Trong lòng ta cảm thấy bi thương, nếu như Thu Nguyệt Hàn và Khinh Nhan có chuyện gì xảy ra. Ta không cách nào thoát khỏi quan hệ được.
Bây giờ thì Lãnh Cô Huyên và U U đã sớm bày bố tất cả, đầu tiên là bảo ta đi lấy bản đồ của Thiết Kỳ lâu, sau đó là dùng ta đề nói cho Khinh Nhan biết, lại dùng khổ nhục kế hao tổn công lực của Thu Nguyệt Hàn, người trong giang hồ giả dối không kém chút nào so với chính khách.
Ta buồn bã nhìn về phía Thiết Kỳ lâu, trong lòng âm thầm cầu khẩn Thu Nguyệt Hàn và Khinh Nhan ngàn vạn lần đừng đi vào.
Cửa Trữ Ân cung lặp tức mở ra, khách quý bốn nước cũng lục tục ra ngoài, ta lập tức nhìn thấy thân ảnh của Tinh Hậu, ánh mắt của nàng đang nhìn về phía ta.
Bốn mắt nhìn nhau, ai nấy đều hiểu ý cười. Ta nhìn lại hướng phụ tử Tiết An Triều, thấy sắc mặc Tiết An Triều bình tĩnh vô cùng, còn Tiết Vô Kỵ thì sắc mặt tái xanh.
Lúc này Hạng Đạt Sinh, đã mời ta và Hoàn Tiểu Trác tới vị trí khách quỷ ngồi, vị trí của ta lại ngay cạnh Tinh Hậu. Do U U không trở về, nên chỗ ngồi bên cạnh ta được bố trí cho Hoàn Tiểu Trác.
Hoàn Tiểu Trác đi tới bên người ta ngồi xuống, ta đột nhiên trởthành một con sông giới tuyến của hai đạo quân, bên này là Hoàn Tiểu Trác tràn ngập cừu hận, bên kia là Tinh Hậu còn chưa rõ tình cảnh của mình.
Ta cố ý nói:
“Thái hậu, sao giờ không thấy Hứa công công đâu? Lúc nãy hắn còn đang đi tìm người.”
Tinh Hậu có chút kỳ quái nói:
“Lúc nãy hắn ở cửa cung, hiện giờ không biết đã đi đâu rồi.”
Ta đang muốn thám thính chuyện liên minh, thì Hán Thành đế và cô mẫu đã đi lên ngồi ở vị trí chủ tọa, ta không thể làm gì khác hơn là cố gắng kiềm chế.
Hán Thành Đế trông vẫn vui vẻ như cũ, mỉm cười nói:
“Trẫm hôm nay có thể mời chư vị quý khách đích thân tới Hán đô gặp mặt, quả thực là vinh hạnh vô cùng! Ta lấy chén rươu này kính chư vị có măt ở đây!”
Mọi người đều cầm chén rượu lên.
Hán Thành Đế dẫn đầu uống cạn chén rượu, ha hả cười nói:
“Trẫm hôm nay còn có hai cái tin tức tốt muốn tuyên bố với moi người!”
Đầu tiên là hắn rỉ tai với cô mẫu nói gì đó, sau mới quay ra nói:
“Trẫm và hoàng hậu đã thương lượng, trong ngày gần đây sẽ Thành hôn cho hai ái nữ là Như Nhân và Như Diệp!”
Mọi người cùng nhau hoan hô, nhưng trái tim ta lại trầm xuống, hôn sự của Như Diệp thì chẳng có gì đáng nói nhưng mà Như Nhân lại gả cho Yến Nguyên Tông, Hạng Bác Đào đã nói như vậy thì chứng tỏ đã đạt thành hẹn ước với Tinh Hậu.
Ta nhịn không được hướng Tinh Hậu nhìn lại, đã thấy Tinh Hậu mỉm cười, chén rượu đang đặt trên môi liền bỏ xuống.
Trái tim ta uể oải tới cực điểm, nếu như Tinh Hậu đáp ứng chuyện liên minh với Hán quốc, thì sợ rằng Đại Khang số phận đã định rồi.
Hán Thành Đế lại nói:
“Còn có một việc, kể từ hôm nay, Hán quốc, Tề quốc, Tấn quốc ba nước kết thành huynh đệ, trọn đời hữu hảo, không xâm lấn lẫn nhau!”
Hắn nói câu này, ánh mắt nhìn xuống chỗ ta, sát khí âm lãnh bao phủ khuôn mặt.
[ truyen cua tui | Ne
t ]Nghe thấy câu nói của hắn các nước liên minh không bao gồm Tần quốc và Trung sơn quốc, trong lòng ta trở nên vui sướng vô cùng, cuối cùng Tinh Hậu cũng nhận rõ tình thế, bỏ qua chuyện kết minh với Hán quốc.
Trung sơn quốc là nước phụ thuộc vào Tần quốc, nếu như Tinh Hậu không muốn kết minh, thì Trương Trí Thành đương nhiên không thể bày tỏ thái độ.
Nhưng mà lấy quan hệ của Đại Hán và Trung Sơn quốc, phỏng chừng không bao lâu sau Trung sơn quốc lại nhắc tới chuyện độc lập.
Tinh Hậu mỉm cười nhìn ta, thâm ý nói:
“Hôm nay ta mới có cảm giác trọng trách trên vai mình đã được bỏ xuống.”
Xem ra chuyện này đã làm cho nàng khổ sở nhiều ngày.
Ta đang do dự không biết có nên nói chuyện bệnh tình của Yến Nguyẻn Tông cho nàng biết hay không, thì quảng trường xảy ra một tiểng nổ lớn, một cột khói năm màu từ trên quảng trường phóng lên cao, rồi nổ tung thành một đóa hoa thật lớn, tuyên bố màn biểu diễn pháo hoa đêm nay chính thức bắt đầu.
Ở trong tiếng pháo ù ù, những đóa hoa cúc nở rộ, rồi tới mẫu đơn, kinh long ba lượn, bầu trời biến thành một vườn hoa đủ các loại sắc màu khác nhau.
Đóa hoa ngũ sắc giống như thủy tinh vô cùng chói mắt, pháo bông màu sắc sặc sỡ mỹ lệ như cánh hoa, khi thì trắng sáng, khi thì vàng tươi, khi thì lấp lánh màu bạc, khi thì xanh biếc, khi thì phấn hồng, đẹp không sao tả xiết. Những đóa hoa thật lớn trong không trung nở rộ, cánh hoa như mưa rơi, dường như lúc nào cũng có thể bung ra.
Đoàn người liên tiếp hoan hô, chư vị quý khách đứng dậy thay phiên nhau hướng Hán Thành Đế mời rượu.
Đến phiên ta, Hán Thành Đế nói một câu hai nghĩa:
“Dận Không, xem ra chuyến này tới đây ngươi thu hoạch hơi nhiều đó nha!”
Ta cười nói:
“Thu hoạch lớn nhất của Dận Không là gặp được dượng và cô mẫu.”
Cô mẫu Trường Thi cười nói:
“Hài tử này, ăn nói dẻo mép như vậy, thảo nào nha đầu Lục Châu kia yêu ngươi tới mức không muốn rời xa.”
Hán Thành Đế cười nói:
“Trách không được cô mẫu ngươi lại cảm thấy, ngươi là người có tài cán nhất trong các vị hoàng tử.”
Ta thầm kêu không ổn, Hán Thành Đế và Tần quốc không kết minh, hắn hiển nhiên giận chó đánh mèo chuyển hướng mục tiêu sang ta, ta phải nhanh chóng thoát thân mới được.
Ta áy náy nói:
“Trong các vị hoàng huynh, nhiều người còn hơn chất nhi, chuyện này cô mẫu đương nhiên biết.”
Hán Thành Đế cười lạnh nói:
“Ta thật ao ước như Hâm Đức hoàng đế, có một hoàng nhi như ngươi, thì lo gì tương lai Đại Khang không thịnh!”
Cô mẫu Trường Thi cảm thấy được địch ý của Hán Thành Đế đối với ta, mim cười giải vây nói:
“Dận Không, ngươi đi tiếp quốc sư xem pháo hoa đi, đêm nay hình như quốc sư có chút cô đơn.”
Ta nhân cơ hội này trở lại chỗ ngồi của mình, thấy Tinh Hậu và Hoàn Tiểu Trác đang nói cái gì đó.
Trái tim ta trở nên băng giá, lòng của phụ nữ như mò kim dưới đáy biển, Hoàn Tiểu Trác lợi hại như vậy, lại thêm huyết hải thâm cừu, mục đích tiếp cận Tinh Hậu của nàng đương nhiên là vì báo thù.
Chuyện liên minh hoàn thành cũng là lúc Hoàn Tiểu Trác thay đổi mục tiêu, cho dù thế nào ta cũng không thể để nàng làm tổn thương tới Tinh Hậu, bằng không thì khổ tâm của ta chẳng phải là uổng phí hay sao.
Ta đi tới trước mặt hai nàng mỉm cười nói:
“Trên quảng trường có biểu diễn pháo hoa vô cùng đặc sắc, chúng ta mau vào trong đó xem đi?”
Tinh Hậu gật đầu nói:
“Ta đang có ý đó, quốc sư, chúng ta đi tới phía trước nhìn, thuận tiện ngươi... Nói cho ta một chút đạo dưỡng sinh.”
Nàng đương nhiên là có hảo cảm với Hoàn Tiểu Trác.
Ta âm thầm kêu khổ, nhưng mình lại chẳng có biện pháp nào nhắc nhở Tinh Hậu đề phòng Hoàn Tiểu Trác, không thể làm gì khác hơn là theo sát từng bước, mong là sẽ không xảy ra biến cố gì.
Hai người trò chuyện với nhau thật vui, thỉnh thoảng cất tiếng cười hài lòng, có lẽ ta đứng đây chỉ là dư thừa.
Ta nhìn bốn phía, cho dù là Hứa công công hay U U đều biến mất, chẳng tìm thấy họ ở nơi nào.
Pháo hoa lễ mừng sắp tới hồi kết thúc, tiếng hoa hô của mọi người dần trở nên rõ ràng. Thế nhưng ở phía chính Tây bỗng nhiên dấy lên ánh lửa ngập trời, lúc đầu ai nấy cũng tưởng là pháo hoa, nhưng mà lập tức nhận ra tình thế có gì đó không đúng.
Hoàn Tiểu Trác duyên dáng kêu to:
“Thiết Kỳ lâu cháy rồi!”