Giờ phút này, Nhân cá chép cũng đã biết về việc Nam trọc đạt tới cảnh giới Ám Kình, thật sự ban đầu khi chưa nghe Hoàng Việt nói tới, ông cũng đã nghi nghi Nam trọc không đơn giản, ít nhất cũng phải là nửa bước Ám Kình, nhưng bây giờ thì ông hoàn toàn tin tưởng Hoàng Việt, tên Nam trọc nếu không đột phá đến Ám Kình thì không thể hống hách như vậy được, xem ra sau này ông cần phải cẩn thận nhiều hơn.
Bữa tiệc rất nhanh thì kết thúc, kể từ ngày hôm nay, Hoàng Việt chính thức nắm quyền to trong bang, có thể điều động các thành viên của bang, có thể mượn tài chính của bang để xử lý việc riêng, việc Nhân cá chép cho người đi bảo hộ người nhà Hoàng Việt cũng được hợp lý hóa, các thành viên không ai dám dị nghị gì nữa.
Hai ngày hôm sau, hôm nay là một ngày khá bận rộn với Hoàng Việt, khi mà hắn phải đi tổng duyệt tiết mục thi tài của cuộc thi Nam Thanh Nữ Tú do báo kenh tổ chức sẽ được diễn ra vào cuối tuần này, vào sáng chủ nhật, hắn sẽ cùng rất nhiều bạn học sinh trong Thành Phố vượt qua vòng bình chọn ảnh tiến vào vòng thi tài, còn được truyền hình trực tiếp trên TV.
Nói về tiết mục thi tài, Kiều Linh lựa chọn thi hát, Hiểu My lựa chọn diễn xuất, xem ra cô ta rất muốn làm diễn viên, còn Hoàng Việt, còn nhớ lần trước hắn rút thưởng được kỹ năng Piano Thần Cấp chưa dùng, vì vậy hắn quyết định lần thi này sẽ dùng kỹ năng này luôn.
Trước khi đi thi, Hoàng Việt cũng ra cửa hàng bán đàn Piano thuê một chiếc tập luyện vài giờ, dù rằng kỹ năng đã in sâu vảo óc hắn nhưng cũng phải tập để cho quen tay, đến khi đó trình diễn cũng xuất sắc hơn, những tiếng đàn êm ái mà Hoàng Việt đánh ra quả thật khiến nhân viên cửa hàng hết hồn luôn à, mà đó là do hắn giấu nghề mà thôi, vẫn chưa phô diễn toàn bộ kỹ thuật ra đó nha...
Để chuẩn bị cho cuộc thi, Hiểu My có mời Hoàng Việt qua chỉ đạo cô diễn xuất, cùng đưa ra bình phẩm, Hiểu My rất chịu chi, đầu tư tiền mời một số diễn viên, sau đó cô tự lên kịch bản, chắc hẳn lần này cô cũng muốn chiến thắng Kiều Linh rồi, đạt được ngôi Nữ Vương cùng Hoàng Việt là điều cô ước ao bấy lâu đó a!
Hoàng Việt vừa xem qua màn kịch do Hiểu My đóng thì rất vừa lòng, xem ra Hiểu My cũng đã chuẩn bị từ lâu, không phải nước đến chân mới nhảy như hắn, Hoàng Việt tin chắc tiết mục của Hiểu My sẽ rất được hoan nghênh, dù là ban giám khảo hay là các bạn teen, do phần thi này % điểm là ban giám khảo, còn lại là bình chọn qua tin nhắn của cư dân mạng.
Còn Kiều Linh, cô chọn hát một bài tình yêu, đó là bài Em Ngày Xưa Khác Rồi của ca sĩ Hiền Hồ, Hoàng Việt nghe qua thì cũng khá thích, nhưng hắn vẫn không biết tại sao Kiều Linh lại chọn bài này đây.
...
Trong một hội trường lớn, lúc này đang có em học sinh tập trung, tất cả đều là những học sinh có ngoại hình tuấn tú, xinh đẹp, mọi người đã đánh bại hàng trăm học sinh khác mà vượt qua vòng bình chọn ảnh, hôm nay mọi người sẽ tổng duyệt cho buổi thi tài, ai nấy đều rất háo hức.
“Việt, hôm nay cậu định thi tiết mục gì?” Một bạn nữ khá xinh xắn tiến lại gần hỏi Hoàng Việt, lúc này Hoàng Việt đang ngồi tán dóc cùng Kiều Linh và Hiểu My, xem ra bạn gái này cũng bạo dạn lắm a, mới dãm chõ mũi vào.
“À... Mình đánh đàn piano, còn cậu?”
“Ừm... Mình thi nhảy hiện đại!” Bạn nữ cười hì hì nói, hèn chi trông cô ta mặc trang phục rất sành điệu à...
“Ồ... Chúc cậu may mắn!”
“Cậu cũng thế!” Cô nàng nhìn qua Kiều Linh và Hiểu My một cái rồi tiếp tục lên bục tập luyện, lúc này giám khảo vẫn chưa vào chỗ ngồi, mọi người còn đang cho các thí sinh làm quen sân khấu đây...
“Em An Nhiên, mời lên sân khấu biểu diễn tiết mục múa dân gian!” Lúc này, các ban giám khảo đã vào chỗ, gọi lên thí sinh đầu tiên.
Rất nhanh, một bạn nữ bước lên sân khấu, mặc trong mình bộ áo dài truyền thống, bắt đầu tiết mục múa điêu luyện, ngoài bạn nữ này ra, còn có một vài bạn múa phụ trợ, Hoàng Việt xem mà không ngừng tấm tắc, xem ra cô nàng này có học qua kỹ năng múa, đã tập luyện tiết mục này rất lâu rồi a.
Lần lượt từng bạn học sinh lên đài biểu diễn, có một số bạn đăng ký tiết mục hát, tiết mục diễn thuyết, tiết mục nhảy, riêng Minh Anh, cậu ta lên sân khấu biểu diễn ảo thuật.
“Hôm nay, mình xin biểu diễn một tiết mục ảo thuật nhỏ, chỉ một màn thôi, còn lại thì đến hôm thi chính thức mình xin biểu diễn tiếp!” Minh Anh hô to, các bạn giám khảo cùng các bạn học sinh lập tức vỗ tay bôm bốp.
Trước tiên, Minh Anh lật ra mấy tờ polime ngàn khoe cho mọi người.
Sau đó, Minh Anh đi xuống ghế khán giả, hỏi: “Ai có tờ ngàn không cho mình mượn nào!” rất nhanh thì đã mượn được của một bạn tờ polime ngàn đồng.
Tiếp theo, cậu ta lên sân khấu, giơ lên cho mọi người, rồi lật lật tay, cuối cùng, tờ tiền biến thành tờ polime ngàn.
“Hoan hô!”
“Hay quá!”
Nói thật, ngay cả Hoàng Việt cũng có chút bất ngờ, hắn không rành về ảo thuật, không quá rõ về mánh khóe của các ảo thuật gia, nhưng hẳn là phải có một vài đạo cụ đi.
“Hẳn là phải có nam châm!” Hoàng Việt lẩm bẩm, tuy hắn không quá xác định nhưng nếu có nam châm thì có thể dễ dàng lừa khán giả hơn.
Tiếp theo, là đến phiên Kiều Linh, cô lên hát bài Em Ngày Xưa Khác Rồi, sau khi hát xong, các bạn học sinh vỗ tay không ngừng, nhưng có một vị nam giám khảo nói:
“Kiều Linh, anh thấy bài hát này không phổ biến, nếu em hát, rất có thể sẽ khá ít người bình chọn, em xác định vẫn chọn bài này chứ?”
“Vâng, em xác định, vì em khá thích bài này ạ!” Kiều Linh không có ý định đổi bài.
Màn trình diễn kế tiếp là của Hiểu My, cô lên sân khấu cùng với một ít diễn viên, diễn tiểu phẩm hài ngắn, có tên “Em không biết đâu”.
Trong lúc cô diễn, mọi người gần như đều im lặng, quả thật Hiểu My diễn rất nhập tâm, đem lại cảm xúc rất nhiều cho mọi người, ai nấy đều tin chắc, nếu Hiểu My theo con đường diễn viên, muốn không thành công cũng không được, sau khi Hiểu My diễn xong, mọi người vỗ tay còn to gấp đôi tiết mục của Kiều Linh mới vừa rồi.
“......!” Ban giám khảo giơ lên bảng chấm điểm, bọn họ hoàn toàn bị chinh phục, xem ra Hiểu My ngày hôm đó chỉ cần biểu hiện không quá tệ, phần chấm điểm của ban giám khảo sẽ là điểm tuyệt đối rồi...
Cuối cùng không ai khác chính là tiết mục của Hoàng Việt, lúc này trên sân khấu có một chiếc đàn Piano lớn, mọi người ai cũng tò mò về khả năng của chàng trai này, phải biết chàng trai này là người xếp hạng nhì cuộc bình chọn ảnh, rất có khả năng cạnh tranh ngôi Nam Vương với Minh Anh, nếu như cậu ta thi tài tốt, muốn đạt ngôi Nam Vương cũng không phải là không thể...
“Em xin đánh bài Canon in D tặng mọi người, còn bài em biểu diễn trong đêm chung kết là gì thì xin giữ bí mật!” Hoàng Việt cười hì hì nói.
Thật ra, buổi tổng duyệt hôm nay chỉ để xem kỹ năng của mọi người trong tiết mục như thế nào thôi, dĩ nhiên có những bạn chọn tiết mục tổng duyệt khác với tiết mục biểu diễn chính thức, nhưng chỉ cần tiết mục đó không trái với thuần phong mỹ tục thì đều sẽ được duyệt cả.
Tiếng đàn du dương vang lên, quả thật Hoàng Việt đánh đàn cực kỳ có kỹ thuật, Canon in D vốn là bản piano khá phổ biến nên hầu hết những người ở đây đều từng nghe qua, nhưng cách Hoàng Việt đánh quả thật có phong cách rất khác, mang đến cho người nghe cảm giác bay bổng, thư thái và dễ chịu nhưng cũng không kém phần sôi động, hoàn toàn xứng đáng với điểm .
Đúng là vậy không sai, sau khi Hoàng Việt ngừng đàn, tất cả mọi người đều muốn nghe nữa, ban giám khảo cũng giơ lên con điểm , phải biết tiết mục của Minh Anh mới vừa rồi cũng chỉ được con và hai con mà thôi a...