Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

chương 232: tình nghiệt (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nàng bám vào tai ta nói:

“Nếu như có thể có được bản vẽ thiết kế, ở ngày lễ Trọng Dương, chúng ta phóng thích Hạng Đạt Sinh, hấp dẫn sự chú ý của Lý Mộ Vũ, dùng nó làm cơ hội lẻn vào trong Thiết Kỳ lâu, vậy chẳng phải là lấy bảo đồ dễ như trở bàn tay hay sao?”

Ta cười nói:

“Nàng tính toán quả nhiên rất tốt, không biết trong chuyện này, ta được lợi cái gì?”

U U than thở:

“Dận Không a Dận Không, lẽ nào ngươi chỉ làm có một chút sự tình cho ta cũng không cam tâm tình nguyện hay sao? Ở trong lòng ngươi rốt cuộc có vị trí của ta hay không?”

Ta mỉm cười, thấp giọng nói:

“U U cô nương có nghĩ tới, nếu như trong Thiết Kỳ lâu không giấu bảo đồ, hoặc là Điền Tuần giao cho Hạng Bác Đào bảo đồ giả, vậy thì phải làm sao?”

U U nói:

“Ta đã kiểm chứng qua, bảo đồ đúng là nằm trong Thiết Kỳ lâu, về phần phụ tử Điền Tuần, bọn họ hiện giờ tự mình còn không lo nổi, còn hơi sức đâu mà lừa gạt?”

Trong lòng ta ngơ ngác, nghe ý của nàng thì hình như phụ tử Điền Tuần có phiền phức:

“Bọn họ làm sao vậy?”

U U nói:

“Điền Ngọc Lân thân trúng kịch độc, tính mệnh chỉ còn kéo dài nay mai, chỉ có Lý Mộ Vũ mới có thể kéo dài hơi tàn cho hắn, Điền Tuần vì con có chuyện gì mà không tình nguyện làm?”

Ta nhíu mày, thảo nào phụ tử Điên Tuân cho tới bây giờ vẫn ở trong phủ của Lý Mộ Vũ.

U U nói:

“Chuyện này giao cho ngươi đi làm, trước đại thọ của Hạng Bác Đào phải lấy được bản vẽ!”

Nàng nhẹ nhàng hôn lên cổ ta một cái, nhanh chóng đứng dậy, khi ta thắp nến, thì trong phòng đã trống rỗng, người ngọc đã rời xa từ lâu, vậy mà hương mai vẫn còn lưu lại.

Ta không thể trách được lắc đầu, y phục trên người đã rách thành hai nửa, khi yêu nữ U U kia hôn ta, đã làm ta phân tán sự chú ý, nàng dùng đoản kiếm xẻ dọc y phục của ta.

Sáng sớm hôm sau, ta đã vào hoàng cung, dưới tình hình bây giờ, chỉ có Hoàn Tiểu Trác mới có thể giúp ta.

Nàng cả kinh lên tiếng nói:

“Thiết Kỳ lâu? Đó là nơi đặt truyền quốc ngọc tỷ, sao ta chưa từng nghe nói tới chuyện bảo đồ đặt trong đó?”

Ta thấp giọng nói:

“Chuyện này chắc chắn là thật, ta đã điều tra qua.”

Hoàn Tiểu Trác nói:

“Tất cả các bản thiết kế của Hán cung đều được đặt trong Tàng Kinh Lâu, việc này ta có thể giúp ngươi làm được.”

Trong lòng ta cảm thấy an tâm, mỉm cười nói:

“Đa tạ quốc sư!”

Hoàn Tiểu Trác nhăn mày nói:

“Hán Thành Đế đã không dùng tàng bảo đồ đổi lấy tính mạng nhi tử, hoàng hậu bi thương quá độ đã bất tỉnh nhiều lần.”

Ta thở dài nói:

“Hạng Bác Đào hình như không thích người con này.”

Hoàn Tiểu Trác nói:

“Tình cảm trong hoàng tộc vốn rất ít.”

Ta thấy bốn bề vắng lặng, thấp giọng nói:

“Hôm qua ta gặp Hạng Tinh!”

Hoàn Tiểu Trác cúi đầu xuống, hồi lâu mới chậm rãi gật đầu:

“Buổi chiều hôm qua, nàng ta tới thăm hoàng hậu, ta cũng gặp nàng.”

Ta ân cần nói:

“Nàng có nhặn ra cô nương hay không?”

Hoàn Tiểu Trác lắc đầu:

“Ta chẳng qua chỉ là một nữ tử phổ thông, nàng nhớ ta làm gì?”

Lúc này Thác Bạt Lục Châu đã chạy ra ngoài Chiêu Dương cung, vọt tới trước mặt ta, nhào vào trong lòng, nói lên nỗi niềm của mình:

“Dận Không, muội rất nhớ huynh!”

Hoàn Tiểu Trác hơi có vẻ lúng túng nghiêng đầu đi.

Ta cười nhắc nhở:

“Lục Châu, quốc sư còn đang ở đây!”

Lục Châu lúc này mới xấu hổ từ ta trong đứng lên.

Hoàn Tiểu Trác nói:

“Ta qua xem hoàng hậu thế nào.”

Ta gật đầu, kéo Lục Châu sang một bên thấp giọng nói:

“Ở đây có thích không:”

Lục Châu lắc đầu nói:

“Không có huynh ở bên cạnh, muội không thể nào ngủ được.”

Trong lòng ta ấm áp, nếu như không phải chúng ta đang ở Chiêu Dương cung, thì ta sẽ ôm nàng vào trong lòng, yêu thương một phen.

Lục Châu thấp giọng nói:

“Đêm qua Hán Thành Đế cũng tới đây!”

Ta lại nhìn chung quanh vững tin không người ở gần, rồi mới thấp giọng nói:

“Tình hình thế nào?”

Lục Châu nói:

“Hoàng hậu cùng hắn cãi nhau một trận, mắng hắn máu lạnh vô tình.”

Sự tình phát triển như vậy đều đúng như dự đoán của ta.

Lục Châu nói:

“Dận Không, muội không muốn sống ở chỗ này, trong cung toàn là tiếng khóc, muội sắp buồn muốn chết rồi.”

Ta cười nhéo nhéo mặt nàng, nói:

“Ngày mai là đại thọ của Hán Thành Đế, đến lúc đó ta đem muội trở về.”

Lục Châu gật đầu, lại ôm ta, dịu dàng nói:

“Khi muội không ở bên huynh, huynh có đi tìm con hồ ly tinh nào không!”

Ta ha hả nở nụ cười.

Lúc này thấy Như Nhân biểu muội đi ra cửa cung, ta cuống quít tách xa Lục Châu, tiến lên đón, ân cần nói:

“Biểu muội, cô mẫu thế nào?”

Như Nhân thở dài:

“Vẫn còn chưa tỉnh lại!”

Nghĩ tới sống chết của huynh trưởng, nàng lại rơi lệ.

Ta khuyên bảo, nói:

“Biểu muội yên tâm, cát nhân tự có thiên tướng, Đạt Sinh biểu huynh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

...

Khi Hoàn Tiểu Trác nghe được tên Thiết Kỳ lâu thì kinh ngạc, điều này làm trong lòng ta hiện lên một bóng ma. Hoàn Tiểu Trác thân là quốc sư đại Hán, lại chẳng biết chút nào về chuyện này, có phải là U U đang gạt ta không?

Có phải nàng đưa tin giả, làm ảnh hưởng tới phán đoán của ta? Hán Thành Đế có giấu ngọc tỷ và bảo đồ cùng một chỗ.

Ngày mai chính là mồng chín tháng chín, vừa là lễ Trọng Dương, cũng vừa là lễ đại thọ của Hán Thành đế, cũng chính là ngày mà năm nước sẽ kết minh.

Thời gian không còn nhiều lắm, chuyện tàng bảo đồ đã trở nên khó suy đoán, sự tranh đoạt kịch liệt giữa U U và Khinh Nhan sắp diễn ra, cục diện Hán đô sẽ trở nên hỗn loạn vô cùng, đây cũng chính là điều mà ta mong muốn nhìn thấy.

Cho dù là Hán Thành Đế hay Lý Mộ Vũ, bây giờ đều đang bận rộn, chuyện của ta lúc này là nắm chắc tình hình bốn nước, không để việc kết minh hình thành.

Trong bốn nước, Tấn quốc và Đại Khang là kẻ thù truyền kiếp, ta và quốc quân Tấn quốc lại chẳng quen biết gì, thực sự là rất khó khăn thuyết phục họ.

Trung Sơn tiểu quốc thì vẫn lệ thuộc vào Tần quốc, quốc quân Trương Trí Thành đã nói là sẽ theo quyết định của Tần quốc.

Phụ tử Tiết An Triều từ Tề quốc lai có thâm cừu đại hận với ta, cho dù có tàng bảo đồ hay không, họ vẫn quyết định kết minh.

Hiện giờ mấu chốt của vấn đề được đặt vào Tần quốc.

Bây giờ ta mới ý thức được, chuyện phá hỏng liên minh năm nước hay không đều phụ thuộc vào tay nàng.

Thế nhưng từ thái độ của nàng cho thấy, nàng đối với những chuyện cũ ngày xưa vẫn canh cánh trong lòng, nếu như ta đi bái phỏng nàng thì chưa chắc nàng đã chịu gặp.

Muốn gặp Tinh Hậu thì phải tìm cách từ người bên cạnh nàng, Hứa công công hộ tống Tinh Hậu tới đây, đương nhiên là mục tiêu của ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio