Bước ra khỏi phòng Hiệu Trưởng, Hoàng Việt lập tức xuống căn tin, chắc hẳn là giờ phút này Kiều Linh đang rất lo cho hắn, không ngoài dự đoán của Hoàng Việt, vừa nhìn thấy hắn, cô lập tức chạy tới, ân cần hỏi han:
“Anh không sao chứ? Thầy Hiệu Trưởng gọi anh có chuyện gì?”
“À, chuyện đi mô tô thôi, không sao, sau này anh không đi mô tô nữa!” Hoàng Việt cười hì, sau đó hai người cùng gọi một ly cafe sữa uống cho tỉnh táo.
Không phải không đi mô tô có nghĩa là Hoàng Việt lại đi xe đạp, dù gì bây giờ hắn cũng đã ở một đẳng cấp khác, nếu lại đi xe đạp thì quá kỳ, vì vậy hắn tính là chiều nay sẽ đi mua một chiếc Honda Air Blade, hắn cũng khá thích thiết kế của con xe này, đồng thời đề nghị một điều với Kiều Linh:
“Hay là để sau này anh đưa đón em đi học nhé!”
“Hì hì, như vậy có phiền anh quá không?” Kiều Linh hiển nhiên là sẽ không từ chối, nhưng cô cũng không muốn làm phiền bạn trai mình.
“Không, tất nhiên là không phiền, hắc hắc!” Hoàng Việt cười gian, haha, nếu mỗi ngày đều được Kiều Linh ngồi sau ôm hắn, vậy thì sướng phải biết!
“Được, vậy thì tốt quá rồi, hihi!”
“Đinh! Kí chủ nhận được tích phân!” Đang nói chuyện với Kiều Linh thì hệ thống vang lên thanh âm thông báo, Hoàng Việt khá hiếu kỳ không biết nguồn tích phân này đến từ thuốc ngủ hay là đến từ việc hắn post đoạn status kia lên mạng đây?
Cùng Kiều Linh trò chuyện một chút, rất nhanh thì gần hết giờ ra chơi, nhưng điều Hoàng Việt cảm thấy khá buồn cười đó là mọi học sinh dường như đang nhìn mình bằng một ánh mắt rất khác ngày thường, các nữ sinh cũng không có vẻ hâm mộ như trước kia, Hoàng Việt cũng không quá quan tâm, được như vậy thì càng tốt, tốt nhất là không có ai làm phiền mình nữa.
Không để ý tới ánh nhìn của mọi người, Hoàng Việt tìm cách chọc cười Kiều Linh làm cô cười khúc khích, trong lòng thầm hạnh phúc, nếu ngày nào cũng được ở bên cạnh người mình thương như vậy thì tốt quá.
“Anh kể em nghe chuyện cười này nhá?”
“Ừ, anh kể đi, em thích nghe chuyện cười lắm!”
“Em biết Rùa thi chạy với Thỏ ai thắng không?” Hoàng Việt dí dỏm hỏi.
“Tất nhiên là Rùa, ai mà chả biết chứ!”
“Ừm, nhưng sau khi Rùa thắng, liền trở nên kiêu ngạo, thế là Ngọc Hoàng sai chó xuống chạy thi với Rùa!”
“Rồi sao nữa?”
“Lúc này Rùa không biết làm sao thắng được, bèn nghĩ mưu, ghé sát vào tai chó kể một câu chuyện cười! Thế là chó cười lăn ra, rùa lững thững đi về đích, sau đó chó nhục lắm, về tâu với Ngọc Hoàng!”
Dừng một chút, hắn nói tiếp: “Ngọc Hoàng liền đập bàn chửi chó một câu!”
“Em biết Ngọc Hoàng chửi chó gì không??”
“Không... Anh mau nói đi!” Kiều Linh vội hỏi.
“Ngọc Hoàng nói: ‘Đồ chó, chỉ có loại chó mới thích nghe chuyện cười’, haha!”
“Ha ha, cười chết em rồi, ha ha!” Kiều Linh ôm bụng cười lăn lộn, cô không nghĩ tới Hoàng Việt lại biết nhiều câu chuyện mắc cười như vậy.
Nhưng Kiều Linh dĩ nhiên là rất khôn, lập tức hiểu ra, liền mắng, lấy tay đấm Hoàng Việt túi bụi: “Anh hư lắm, dám nói em giống chó nha!”
“Ha ha ha ha!” Hoàng Việt cười khà khà.
“À, nhà anh có con chó khôn lắm, nó tên là Bun, bữa nào em qua nhà anh đi, anh để nó làm trò cho em xem!”
“Hì hì, thật sao, nhưng ba mẹ anh có khó không?” Kiều Linh tò mò.
“Ừm, không, rất dễ là đằng khác, thấy được em, chắc chắn ba mẹ anh sẽ rất vui!”
“Hì hì, vậy thì cuối tuần này em ra mắt với ba mẹ anh vậy!”
“Ha ha, ý em là ‘Ra mắt’ sao?” Hoàng Việt nhấn mạnh.
“Hừ, đồ xấu xa, toàn nghĩ linh tinh!” Kiều Linh bĩu môi.
Hết giờ ra chơi, hai người Hoàng Việt và Kiều Linh tay nắm tay bước vào lớp, Hoàng Việt vẫn như thường lệ lén vận tâm pháp Luyện Khí Quyết trong giờ học, các thầy cô thấy hắn đôi lúc không chú ý đến bài giảng thì cũng khá buồn nhưng cũng không nói gì thêm, dù gì đây là học sinh giỏi nhất, toàn đạt điểm tuyệt đối trong các bài kiểm tra, hẳn là những kiến thức này cậu ta đã tự học ở nhà rồi.
Buổi chiều, sau khi về nhà, Hoàng Việt bắt Grab đi đến một cửa hàng xe máy lớn cách nhà hắn không xa, nhân viên cửa tiệm thấy Hoàng Việt ăn mặt bóng bẩy, mặt mày sáng sủa, trắng trẻo thì mừng lắm, vội tới chào hỏi:
“Chào cậu, cậu muốn mua xe máy phải không, ở đây dịch vụ rất tốt nha!”
“Vâng, cho em mua một chiếc Honda AirBlade đời mới nhất!” Hoàng Việt thản nhiên nói.
“Ồ... Được, mời cậu qua đây xem!”
Hoàng Việt vốn thích màu đen, nhưng hắn cũng khá thích màu đỏ, vì vậy quyết định chọn một chiếc màu đỏ đen, giá cả xe lẫn giấy tờ là hơn triệu, Hoàng Việt không chút do dự chuyển khoản ngân hàng, hắn bây giờ cũng không thích đem quá nhiều tiền mặt, sau khi thanh toán xong, cửa hàng lập tức cho hắn lái chiếc xe này về, còn nói nếu hắn muốn lấy biển số đẹp sẽ sẵn sàng hỗ trợ.
Về đến nhà, ba mẹ hắn thấy hắn mua một con xe mới thì cũng ngạc nhiên lắm, riêng ba hắn, còn tưởng là con mình mua chiếc này cho mình đây, sau khi nghe Hoàng Việt giải thích thì mới hiểu, quả thật là đi mô tô đến trường cũng không hay cho lắm.
Lúc này, Hoàng Việt cũng thử lên mạng, nhắn tin qua cho ca sĩ Hương Tràm, thì nghe cô nói đã liên lạc với báo đài công khai sản phẩm rồi, ngoài ra cô còn lên youtube đăng một video clip review về loại thuốc ngủ, Hoàng Việt mở ra xem thì thấy trong clip cô không ngừng khen ngợi rằng loại thuốc ngủ này tốt như thế nào, phản ứng của mọi người cũng rất tốt, hầu hết là những bình luận tích cực, nhưng cũng có một số người nghi ngờ về công hiệu của sản phẩm, đoạn clip mới đăng lên vài tiếng đã thu hút gần ba trăm ngàn lượt xem.
Hoàng Việt bây giờ không chút do dự, hắn lập tức hối đoái viên thuốc ngủ đặc chế từ hệ thống, tiêu hao triệu tích phân, bỏ ra tuy nhiều nhưng hẳn là kết quả mang lại cũng sẽ xứng đáng, vì hắn kiểm tra thì thấy lượng tích phân của mình đã tăng lên hơn triệu điểm rồi, Hương Tràm quả thật là có sức ảnh hưởng cũng rất lớn đó chứ.
Mấy ngày gần đây, còn có một điều khiến Hoàng Việt cũng khá vui đó là cảnh giới của hắn tiến triển rất tốt, hắn dự tính chỉ không đến hai tuần sau, chắc hẳn mình sẽ đột phá đến Minh Kính trung kỳ, đến lúc đó, cho dù có tên như Hải Đường hắn cũng tự tin đánh gục, có điều con bài tẩy của hắn vẫn là khẩu súng ngụy trang thành smartphone kia, Hoàng Việt cho rằng chỉ cần có loại súng này trong tay, cho dù là Phong cùi hoặc thậm chí là Nam trọc khi đối mặt với mình cũng đều phải e ngại.
Không phải sao, phải biết cho dù là một miếng thép, gặp phải một viên đạn uy lực mạnh vẫn hoàn toàn có thể bị xuyên thủng, mà Thiết Bố Sam của hắn, tầng đầu Mình Đồng Da Sắt của hắn cũng chỉ cứng gần như sắt mà thôi, phải đạt tới tầng Thiết Giáp Chiến Khải mới có thể đạt tới độ cứng như một miếng thép, mà cho dù như vậy vẫn phải chịu lực sát thương rất lớn khi súng đạn bắn vào, có lẽ cảnh giới Ám Kình có thể chống chịu được một vài phát súng, nhưng muốn hoàn toàn vô sự khi bị súng bắn vào phải đạt tới cảnh giới cao hơn mới được.
Đang suy nghĩ vu vơ, bỗng nhiên điện thoại Hoàng Việt reng lên, hắn nhìn xem thì là tên công tử Hải Đường gọi, trong lòng thầm nghi ngờ, tên này đã tránh mặt mình hơn hai tuần qua, không biết lần này hắn gọi cho mình là muốn làm gì đây?