Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

chương 89: chú biết đánh bài không?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Alo, anh Đường, gọi em có chuyện gì?” Hoàng Việt nói với giọng rất lạnh lẽo.

“À, anh tính đi chơi bạc, muốn rủ chú em đi cùng cho vui!” Hải Đường nghe được giọng Hoàng Việt, cũng không có chút nào phật ý, lập tức nói.

“Nhưng em không biết chơi bạc!” Hoàng Việt tìm cớ cho qua, hắn còn phải tu luyện nữa đây, không có nhiều thời gian đi chơi bời cùng tên này.

“Em trai, đi một lần cho biết, không sao đâu, anh sẽ móc hầu bao cho chú chơi thử, đi với anh đi mà, anh đi một mình buồn lắm, một lần này thôi, lần sau nếu chú không muốn đi thì anh hứa sẽ không ép chú!” Hải Đường công tử nài nỉ làm Hoàng Việt cũng khá phân vân, dù gì tên này cũng rất chịu chơi, còn giúp đỡ hắn khá nhiều, nếu bây giờ mình từ chối thì cũng không hay cho lắm, liền đáp:

“Thôi được rồi, anh qua đón em đi!”

“Ô kê em trai!” Hải Đường công tử mừng rỡ vô cùng, ngay sau đó lập tức cúp máy.

Hoàng Việt sau đó cũng thay quần áo, lên mạng đọc báo một chút sau đó ra trước hẻm chờ Hải Đường đến, khoảng hơn phút sau, hắn liền thấy chiếc Ferarri trắng của Hải Đường công tử, đối phương sau khi thấy Hoàng Việt thì mở cửa xe ra, sau khi Hoàng Việt ngồi vào, Hải Đường công tử móc từ hộp đựng đồ của xe hơi ra một khẩu súng lục, đưa cho Hoàng Việt nói: “Cầm đi, phòng khi cần thiết!”

Hoàng Việt cũng không từ chối, hắn nhận lấy sau đó bỏ vào túi, xem ra chuyến đi này không đơn giản như hắn nghĩ, mà có lẽ tên Hải Đường cũng đã cẩn trọng hơn, sự việc lần trước xảy ra chắc là cũng khiến hắn phải thêm cảnh giác.

Xe lăn bánh hướng về quận Phú Nhuận, Hoàng Việt thấy vậy liền hỏi: “Lại đi chỗ tên Phong cùi sao anh?”

“Ừ, lần này anh nhất định phải gỡ!”

“Nhưng không phải ba anh không cho anh đến đó nữa sao?”

“Em đừng nhắc tới ông ấy, chút nữa cứ nhìn anh chơi mà học hỏi, để chơi bài thắng không chỉ cần vận khí, kĩ thuật cũng rất quan trọng, anh thấy em thông minh học giỏi như vậy, chắc chắn rất nhanh sẽ nắm bắt hết thôi!”

“Vâng, ok anh!”

Hai người không nói gì thêm, khoảng phút sau thì xe chạy tới một căn nhà có bảng hiệu bên ngoài ghi là khách sạn, trước cửa có vài người đàn ông ngồi canh, sau khi Hải Đường công tử đỗ xe xong, liền dẫn Hoàng Việt vào trong, ở sảnh khách sạn, Hoàng Việt thấy được tên Phong cùi đang đứng đó nhìn mình cười hề hề.

Hoàng Việt không nói gì, theo Hải Đường công tử lên lầu, bước vào trong một căn phòng lớn, trong này, đang có vài tên anh chị đang ngồi đánh bài, coi bộ là bài tiến lên.

“Ở Việt Nam ít chơi Poker hay mấy loại khác, chủ yếu là đánh tiến lên, em biết chơi chứ?” Hải Đường công tử hỏi.

“Dạ, cũng sơ sơ!” Hoàng Việt đáp.

“A, cậu Đường tới rồi, Nam, nhường chỗ cho cậu Đường!” Một tên chủ xị nói to, đám dân đang chơi bài cũng cười hề hề, hiển nhiên lần trước ăn của tên Hải Đường này vài tỷ còn chưa đã nghiện, tên Đường này cũng lì lắm, thua thế mà vẫn chưa nản, hẳn là hôm nay muốn gỡ gạc lại chút đỉnh đây mà.

Rất nhanh, sau khi ván bài đánh xong, tên Nam kia lui ra sau, nhường chỗ cho Hải Đường công tử vào, bọn dân chơi liền hỏi ván này đánh bao nhiêu, Hải Đường không chút do dự nói: “ triệu.”

Vừa nói xong, đám dân chơi liền mừng lớn, tên này quả thật luôn luôn chơi lớn.

“Trận đầu thế thôi, để tao làm nóng người đã!” Hải Đường công tử dứt khoát nói.

“Hề hề... anh Đường thật khí phách!”

“Ngon thật, chúc anh Đường may mắn!”

“Anh Đường xào bài đi!” Những tên này lộ ra rất nhiệt tình.

Sau đó, Hải Đường công tử xào bài, chia bài cho người, Hoàng Việt lúc này cũng ở đằng sau chăm chú xem, sau khi Hải Đường công tử lật bài lên, hắn liền cười khà khà.

“Bài tốt!” Hoàng Việt thầm lẩm bẩm, đúng là Hải Đường công tử lần này rất may, trong bài có rất ít rác, chỉ có một con bích là lẻ, còn lại là sảnh, con giống nhau, thậm chí còn có một đôi heo.

“Đánh nhanh đê!” Hải Đường công tử hối, lập tức có một tên đầu trọc đánh ra con bích, sau đó lần lượt là đám còn lại tung ra các quân rác.

“Heo cơ!” Hải Đường công tử cực kỳ thô bạo, đánh ra con bài mạnh nhất của mình.

“Anh Đường chơi lớn, hắc hắc!”

“Có cần vội thế không anh Đường!”

“Xem ra bài anh Đường ngon à nha!”

Đám dân chơi cũng cười lớn lên, một vài người đứng sau nhìn thì một mặt hâm mộ, trận này bài của Hải Đường công tử quá mạnh, muốn không ăn cũng khó.

May cho Hải Đường công tử, đám còn lại cũng không có ai có bài chặt heo, vì vậy hắn được đi tiếp, Hải Đường công tử liền quất ra một sảnh con của mình:

“, ,,bồi,đầm,già, xì!”

“Đi!”

“Đi!”

“Đi!”

Đám còn lại đổ mồ hôi hột, bài của Hải Đường công tử quá mạnh, con xì lại là con xì cơ nữa mới chết cơ chứ.

“Ba con !” Hải Đường công tử ra tiếp, lúc này bài của hắn chỉ còn lại hai lá, trong đó hiển nhiên là còn một con heo, mà lại là heo Rô.

“Ba con già!” Lúc này, một tên có ba lá bài liền ra tay chặn lại, không cho Hải Đường công tử được thế lấn tới, đám còn lại thấy vậy thì cười ha ha.

“Tao đếch tin tụi bay đéo có rác!” Hải Đường công tử cười hắc hắc, Hoàng Việt đứng sau nhìn thì thấy bài của Hải Đường công tử còn con heo Rô, con bích chắc chắn là ăn rồi, không cách nào thua được, trừ khi đối phương không ra bài đơn mà thôi.

Không ngoài dự đoán của Hoàng Việt và Hải Đường, sau khi đi mấy nước thì tên này cũng phải phóng ra một con cơ dư, sau khi đám còn lại cố gắng chèn ép Hải Đường bằng cách tung bài đơn mạnh nhất của mình ra, thậm chí còn có một con heo chuồn, nhưng dĩ nhiên không thể ngăn lại được hắn, Hải Đường công tử quất ra con heo rô, sau đó đánh liền con bích, hốt gọn mỗi tên còn lại triệu.

“Đường công tử hên vãi!” Đám này cười khà khà, có vẻ cũng không vì thua triệu mà quá bực tức.

Những ván bài tiếp theo, tiền được tăng dần, Hải Đường công tử có thắng có thua, nhưng đa phần là thắng, hắn đánh bài cũng rất tinh ranh, sau gần một tiếng thì đã thu về gần tỷ.

“Ha ha, Việt em, nãy giờ biết cách đánh chưa, hay anh nhường cho chú vào đánh thử nhé!”

“OK, em cũng biết sơ sơ rồi!”

“Ừ, chú em chơi ván đầu thì nên chơi lớn, cho sau này nhớ kỹ, anh đầu tư cho chú tỷ, quất tẹt ga ván này cho anh, thua cũng không sao, quan trọng là phải vui vẻ!”

Hải Đường công tử nói xong, làm Hoàng Việt hết hồn, tên này sao lại bạo như vậy, chẳng lẽ hắn tin tưởng mình đến thế sao?

Đám còn lại nghe vậy thì cũng hoảng hốt, nhưng ngay sau đó liền nở nụ cười âm hiểm, nháy nháy mắt ra hiệu lẫn nhau gì đó, Hải Đường công tử tuy không nhận ra nhưng Hoàng Việt bằng vào trực giác của mình làm sao có thể bỏ sót, hẳn là bọn này tính làm chuyện mờ ám.

“OK anh, vậy thì em nghe lời anh vậy, nhưng tỷ ít quá, tỷ được không anh?” Hoàng Việt nói xong làm Hải Đường công tử hết hồn, thằng này sao mà gan quá vậy, phải biết hôm nay hắn mang theo cũng chỉ tỷ, cộng thêm thắng đc tỷ mới vừa rồi là đc tỷ thôi a, nhưng cũng không muốn làm cho Hoàng Việt mất hứng, liền lập tức cười đáp ứng:

“OK, tùy chú, thế cũng được!”

Đám dân chơi nghe vậy thì hoảng hồn, một vài chiếu bạc bên cạnh cũng quay đầu nhìn lại, đám khán giả vây quanh xem đều được dấy lên hứng thú, còn đám người cùng chiếu với Hoàng Việt thì càng cười lạnh hơn, quả là nghé con không sợ cọp, hôm nay bọn tao sẽ cho mày biết thế nào là trời cao đất rộng, hắc hắc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio