Người có thể xông vào nơi này đều không phải tồn tại bình thường, vừa nhìn thấy uy thế chiến đấu giữa Lộc Lân lão tổ cùng Tư Mã Thiên Thần, mọi người đều hoảng sợ tới mức tránh từ rất xa không dám tới gần: Đùa gì thế! Loại thời điểm này, sơ ý một chút chọc giận đối phương cũng sẽ tùy thời bị tiêu diệt!.
Dĩ nhiên, cũng có một số người còn đang vây xem, muốn nhìn xem kết quả thế nào, cũng có mấy người thương lượng, bay về phía chỗ vừa mới bay ra giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần kia.
- Tiểu Bảo, thế nào rồi? Đúng lúc này, Nhậm Kiệt rốt cục cũng tới vòng ngoài trận chiến giữa Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ, với lực lượng của hắn rất dễ dàng liền ẩn núp, đồng thời cũng nhìn thấy mấy người kia đi qua, lập tức hỏi thăm tình huống của Cổ Tiểu Bảo, với khoảng cách này Nhậm Kiệt không còn lo lắng lắm.
- Pháp lực bản thân dựa theo sư phụ nói, đã tạm thời xem như ổn định vận chuyển bình thường, bất quá rất là khó chịu a sư phụ... Cả người đều khó chịu... Ừm... Rất không thoải mái, giống như là... giống như là sắp nổ tung... Cổ Tiểu Bảo nói rất là khó chịu.
- Ngươi thừa nhận lực lượng cường đại như vậy, tuy rằng chín thành chín lực lượng bị ngăn cách rải rác ở chung quanh phạm vi ngàn dặm, nhưng lực lượng còn thừa lại cũng không phải ngươi bây giờ có thể thừa nhận. Nhưng cuối cùng giờ thì tốt rồi, ngươi cũng không cần nóng nảy, chuẩn bị đi, nếu như có kẻ không thức thời ngươi có thể động thủ, còn nữa, một hồi chuẩn bị phối hợp với sư phụ, rất nhanh ngươi có thể chân chính đánh cho đã ghiền, lần này ngươi có thể tùy ý bạo phát, tùy ý phát huy một chút, dĩ nhiên, không phải trận đấu sinh tử!
Nhậm Kiệt thấy có người bay về phía Cổ Tiểu Bảo, lập tức dùng thần hồn lực liên lạc với Cổ Tiểu Bảo, nghe nói nó đã ổn định, Nhậm Kiệt cũng yên lòng, thông báo cho nó đồng thời, hắn cũng lặng lẽ núp ở vòng ngoài, chú ý trận chiến giữa Lộc Lân lão tổ cùng Tư Mã Thiên Thần lão tổ Thánh Đan Tông.
Tư Mã Thiên Thần, xem ra sau khi đột phá khí thế như cầu vồng a, mặt khác lão già kia, Nhậm Kiệt cũng đã đoán được, hẳn là Lộc Lân lão tổ người phụ trách Tàn Hồn, bởi vì vừa rồi lúc chiến đấu lão ngưng tụ bản thể đã có thể nhìn ra, mà lúc đánh chết Hoa Văn Triết cùng Lão Gian kia, từng nghe bọn họ có người đề cập qua Lộc Lân lão tổ này.
Có chuẩn bị đúng không, vậy bổn gia chủ sẽ vui đùa một chút với hai lão cáo già các ngươi...
"Vèo vèo..." Lúc này, bầu trời phía trên Cổ Tiểu Bảo có mấy người bay tới, có hai người bay thẳng xuống phía dưới chỗ vừa mới phun ra giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, tính toán thăm dò một chút tình huống bên trong, nhìn xem có phát hiện gì... hay không, cho dù gặp một chút góc sừng gì đó cũng tốt a.
Hơn nữa cũng không phải không có vô số vật gì đó người ta tranh đoạt thật ra cũng không phải là bảo vật chân chính, bảo vật chân chính đều là không có bị người phát hiện, không có người để mắt đến.
Dưới tình huống không có biện pháp tranh đoạt cùng Lộc Lân lão tổ, Tư Mã Thiên Thần, bọn họ cũng chỉ có thể ôm chút hy vọng này, tới bên này tìm kiếm một chút. Dĩ nhiên, với tình huống như thế, có thể có thứ đặc biệt tốt tỷ lệ tự nhiên không lớn, về điểm này thật ra trong lòng bọn họ cũng đều biết rõ, chỉ là không cam lòng, không từ bỏ ý định mà thôi.
Bọn họ cũng không có chú ý tới Cổ Tiểu Bảo núp ở một bên, bởi vì thời khắc này chung quanh thân thể Cổ Tiểu Bảo vẫn còn có trận pháp cùng lực lượng vây quanh, căn bản không phải bọn họ có thể phát hiện được.
Lúc này Cổ Tiểu Bảo ngồi ở trong trận pháp cũng cấp bách không kiềm được, vốn bản tính nó rất hiếu chiến, khó có được cơ hội Nhậm Kiệt cho phép nó buông tay làm, mà bởi vì vừa rồi cổ lực lượng kia làm cho lực lượng bản thân nó tăng vọt, hiện tại chính nó cũng cảm thấy lực lượng trong cơ thể quá mức dư thừa, không phát tiết rất khó chịu, rất muốn phát tiết ra một chút.
Cho nên nó nắm chặt tay quyền, cố nén nhịn chờ đợi mệnh lệnh của Nhậm Kiệt.
"Ầm... Ầm... Bùng... Bùng..." Lúc này, Tư Mã Thiên Thần lão tổ Thánh Đan Tông cùng Lộc Lân lão tổ đã đánh cho thiên hôn địa ám, chung quanh núi sông tan vỡ, may mắn thế giới này không có sinh vật, nếu không chung quanh ngàn dặm núi sông tan vỡ, tạo thành hậu quả không thể tưởng tượng.
Vốn ngay từ đầu một số người còn ở ngoài trăm dặm quan sát, cũng từ từ không thể không bay càng ngày càng xa, đồng thời cũng càng lúc càng khiếp sợ.
- Quá kinh khủng! Thì ra vượt qua cấp lão tổ giao đấu, lại kinh khủng như vậy!
- Trước kia chỉ là nghe nói qua, còn chưa từng thấy, thấy qua lão tổ giao đấu với nhau đã cảm giác đáng sợ rồi, bây giờ mới biết, tại sao lại phân biệt rõ ràng giữa lão tổ Thái Cực Cảnh cùng lão tổ ngàn tuổi như vậy!
- May mà không có đi lên tranh đoạt, nếu không chết cũng không biết vì sao lại chết!
Ở đây tuy rằng đều là Thái Cực Cảnh, tự nhiên cũng từng gặp nhau quen mặt, cho dù tranh đấu giữa lão tổ cùng lão tổ cũng đều thấy qua, nhưng chiến đấu vượt qua cấp bậc lão tổ lại vô cùng hiếm thấy, thời khắc này mỗi người đều kinh sợ cảm thán không thôi.
Mà lúc này Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ cũng từ từ đánh ra chân hỏa, lúc ban đầu hai người chiến đấu, lẫn nhau cũng còn coi là cẩn thận. Bởi vì trước đó giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần bị người âm thầm khống chế bay đi, bọn họ không có phát hiện đối phương hiện thân, nhưng loại cấp bậc này thật sự liều mạng tới trình độ nhất định, muốn nương tay cũng rất khó.
Chiến đấu đang từ từ thăng cấp, Nhậm Kiệt vẫn như cũ lẳng lặng chờ đợi, đang lúc những người khác đều xem thấy kinh tâm động phách, bị dọa cho hoảng sợ không chịu được, Nhậm Kiệt lại thấy rất rõ ràng. Người khác thấy được chỉ là uy lực kinh thiên động địa, giống như hủy thiên diệt địa, loại tình huống này nếu như lão tổ bình thường phát hiện, cũng đều sẽ nhân cơ hội ra tay.
Hai lão già này ôm tâm tư giống nhau, đều lo lắng cho đối thủ không có xuất hiện kia, mà rất có khả năng bọn họ đã đạt thành hiệp nghị hoặc là âm thầm trao đổi, nếu không sẽ không như thế. Người đạt tới vượt qua cấp bậc lão tổ, trừ phi ở thời điểm đánh nhau sống chết, nếu không đâu có phát tiết lực lượng đến mức khoa trương như vậy.
Thái Cực Cảnh chiến đấu lực phá hoại lớn, nhưng đợi sau khi vượt qua lão tổ, lực phá hoại là còn lớn hơn nữa, nhưng lực khống chế cũng sẽ tốt hơn, không tới thời điểm bạo phát chiêu mạnh nhất cuối cùng, tuyệt đối không có khả năng tạo thành loại uy thế này, cho nên thành phần biểu diễn nơi này mới nặng.
Nhưng bọn họ nguyện ý biểu diễn thế nào, Nhậm Kiệt cũng tuyệt không nóng nảy, tự mình yên lặng theo dõi kỳ biến, bọn họ nguyện ý hao phí lực lượng cứ để mặc bọn họ đi, dù sao nơi này rất cổ quái, bớt hao phí một chút lực lượng thì sẽ còn một chút ít lực lượng.
- Cứ đánh tiếp như vậy ta ngươi đều sẽ hao phí rất lớn, ngược lại để cho người khác chiếm tiện nghi! Người kia xem ra cũng không dễ dàng bị lừa, không bằng ta ngươi phối hợp, theo như nhu cầu, ta ngươi , phân phối bảo vật này như thế nào? Đúng như Nhậm Kiệt nghĩ, Tư Mã Thiên Thần đang bạo phát lực lượng, phát hiện Lộc Lân lão tổ mặc dù chỉ là lão tổ Thái Cực Cảnh, nhưng vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường, cho dù đối mặt với mình cũng có lực chống cự nhất định, lập tức trao đổi cùng lão.
Lộc Lân lão tổ có thể đạt tới trình độ này, tự nhiên cũng hiểu rõ tình thế hiện giờ: tuy rằng hai người đều không tín nhiệm nhau, nhưng lại thống nhất đạt thành nhất trí một điểm, đó chính là trước dẫn ra người trong bóng tối vừa rồi thiếu chút nữa lấy đi các thứ kia, sau đó hãy tính.
Nhưng sau một phen giao đấu mang tính biểu diễn, cũng có tính dò xét lẫn nhau, vẫn không thấy có người hành động, rốt cục Tư Mã Thiên Thần không nhịn được bắt đầu trao đổi cùng Lộc Lân lão tổ, trực tiếp nói chuyện thực chất phân phối ích lợi...
- Hừ! Đùa gì thế! Ngươi cho là ngươi đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh sắp đạt tới lão tổ ngàn tuổi là thật lợi hại sao? Bổn tọa chính là người của Tàn Hồn, Thánh Đan Tông ngươi ngay cả tông môn ngàn năm cũng không tính, cũng không biết xấu hổ ở chỗ này cuồng vọng với bổn tọa! Bổn tọa , ngươi ngược lại còn xem được! Đây là đang ở trong này, nếu như ở bên ngoài, bổn tọa tùy thời có thể tiêu diệt cả Thánh Đan Tông ngươi! Tư Mã Thiên Thần mượn mình đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh muốn áp chế lão, nhưng Lộc Lân lão tổ cũng không yếu thế chút nào, lão cảnh đời gì chưa từng thấy, một người vừa mới đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh thật đúng là lão không để ở trong mắt.
- Ngươi... Tư Mã Thiên Thần quát, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, nhưng trong lòng lại chìm xuống, đối phương rõ ràng không phải tồn tại bình thường, còn có chỗ dựa núi lớn Tàn Hồn này, đích xác vô cùng phiền toái, cũng khiến người ta không thể không kiêng kỵ.
Nhưng Tư Mã Thiên Thần cũng không phải nhân vật tầm thường, rất nhanh kiềm chế tức giận, cũng không có thật sự liều mạng động thủ. Dĩ nhiên, cho dù động thủ thật lão cũng vẫn có chút lòng tin, dù sao sau khi lão đột phá chỗ tốt không ít, khoảng cách Thái Cực Cảnh đại viên mãn cũng không kém bao nhiêu. Cho dù Lộc Lân lão tổ không phải tồn tại bình thường, pháp bảo mạnh hơn so với mình, nhưng lực lượng của mình mạnh hơn rất nhiều, dù nói thế nào mình cũng chiếm cứ ưu thế. Nhưng loại ưu thế này cũng không lớn, chung quanh có một đám người nhìn chằm chằm, vừa mới len lén ở trước mặt hai người bọn họ muốn đoạt các thứ càng làm cho bọn họ kiêng kỵ, đều sợ liều mạng lưỡng bại câu thương sẽ tạo cơ hội cho đối phương lợi dụng.
- Tàn Hồn thì sao chứ! Nơi này cũng không phải là địa bàn Tàn Hồn ngươi, hơn nữa Thánh Đan Tông ta giờ này đã là một phần của Hải Thần Giáo mới, Tàn Hồn ngươi dù bàn tay có dài mấy đi nữa có năng lực làm gì được bổn lão tổ, hơn nữa nơi này là di tích Cổ Thần, nếu như không phải có người ở một bên nhìn chằm chằm, ngươi cho là bổn lão tổ không dám giết ngươi ư? giọt, là cực hạn! Tư Mã Thiên Thần căm hận thông qua thần hồn lực nói, một bộ xu thế nếu như Lộc Lân lão tổ không đồng ý, nhất định sẽ tùy thời liều mạng.
Liều mạng, Lộc Lân lão tổ thầm cười lạnh trong lòng, người trong Tàn Hồn còn có thể sợ hay sao? Nhưng Lộc Lân lão tổ cũng không có nóng nảy, đạt tới trình độ như lão, tự nhiên biết xem xét thời thế, nếu như không có người ẩn núp trong bóng tối nhìn chằm chằm, những người ở chung quanh kia có thể trước liên thủ diệt sát, sau đó sẽ cùng người này phân ra thắng bại, Lộc Lân lão tổ thật ra không sợ.
Nhưng hiện tại thì sao? Nếu quả thật liều mạng đúng là phiền toái. Bản thân mình còn thiếu một chút, một mực áp chế không có đột phá, nếu như mình đột phá là có thể dễ dàng giết chết lão già này, cho dù cho hắn giọt thì như thế nào, chờ mình đột phá sau đó giết chết lão, cho dù không lập tức giết chết lão ngay, sau khi ra ngoài mình đã biết lão là ai, lão cũng không chạy thoát Tàn Hồn đuổi giết.
- giọt thì giọt! Trong lòng cân nhắc một hồi sau, Lộc Lân lão tổ trả lời một câu.
Vừa thấy đối phương đồng ý, Tư Mã Thiên Thành cũng vui mừng trong lòng, dưới tình huống không thể lập tức giết chết ngay, các thứ còn không phải duy nhất, làm ra lấy hay bỏ liều mạng, điểm này đạt tới trình độ như lão vẫn có thể nhận thức được rất rõ ràng.
Bọn họ đã rất thận trọng, rất cẩn thận, thậm chí cũng trong thời gian nhanh nhất làm ra phản ứng, đạt thành hiệp nghị thỏa hiệp với nhau tránh cho người khác có cơ hội để lợi dụng. Nhưng bọn họ vẫn như cũ không có biện pháp phát hiện, thần hồn lực của Nhậm Kiệt một mực lưu ý hết thảy từng động tác nhỏ của họ.
Đang lúc bọn họ đạt thành hiệp nghị, hai bên đều lại lần nữa khống chế lực lượng, pháp bảo vừa rồi luôn khống chế ở bên trên tinh huyết tâm mạch Cổ Thần không ngừng va chạm nhau, lúc này trực tiếp phân ra thu lấy tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, rốt cục Nhậm Kiệt ra tay.
Giờ này là khảnh khắc Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ hai người đạt thành hiệp nghị, là bọn họ khống chế pháp bảo dừng lại, khống chế lực lượng bản thân từ từ thu nạp, vừa đề phòng đối phương đồng thời cũng chuẩn bị thu lấy bảo vật, cũng là khoảnh khắc bọn họ thư giản nhất.
Nhậm Kiệt vô cùng chính xác nắm được khoảnh khắc biến hóa này, đúng lúc này ra tay, trong nháy mắt hắn bạo phát tốc độ xông ra, đồng thời, thần hồn lực cũng khống chế dẫn động thần hồn lực vừa rồi ẩn tàng, bám vào trên tinh huyết tâm mạch Cổ Thần kia.
Trong tiếng nổ ầm ầm, lập tức tạo thành một cổ lực lượng, trong nháy mắt nghênh đón Nhậm Kiệt.
- Không xong! Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ vừa mới đạt thành hiệp nghị tâm tình buông lỏng, lập tức biết không xong, nhưng tốc độ của Nhậm Kiệt quá nhanh không nói, mấu chốt là hắn còn khống chế tinh huyết tâm mạch Cổ Thần. Ngay khoảnh khắc bọn họ đạt thành hiệp nghị trong lòng thư giản, lại để cho Nhậm Kiệt nắm bắt được, bay thẳng tới tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, trực tiếp chụp lấy giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, thân hình lại một khắc không ngừng phóng vọt về hướng Cổ Tiểu Bảo.
- Buông xuống các thứ! Lôi Đình Trảo...
- Muốn chết!
Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ từ ban đầu vẫn đề phòng, không nghĩ rằng trong nháy mắt thư giản cuối cùng, lại bị người kia nắm bắt được, mấu chốt là tốc độ của đối phương lại nhanh đến như vậy, hơn nữa tinh huyết tâm mạch Cổ Thần trong vòng vây của pháp bảo bọn họ lại còn có thể tự bay ra ngoài, điều này đều vượt ra ngoài ý liệu của họ.
Nhưng hai người phản ứng cũng rất nhanh, đồng thời bạo phát, mục tiêu hoàn toàn nhất trí: trước giết chết tên này tính sau.
Trong chớp nhoáng này, Nhậm Kiệt đã tăng tốc độ lên tới cực hạn, nhưng tốc độ của pháp bảo đối phương dù sao còn kinh người hơn, Lôi Đình Trảo cùng Kỳ Lân Võng một trước một sau ngoài trăm dặm đã bạo phát ra uy thế cường đại từ phía sau vọt tới. Lần này ra tay khác với vừa rồi còn kiêng kỵ lẫn nhau, có giữ lại, lần này với xu thế kích phát toàn bộ muốn giết chết Nhậm Kiệt, tự nhiên uy thế kinh thiên động địa!
"Ầm!" Bọn họ lần này ra tay uy lực thì mạnh, nhưng dùng thần hồn lực khống chế pháp bảo chiến đấu, Nhậm Kiệt rành nghề hơn nhiều so với bọn họ. Trong tiếng nổ ầm ầm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển phía sau Nhậm Kiệt, tạo thành một tấm chắn như ngọn núi.
Lôi Đình Trảo cùng Kỳ Lân Võng kia tuy rằng uy thế kinh người, nhưng cũng bị Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngưng tụ trận pháp ngưng kết thành tấm thuẫn to lớn chấn văng ra.
- A... Là hắn... Tư Mã Thiên Thần vừa trông thấy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ sắc mặt không khỏi trở nên rất khó coi: từng màn xảy ra bên trong Trường Hồng đạo nhân lão vĩnh viễn khó có thể quên, hơn nữa sau khi lão xuất quan cũng biết một ít chuyện của Tiếu Kiểm Sát Thần Vương này làm ra, Thiên Thủy Tông kia cuối cùng bị hắn hủy diệt, một người mà lại tiêu diệt cả Thiên Thủy Tông.
- Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương... Lộc Lân lão tổ thông qua tin tình báo của Tàn Hồn cũng đã biết, tên này bị nội bộ Tàn Hồn treo giải thưởng; chuyên môn đối nghịch với Tàn Hồn; lại luyện chế một kiện phỏng chế phẩm của Trấn Thần Kỳ trở thành Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, lúc này lão cũng liếc mắt một cái nhận ra.
Trong chớp nhoáng này tim của hai người đều nhảy lên, bất luận là Tư Mã Thiên Thần chính mình đã chiến đấu cùng Nhậm Kiệt, hay là Lộc Lân lão tổ đã biết ngay cả Hoa Thanh Thanh đều bị thương nặng ở trong tay Nhậm Kiệt... Lúc này sắc mặt hai người đều biến đổi càng thêm ngưng trọng. Cũng gần như cùng thời điểm đó, hai người không chút do dự tránh ra Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cản lại, không hề có thương lượng, đều lựa chọn thúc giục pháp bảo bạo phát ra lực lượng cường đại nhất áp chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, bọn họ thì liều mạng truy đuổi theo Nhậm Kiệt.
Ở trong lòng bọn họ, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương này có thể kinh khủng như vậy, hết chín thành công lao là thuộc về Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, không có cái này, để xem hắn còn có thể làm gì được!
Nhưng bọn họ lại hoàn toàn đánh giá thấp tốc độ của Nhậm Kiệt, khi bọn họ không sử dụng pháp bảo công kích, chỉ dựa vào tốc độ bản thân, bọn họ thật đúng là không thể so bằng Nhậm Kiệt. Nhậm Kiệt ở phía trước, hai người cố sức đuổi theo ở phía sau.
- Tiểu Bảo! Ra tay đi! Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái bạo phát lực lượng cường đại nhất, cùng sư phụ chấn nhiếp bọn họ... động thủ... Tuy rằng cũng không có thời gian dài bao lâu, nhưng thời khắc này với tốc độ của Nhậm Kiệt toàn lực ứng phó, lúc này đã tới địa phương xuất phát giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần lao ra ngoài kia, cũng là bay tới phía trên bầu trời chỗ Cổ Tiểu Bảo ẩn núp.
"Ầm" một tiếng, rồi phía dưới ầm ầm nổ vang, một thân ảnh xông thẳng tới chân trời, đánh tới ngay mặt Tư Mã Thiên Thần.
"Không xong!" Tư Mã Thiên Thần hoàn toàn không nghĩ tới, ở chỗ này lại ẩn núp nhân vật cường đại như vậy, công thế vô cùng hung mãnh, Tư Mã Thiên Thần đều bị hoảng sợ, muốn né tránh đã không còn kịp rồi, hai tay chấn xuống phía dưới một cái, lực lượng khổng lồ trong hai bàn tay ngưng tụ thành một đạo đan hỏa đón lên.
- Bày trận! Đồng thời Nhậm Kiệt thông báo bảo Cổ Tiểu Bảo ra tay, Nhậm Kiệt hai tay bấm pháp quyết, đã hoàn toàn hoàn thành Trấn Thiên Ấn thức thứ nhất của Ngọc Hoàng Ấn, thân thể vọt tới trước bay lên trời cao, thân hình chợt quay trở lại đã trực tiếp trấn áp xuống.
Trong chớp nhoáng này, uy thế của hắn cường đại, dường như là muốn hoàn toàn phong ấn, trấn áp, nghiền nát một phương tiểu thế giới này.
Cùng lúc đó, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vốn đang được thần hồn lực của Nhậm Kiệt khống chế trong nháy mắt tăng vọt, trực tiếp tạo thành đại trận bao phủ tất cả bọn họ vào trong đó, Hỏa Long, Thủy Long bay ra công kích; Lôi Long trực tiếp từ phía sau đánh tới phía Lộc Lân lão tổ; Thủy Long, Hỏa Long thì mượn uy lực của đại trận, ngăn chặn Lôi Đình Trảo, Kỳ Lân Võng kia.
Cái gọi là một lòng đa dụng, cũng cần phải nhìn tình huống cùng đối thủ: một gã Thần Thông Cảnh có thể tùy tiện dùng phương pháp khác nhau đối phó với rất nhiều người Luyện Thể Cảnh. Mà Âm Dương Cảnh thì có thể rất tùy ý khống chế nhiều loại pháp bảo diệt sát rất nhiều Thần Thông Cảnh. Đối với Thái Cực Cảnh mà nói, phân tâm khống chế pháp bảo để chiến đấu không tính vào đâu, đừng nói chi là Tư Mã Thiên Thần đã vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh này, còn có tồn tại đặc thù như Lộc Lân lão tổ bực này.
Vừa rồi bọn họ cũng luôn như thế, bất luận là hai người bọn họ chiến đấu với nhau hay là lúc truy đuổi Nhậm Kiệt, đều có thể đồng thời khống chế pháp bảo bạo phát ra uy thế cường đại tiếp tục chiến đấu, nhưng thời khắc này Cổ Tiểu Bảo đột nhiên lao ra, Nhậm Kiệt lại thi triển Trấn Thiên Ấn, uy lực cường đại vượt quá tưởng tượng. Mà thời điểm này Nhậm Kiệt còn có thể bố trí trận pháp, còn có thể phát huy ra uy lực cường đại của Lôi Long, Hỏa Long, Thủy Long... hơn nữa đều có thể tăng lên đến đỉnh phong, lập tức liền phân ra mạnh yếu.
Bởi vì Nhậm Kiệt cũng không giống như Tư Mã Thiên Thần lúc chiến đấu với hắn còn lưu lại đường sống, mà trực tiếp phát huy lực lượng cường đại nhất không để cho lối thoát, đột nhiên bạo phát, mà khoảnh khắc này thần hồn lực của Nhậm Kiệt lại thể hiện ra lực khống chế cực kỳ kinh khủng.
"Ầm!" Sau lưng thân thể Lộc Lân lão tổ lại lần nữa bạo phát ra hư ảnh, đón chặn Trấn Thiên Ấn của Nhậm Kiệt, tuy rằng miễn cưỡng chặn lại, nhưng cả người lão cũng bị đánh bay ra ngoài, thân thể nhiều chỗ xương vỡ vụn, máu tươi phun trào.
"Bịch!" Lộc Lân lão tổ vừa bị Nhậm Kiệt đánh bay ra ngoài, sau đó bị Tiểu Lôi Long từ phía sau lao ra va chạm, thân thể lại bay tung tới phía trước, cả người bị lôi điện lực kia đánh trúng, đau khổ không chịu nổi, lại một trận sợ run, thần hồn đều bị một tia tổn thương.
Đối mặt với loại công kích này, phải toàn lực cản trở, lực lượng khống chế pháp bảo yếu bớt đi rất nhiều.
"Bịch bịch..." Pháp bảo lập tức bị Hỏa Long, Thủy Long kiềm chế.
Mà đây còn chỉ là mới bắt đầu, sau khi bị Nhậm Kiệt thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bạo phát ra uy thế kinh khủng, ngay sau đó Nhậm Kiệt bằng vào thân thể cường hãn, vọt tới gần, không đợi Lộc Lân lão tổ tỉnh hồn lại, một lần nữa điên cuồng tung quyền công kích một trận.
Trong nháy mắt đánh cho Lộc Lân lão tổ lún sâu vào một đỉnh núi... điên cuồng công kích, đánh cho Lộc Lân lão tổ xuyên qua từ bên này ngọn núi tới bên kia ngọn núi.
Lộc Lân lão tổ bị đánh cho đầu óc choáng váng, bị Nhậm Kiệt phẫn nộ, phối hợp với Lôi Long trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hoàn toàn áp chế, chỉ có thể bị động chống cự.
"Bịch bịch bịch... Ầm... Ầm..." Một bên khác Cổ Tiểu Bảo thế công còn kinh khủng hơn, từ phía dưới trực tiếp đánh cho Tư Mã Thiên Thần văng lên bầu trời, sau đó song chưởng vận chuyển, sau lưng ngưng tụ một đạo hư ảnh, hư ảnh kia vô cùng to lớn, đỉnh thiên lập địa, giống như hình ảnh Cổ Thần xuất hiện, khai thiên lập địa vừa rồi kia.
Thời điểm này Tư Mã Thiên Thần cũng bị đánh cho có phần choáng váng, lực lượng này mỗi một kích đều vượt ra ngoài cực hạn của lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường; mấu chốt là, cho dù là lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường điên cuồng như vậy đánh vài cái thì đã sớm không kiên trì tiếp được nữa, nhưng tên này lại có thể không ngừng đánh ra.
Tuy rằng lão có thể ngăn chống, nhưng ngăn chặn mỗi một kích đều cảm thấy áp lực không nhỏ, mấu chốt là tên này dường như không biết mệt mỏi, liên tục công kích kinh khủng khiến người ta hoàn toàn không có cơ hội thở dốc.
Một quyền, quyền, vạn quyền...
Mỗi một quyền đều có thể so với một kích toàn lực của lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường, thời khắc này lại đánh xuống giống như mưa rơi, điều này làm cho Tư Mã Thiên Thần đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh đều bị đánh cho chỉ có thể không ngừng chống đỡ.
- Ta đánh, ta đánh... Đánh... Đánh... Đánh...
Mà giờ khắc này Cổ Tiểu Bảo đánh phải nói là quá đã ghiền, phải gọi là cực kỳ thống khoái!
Bạo phát, lại lần nữa bạo phát, Cổ Tiểu Bảo muốn phát tiết ra ngoài toàn bộ lực lượng trong thân thể kia, mỗi một quyền đánh ra nó đều cảm giác thân thể thư thái một chút, trong cơ thể trôi chảy một chút, loại cảm giác phản ngược đó đối với người khác mà nói vô cùng kinh khủng, thậm chí Tư Mã Thiên Thần ngẫu nhiên trong phòng thủ lực lượng phản kích đánh trúng trên người Cổ Tiểu Bảo, nhưng chỉ làm cho hắn cảm thấy càng thêm thư thái. Giống như thân thể mệt mỏi được người xoa bóp, đám bóp, khí tức, thân thể, lực lượng, pháp lực cũng bắt đầu càng thêm thoải mái, càng thêm thống khoái.
Thời khắc này hai thầy trò bạo phát toàn diện, điên cuồng công kích, một màn này làm cho người vây xem vừa rồi còn đang sợ hãi cảm thán, đều trợn tròn mắt hoảng sợ không thôi!
- Trời ơi! Ta có hoa mắt không vậy?
- Không ngờ lại thật sự có người dám trêu chọc bọn họ, dám tranh đoạt vật của hai người này, mà lại thành công!
- Cái này cũng chưa tính, lại còn dám trực tiếp phản công, hơn nữa...
- Con bà nó, không nhìn lầm chứ, bọn họ lại đánh áp chế hai tồn tại vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh này... Con bà nó! Đây là chuyện gì vậy!?.
- Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, là Tiếu Kiểm Sát Thần Vương người mang mặt nạ cười kia sao, nhưng... nhưng bây giờ sao lại có hai người... hai người đều mang mặt nạ cười cổ quái kia, còn... còn đều con bà nó còn hung mãnh như vậy, đây là chuyện gì vậy?!.
Mà lúc này Tư Mã Thiên Thần lão tổ Thánh Đan Tông, Lộc Lân lão tổ đều bị bạo phát tập kích đột ngột này đánh cho đầu óc choáng váng. Một là thế công này đều rất hung mãnh, mỗi một kích đều giống như là một kích liều mạng của lão tổ bình thường, mặc dù hai người bọn họ đều có thực lực vượt qua cấp lão tổ, cũng phải cẩn thận đối phó.
Hai là bọn họ còn không biết rõ chuyện gì xảy ra, cho nên cũng không dám tùy tiện liều mạng, ở vào thời điểm này chính là trước tận lực phòng ngự.
Bọn họ phòng ngự lần này không cần gấp gáp, Nhậm Kiệt là mượn Hỏa Long, Thủy Long áp chế pháp bảo của họ, đồng thời phối hợp Lôi Long cùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ áp chế Lộc Lân lão tổ, với thân thể cường hãn điên cuồng công kích. Mà Cổ Tiểu Bảo thì lại lực lượng dư thừa đến cực hạn, không ngừng phát tiết, với nó mà nói mỗi một lần đánh ra, mỗi một lần va chạm, đều làm cho nó thoải mái hơn một chút, giúp lực lượng trong cơ thể càng thêm ổn định.
Cho nên hai thầy trò công kích liên miên bất tuyệt, một khi phát động liền có cảm giác như không dừng lại được, hoàn toàn không có cuối, không có dấu hiệu đình chỉ.
"Bùng Bùng Bùng Ầm Ầm Bùng... Ầm..." Lực lượng điên cuồng va chạm, chung quanh núi rừng sông hồ bị đánh cho vỡ vụn, tiếng động vang dội khắp thiên địa, trước bởi vì Cổ Tiểu Bảo chưa hoàn toàn hấp thu lực lượng, tạo thành khu vực phạm vi ngàn dặm tràn đầy sinh cơ tỏa sáng, giờ khắc này trong chiến đấu của bọn họ đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Vừa rồi có người xông vào phía dưới, cái gì đều không tìm được còn muốn xông tới, có hai người xui xẻo bị họa lây, ngay cả cơ hội chống cự cũng không có, giống như người phàm thế tục đối mặt với lốc xoáy, trong nháy mắt bị lực lượng kinh khủng tới cực điểm quấn vào trong đó, trực tiếp biến thành tro bụi!
Trước phòng ngự, nhìn tình huống nói sau.
Chịu đựng, tìm cơ hội tiếp tục ra tay.
Kiên trì một hồi, với loại bạo phát này để xem bọn chúng có thể kiên trì bao lâu.
Quả thực điên cuồng, bây giờ lại còn có thể không gián đoạn bạo phát lực lượng mạnh mẽ như thế, bọn họ căn bản không phải tồn tại vượt qua lão tổ Thái Cực Cảnh, điều này sao có thể?
Tại sao có thể như vậy, bọn họ còn có phải là người hay không? Loại công kích này làm sao có thể kiên trì đến bây giờ, không được... nếu tiếp tục như vậy sẽ bị bọn họ làm tiêu hao đến chết, không được, phải liều mạng...
Đối mặt với công kích điên cuồng của Nhậm Kiệt cùng Cổ Tiểu Bảo như vậy, Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ tâm tính cũng đang từ từ biến hóa, đợi đến cuối cùng hai người đều sắp phát điên, bởi vì công kích của đối phương dường như vô cùng tận, hoàn toàn không có xu thế dừng lại, điều này hoàn toàn phá vỡ dự tính lúc ban đầu của họ.
- A... Cùng một lúc bạo phát hai tiếng rống giận, đồng thời, không hề có thương lượng lại gần như trong cùng một lúc bạo phát, Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ trong tiếng nổ ầm ầm bạo phát lực lượng, bởi vì bọn họ ở loại giằng co không ngừng liên miên không dứt này, lực lượng đã yếu bớt ba thành, nơi này không có linh khí muốn khôi phục đều rất khó, mà đối phương bạo phát kinh khủng làm cho bọn họ ngay cả cơ hội uống vào đan dược cũng không có, nếu cứ tiếp tục như vậy thì nguy hiểm, rơi vào đường cùng cả hai đều bạo phát lực lượng tuy rằng không phải chủ động công kích, nhưng cũng chấn đối phương văng ra.
- Thống khoái... Cổ Tiểu Bảo thân người bị đánh bay ra, hưng phấn không thôi, lại lần nữa định xông lên.
- Tiểu Bảo! Được rồi! Nhậm Kiệt liền dùng thần hồn lực ngăn lại Cổ Tiểu Bảo, đồng thời khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ nhanh chóng co rút lại tiếp tục bao phủ chung quanh, Hỏa Long, Thủy Long cùng Lôi Long trong nháy mắt cũng đã về tới phía sau hắn.
Sau những đợt công kích như mưa rền gió dữ, đột nhiên dừng lại, Cổ Tiểu Bảo nghe lời đứng ở bên cạnh Nhậm Kiệt, bởi vì một phen điên cuồng bạo phát vừa rồi kia, nó cũng không có đau khổ như trước, hơn nữa lời của sư phụ là nó tuyệt đối không nghi ngờ. Cộng thêm Thủy Long, Hỏa Long ở phía sau Nhậm Kiệt, Lôi Long lại vô cùng thân thiết quấn quanh trên cánh tay Nhậm Kiệt, một màn này thoạt nhìn phải nhiều uy phong biết bao!
Mà Tư Mã Thiên Thần cùng Lộc Lân lão tổ sau khi chấn văng bọn họ, thân hình lập tức lui về phía sau, nhanh chóng lấy đan dược ném vào trong miệng, nghĩ là đối phương sẽ công kích tiếp, bọn họ còn đang suy nghĩ có nên toàn lực liều mạng ứng phó hay không, lại phát hiện đối phương dừng lại.
Tới lúc này bọn họ cũng chân chính thấy rõ ràng, hai người đứng ở trước mặt bọn họ, đều đeo cái mặt nạ cười to lớn, hơn nữa có Hỏa Long, Thủy Long, Lôi Long ở nơi đó, bọn họ nhìn thấy đều líu lưỡi.
- Có thể lựa chọn nhận ba giọt này, cũng có thể lựa chọn lưu lại bị bản tôn giày xéo! Không cần nhiều lời, trong lòng mọi người đều biết rõ, Nhậm Kiệt trực tiếp lấy ra ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần vừa mới thu, ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần to lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt vừa dứt lời, cũng không cho bọn họ cơ hội, trực tiếp bắn ra, trong nháy mắt ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần kia bay thẳng về hướng xa xa. So ra khác với hắn dùng thần hồn lực khống chế, trực tiếp dùng lực lượng bắn ra, ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần kia bay nhanh với tốc độ kinh người, trong chớp mắt đã ra ngoài trăm dặm, mà lại đang không ngừng tăng tốc bay về phía xa xa...