“Wow, chìa khóa xe hơi đây sao?” Hai bác Đức và Minh nhìn mà hết hồn, quả là lời mẹ Hoàng Việt nói là thật a, chiếc chìa khóa này có hình chữ nhật, hoàn toàn khác với chìa khóa xe máy thông thường nè, mà đúng vậy, cả nhà hắn có đến đây bằng xe máy đâu...
Ông bà nội lúc này cũng đã lú lẫn rồi, còn không nghe rõ là gì đây, nhưng thấy sắc mặt mọi người ngạc nhiên như vậy thì chắc là chuyện tốt.
Lúc này, ba Hoàng Việt hào sảng nói: “Vâng, nếu hai anh thích, em cũng có thể mua cho mỗi người một chiếc!” Cơ hội để ông thể hiện tiềm lực kinh tế của nhà mình đây rồi, nếu mua cho mỗi gia đình người anh của mình một chiếc Hyundai, cũng chỉ tốn gần tỷ mà thôi, ông hoàn toàn có đủ.
“Thôi, ngày tết chúng ta không nên đùa kì cục như vậy! Nào, ngồi vào đây ăn một chút mứt hoa quả! Bọn nó chắc cũng sắp tới rồi!” Bọn nó ở đây mà bác Đức nói, hẳn là những đứa em của ông, nhà này là nhà của bác Đức, ông là con trai trưởng, cũng là người phụ trách chăm sóc cha mẹ, mấy đứa em có người ở gần có người ở xa, nhưng hầu hết đều là làm việc trong thành phố, có người thành đạt cũng có người phải tằn tiện lắm mới đủ sống, nhưng dĩ nhiên là cũng không có ai đủ tiền mua xe hơi, cao lắm là sở hữu một chiếc Air Blade mà thôi, trong những đứa cháu của ông, thì thằng Hoàng Việt là thằng ngoan nhất, hiền lành nhất, cũng là học giỏi nhất, nó là đứa có điểm số thi lên cấp cao nhất trong lứa cháu của đại gia đình.
Ba mẹ Hoàng Việt nghe bác Đức nói vậy thì gãi gãi đầu, quả thật lời bọn họ nói là thật a, đâu có đùa đâu, nhưng thôi, chuyện này không cần phải vội, nếu dùng số tiền bọn họ tích trữ được kinh doanh thì cũng tốt, sau này dư giả hơn rồi thì lo cho các anh của mình cũng được, ba Hoàng Việt thầm nghĩ như vậy.
Lúc này Hoàng Việt cũng đến chào các anh chị của mình, hiện tại trong nhà có đứa con út của bác Đức, còn lại là bé trai, bé gái, anh trai, vợ anh trai và chị gái của Hoàng Việt, đều là con cháu của bác Minh và bác Đức, còn lại người bác kia của hắn thì cũng có rất nhiều con cháu a, đa phần đều là con nít cả, Hoàng Việt hôm nay đã chuẩn bị hơn phong bao lì xì, đứa nào ngoan nhất hắn sẽ thưởng cho hai phong, mà mỗi phong triệu đồng chứ chả chơi à!
“Anh Việt, em chúc anh năm mới học hành tấn tới, thi đậu đại học, sớm có người yêu!” bé Nam, đứa con của bác Đức lúc vừa rồi chạy tới ôm bé Na cười hì hì chạy đến chúc Tết Hoàng Viêt, một mặt chờ mong được hắn lì xì.
“Ngoan, anh lì xì cho em nhé, nhớ không được mở, chừng nào anh về rồi hãng mở, biết chưa!”
“Vâng, thưa anh Việt!” Đứa em cầm lấy bao lì xì, sau đó mừng tíu tít, tiếp theo, đứa cháu trai cùng đứa cháu gái kia cũng chạy tới chờ Hoàng Việt mừng tuổi, dĩ nhiên là không quên gửi những lời chúc tốt đẹp.
Hoàng Việt dĩ nhiên là phải dặn dò chúng nó không được sớm mở bao lì xì ra, dù gì nếu như để các anh chị và các bác biết hắn lì xì triệu đồng cho mấy đứa nhỏ hẳn là các bác sẽ rất mặc cảm a, khi mà số tiền họ lì xì cho bọn con nít còn không bằng một phần mười như vậy, nên nếu để sau khi hắn về rồi mọi người biết thì hay hơn, tốt nhất là sau khi buổi họp mặt gia đình ngày hôm nay kết thúc.
“Ba, mẹ, trà hoa cúc nấu xong rồi!” Vợ bác Đức lúc này cũng đã đun sôi và làm xong ấm trà, đang chuẩn bị mang ra cho mọi người thưởng thức đây, hộp trà Hoàng Việt tặng có rất nhiều bịch, đủ để ông bà dùng trong vòng vài tháng trời.
Do ở quen với gia đình ông bà nội nên vợ chồng bác Đức cũng lây sang tính thích dùng trà hoa cúc, bọn họ cũng mua mấy hộp trà để ở trong nhà cho bà nội Hoàng Việt dùng hằng ngày, nhưng loại trà mà Hoàng Việt tặng cho có bao bì rất đẹp, mặc dù hãng là gì thì bọn họ không biết nhưng chắc chắn là sẽ không rẻ, dù gì gia đình Hoàng Việt hiện nay ăn mặc rất sang, vả lại còn đi xe hơi nữa.
“Ừm... Mau mau mang ra cho mẹ dùng thử!” Bà nội Hoàng Việt không kịp chờ đợi nói to, bác gái của Hoàng Việt cũng đem một tách trà đến, trong lúc đem đi không nhịn được mà liếm liếm môi, mới ngửi thử mùi của trà này là biết nó ngon cỡ nào rồi, đúng là hàng thượng hạng mà chỉ dân giàu có mới có thể sử dụng à...
“Ồ... Thơm quá vậy nè! Việt, con mua của hãng nào vậy!”
“Thưa bà, đây là loại của nước ngoài, rất hiếm đó ạ, con được tặng chứ không có mua!”
“Vậy thì tốt! Tốt lắm, con còn nhỏ, không nên xài tiền quá nhiều!” Bà Hoàng Việt cười hiền lành, sau đó lại kêu Hoàng Việt tới gần, xoa xoa đầu hắn.
Bác Ngọc, bác gái của Hoàng Việt lúc này cũng đã đưa tách trà đến cho bà Hoàng Việt dùng, bà Hoàng Việt thổi thổi, sau đó khẽ nhấm nháp, Hoàng Việt cũng nhìn biểu cảm của bà mình, hắn tin chắc bà hắn sẽ rất thích.
Không để hắn thất vọng, bà hắn trợn to mắt, tiếp tục nhấm thêm mấy hớp, khuôn mặt cũng giãn ra, cười lên đầy thỏa mãn, nhưng trái với lời nói vui vẻ, bà lại thở dài:
“Haiz, quả là người có tiền sướng thật, được dùng loại trà hoa cúc này mỗi ngày, bà nghiện nó mất rồi, nếu như không có nó, sau này không biết sẽ như thế nào đây!”
Mọi người nghe vậy thì thật sự bất ngờ, phải biết bà Hoàng Việt cũng không phải dễ bị nghiện thứ gì đó đâu a, bà là người luôn luôn giữ mình trước mọi thói hư tật xấu, vì vậy, con trai của bà đứa nào cũng không được phép hút thuốc, rượu bia thì không tránh khỏi rồi, mỗi người con của bà tuy ai nấy đều không giỏi giang là mấy nhưng đều có ý cầu tiến rất mạnh cũng là do học được đức tính này tự mẹ mình đó à!
Lúc này, ai ai đều muốn uống thử một ngụm trà hoa cúc trên tay bà nội, nhưng dĩ nhiên bà sẽ không cho phép đâu, loại trà này bà uống một mình còn không đủ, dù gì bà đã chăm lo các con cả đời rồi, cũng đến lúc bọn nó nhường lại thứ tốt cho bà chứ...
“Mẹ... Loại trà này thật sự ngon lắm sao!” Bác Đức cũng cực kỳ bất ngờ, nhưng ông đúng là cũng có chút buồn bã, khi mà mình lại không đủ khả năng chăm lo cho mẹ mình được dùng những thứ tốt nhất, lúc này Hoàng Việt cũng có chút xúc động, hắn lập tức nói:
“Bà ơi, loại trà này con được tặng rất nhiều, bà muốn uống mấy năm cũng được, không sao đâu ạ!”
Bà nội Hoàng Việt mừng rỡ nói to: “Thật sao, tốt quá rồi, cháu ngoan của bà thật giỏi, nhưng tại sao người ta lại tặng cho con?”
“À... Tại vì con đạt thành tích tốt trong học tập bà ạ!” Hoàng Việt biết bà nội cũng rất quan tâm đến thành tích học tập của mình, nên nói ra lời này cho bà vui a...
“Haha, tốt lắm, cháu của bà giỏi thật!”
“Mẹ, thằng Việt nó mới đạt giải nhất Học Sinh Giỏi môn toán Toàn Quốc đấy!” Ba Hoàng Việt nói vào.
“Con... con... con nói thật chứ!” lúc này, bà Hoàng Việt nghe được mà rưng rưng nước mắt, cháu ngoan của bà đã trưởng thành rồi a, tuy bà không nhìn rõ được bộ dáng của đứa cháu này hiện nay thế nào nhưng biết nó học hành tốt như vậy cũng rất mừng à...
“Đúng đó mẹ... bé Na cũng sắp du học bên Havard rồi!” Mẹ Hoàng Việt nói thêm.
“Havard là gì thế con, mẹ không biết!”
“Đó là trường đại học danh giá nhất thế giới đó bà!” Lúc này, người chị gái của Hoàng Việt liền nói, nhưng trên mặt cô rõ ràng hiện lên một vẻ nghi ngờ, cho rằng cô của mình chỉ đang muốn làm bà vui thôi.
“Hihi, cháu ngoan không bà!” bé Na lúc này đang ôm chầm bà nội, quả thật bà nội có chút thiên vị, chỉ thương anh hai, không cưng bé Na bằng anh Hai nha.
“Ừm... bé Na ngoan lắm, hôn ông đi nào!” Ông nội dĩ nhiên là thương bé Na hơn là Hoàng Việt rồi, ông thích nhất là những đứa cháu gái đó a!
“Bé Na nó dậy thì lên trông đẹp và cao quá em nhỉ!” Vợ của bác Minh trầm trồ, quả thật sau này đứa con gái này lớn lên sẽ rất đẹp gái đây.
Mọi người trò chuyện đôi chút, sau đó vợ bác Đức lại đi xuống bếp, chuẩn bị pha thêm trà hoa cúc cho mọi người cùng dùng...