xong thì lùi ra phía sau. Trên ghế lớn phía trên địa một lúc sau có một trung niên nam tử có vẻ như là Á Nhân bước ra và ngồi vào đó.
Cũng chẳng ngồi lâu, Ông ta bước xuống đi vòng vòng qua nhìn nhìn Hoàng Long một lúc rồi mới quay lại chỗ kia ngồi xuống. Hỏi.
- Ngươi là ai? Vào Vương Điện có mục đích gì?
- Cái gì mà Vương Điện? Vương Điện gì ở đây? Lúc ta tỉnh lại đã bị các ngươi trói gô vào mang đến đây rồi.
- Đừng giả ngây ngô nữa. Ngươi vào An Bình Thành, Vào tận trong Cấm phủ mà ngươi bảo là không biết.
- Ta thực sự không biết đây là đâu. Khoan đã ngươi nói An Bình Thành là sao? Có thể nói cụ thể hơn được không?
- Đến cả An Bình Thành ngươi cũng không biết? Ngươi từ trên trời rơi xuống à?
An Bình Thành là Quốc đô của Á Nhân Quốc a.
- Á Nhân Quốc gì ở đây nữa? Lúc trước ta ở đây chỉ là một cái An Bình Thôn nhỏ bé thôi mà.
Tên trung niên này nghe Hoàng Long nói về An Bình thôn cũng thấy khá là lạ
- An Bình Thôn sao? Mười năm về trước đã không còn cái gọi là An Bình Thôn nữa rồi, Nơi này được xây dựng thành An Bình Thành lâu lắm rồi cơ mà. Ngươi từ nơi đâu xuất hiện mà lại hỏi việc của hơn mười năm trước vậy?
- Bởi vậy ta có biết cái quái gì đâu đã bị các ngươi trói gô lại rồi.
Trung niên nhân này mặc dù ngờ vực về thân thế của Hoàng Long những cũng không quá phần làm gì thêm, lúc này sai người cởi trói cho Hoàng Long vui vẻ nói.
- Để ta giải thích cho ngươi một chút. Mời ngồi.
Trung niên nhân hướng về mọi người đang tụ tập nghe ngóng ngoài cửa nói.
- Xong việc rồi, mọi người tản ra đi. Giải tán được rồi a.
Ngồi vào ghế trung niên nhân này nhã nhặn nói chuyện tiếp Hoàng Long.
- Mong vị huynh đệ này thứ lỗi, ta là Hình Bộ mới nhận chức không lâu. Huynh đệ có thể nói rõ một chút về mình được không. Tự dưng ngươi xuất hiện ngay giữa Cấm phủ nên sẽ bị tất cả mọi người nghi ngờ a.
- Ta tên Hoàng Long, Không biết bao nhiêu lâu về trước ta bị một người mang đi. Chính tại trước cổng An Bình thôn trước kia, bây giờ người đó mang ta trở về thì ta đã nằm đó rồi. Chuyện gì tiếp thì mọi người cũng thấy cả rồi.
Hoàng Long nhớ ra một vài việc nên hỏi
- Ta có vài việc muốn hỏi vị huynh đệ đây không biết có làm phiền không.
Trung niên nhân kia vui vẻ trả lời.
- Nếu nằm trong những vấn đều ta có thể trả lời ta sẽ giúp a.
- Vậy đa tạ! Không biết ngươi có biết ai tên là Sư Bức hay Tử Quân hay không.
“ Sư Bức? Chẳng phải là Thái Sư sao? còn cả Tử Quân chẳng phải là Tể Tướng sao? người này là ai??? ”
Trung niên nhân có vẻ hơi tái mặt vì những người mà Hoàng Long hỏi đều là tai to mặt lớn a.
- Ngươi biết hai người họ sao?
- Đương nhiên! Nếu không ta hỏi làm gì? Bọn hắn là huynh đệ của ta a.
“Đùa sao? Tên trông như ăn mày này lại là huynh đệ với Tể Tướng cùng Thái Sư? Nhưng mà thôi thà như nhầm còn đỡ hơn mang họa đắc tội với hắn.”
- Để ta sai người báo lại với họ.
- À! Nếu báo với họ thì bảo là Hoàng Long muốn gặp là được.
Trung niên nhân nhanh chóng gọi lấy người mang thư đến cầu kiến tể tướng cùng thái sư.
Sau gần nửa ngày, không phải chỉ có thái sư cùng tể tướng đến mà hàng loạt nhân vật máu mặt trong Á Nhân Quốc đều xuất hiện, cấp tốc tiến về hướng bên này.
Trông thấy đoàn người này, tất cả mọi người đều sợ. Không phải vì bọn họ uy hiếp hay hung dữ gì mà là toàn bộ những người có máu mặt trong Á Nhân Quốc đều xuất hiện ở đây cùng lúc.
Hoàng Long cuối cùng cũng đã liên lạc được với hệ thống, suốt hai mươi lăm năm trong tiểu thế giới, không hề liên hệ gì được với hệ thống. Bia cũng không được uống, đồ ăn cũng là của Thụ Yêu tỷ tỷ nấu. Giờ ra ngoài rồi hắn phải ăn uống cho thật đã a.
Hoàng Long ngồi đấy liên hệ với Hệ thống xem xét bản thân một lượt.
Ting
”Hệ thống mở ra bản thông tin của ký chủ
Hoàng Long (Yêu Nhân Tộc). Huyết Mạch: Hỏa Long
Thể Phách: Lôi Hoàng Thể, Super Saiyan
Sở Hữu: Phong Tuyết Linh Thần, Hỏa Linh Thần.
Tu vi: Ngưng Đan Tứ tầng
Vật dụng: phiếu tiến hóa từ hệ thống, Súng bắn tỉa Cheytac M Giảm Thanh, cọng lông của Tề Thiên Đại Thánh, viên đạn CheyTac, viên Phục Thể Đan, viên Hố đen vũ trụ, Long Hoàng Đao”,
Tiền tệ: Bạc Đồng tiền tệ hệ thống.
Triệu Hoán: Haruno Sakura (Ngưng Thần Lục tầng) Sùng Lãm(Thần), Edward Newgate (Râu Trắng) (Vũ Hóa Cửu Tầng Đỉnh Phong). Portgas D. Ace (Hỏa Quyền Ace) (Luân Hồi Cửu Tầng)
Linh Thú:Tiểu Hồ Ly đuôi ( Đã triệu hồi, Mất tích)
Kĩ năng:Nhãn đồng Sharingan, Linh Nhãn, Kỹ năng đầu bếp cấp MAX, Tinh Bộ Trung cấp,Điều khiển Chakra, Hỏa thuật: Đại Hỏa Cầu, Lôi Kiếm Thuật: Phích Lịch Nhất Thiểm, Long Nha Đạn, Lăng Ba Vi Bộ, Nhất Chỉ Khai Thiên”
“ Suốt trôi qua mà ta không hề tăng một chút cảnh giới nào sao?”
Hoàng Long đang bực bội về chuyện mà suốt năm qua hắn ở Tiểu thế giới không hề tăng một chút tu vi nào.