Cao Quang Viễn lặng lẽ trao đổi một ánh mắt với ta, cung kính nói:
“Khởi bẩm Đại Vương, Công chúa đã đồng ý.”
Yên vương mỉm cười nói:
“Bổn vương đã tự mình định ra ngày đại hôn, năm ngày sau sẽ long trọng rước Công chúa vào Hậu cung.”
Lý Mộ Vũ dẫn đầu đứng lên nói:
“Chúc mừng Đại vương!”
Lý Triệu Cơ cười ha hả, ánh mắt hướng về phía A Y Cổ Lệ nhìn một lúc lâu mới chuyển sang người ta:
“Tiêu tướng quân, hôm nay công chúa ở lại nội cung được rồi, các ngươi có thể trở về phục mệnh sớm.”
Ta lạnh lùng nhìn Lý Triêu Cơ nói:
“Xin Đại vương thứ tội, ý của ngài tại hạ chưa hiểu!”
Lý Triệu Cơ lại nhìn về phía Cao Quang Viễn lần nữa, Cao Quang Viền mỉm cười nói:
“Tiêu tướng quân, Đại vương sợ rằng Lôi thị hành quán quá đơn sơ, tiếp tục ở lại đó sẽ khiến Công chúa chịu thiệt thòi, cho nên mới...”
Ta lạnh lùng ngắt lời hắn:
“Trước khi tại hạ đến Yên quốc, Thái tử đã dặn dò ta, Yên quốc là nước trọng lễ nghi, Yên vương lấy đức trị người nổi tiếng thiên hạ. Chúng ta lần này đi sứ không được đánh mất lễ tiết để tỏ lòng tôn trọng đối với quân thần của Yên quốc...”
Ta cố ý dừng lại một lát, ánh mắt quét qua quân thần của Yên quốc, Cao Quang Viền cùng Vệ Tử Việt bắt gặp ánh mắt sắc bén của ta, trước sau đều cúi đầu xuống.
Ta nhìn thẳng hai mắt Lý Triệu Cơ nói:
“Nhưng là hôm nay ta thấy, Yên quốc cũng không phải là nước xem trọng lễ nghi như ta nghĩ. Yên vương cũng không phải là một vị minh quân lấy đức trị người như Thái tử đã nói!”
“To gan!”
Cao Quang Viễn trách mắng trước tiên, hắn cũng không nghĩ tới ta sẽ nói ra những lời này.
Ta không chút sợ hãi đứng dậy, chẫm rãi đi ra giữa đại điện. Võ sĩ hộ giá ở hai bên đồng thời rút bội đao, không khí khẩn trương đến mức có thể đọng lại, cả Phong Đức điện tức khắc trở nên yên tĩnh đến mức một cây châm rơi xuống cũng có thể nghe rõ ràng.
Trong đôi mắt đẹp của Hoàn Tiểu Trác lộ ra vẻ ân cần. Ta đột nhiên nghĩ rằng, nếu như lúc này ta thực sự quyết liệt cùng Yên vương, nàng nhất định sẽ không chút do dự đứng về phía ta.
Ta lớn tiếng nói:
“Một ngày chưa lập gia đình thì không thể ở nhà chồng, cho dù là dân chúng bình thường cũng hiểu được đạo lý này, chẳng lẽ Yên vương không biết sao?”
Trên mặt Yên vương Lý Triệu Cơ lộ ra vẻ vô cùng khó xử, dường như hắn muốn giải thích điều gì đó.
Lúc này Lý Mộ Vũ chen ngang nói:
“Tiêu tướng quân dường như hơi bảo thủ, ý tứ của Đại vương chẳng qua là đón Công chúa vào cung nghỉ ngơi, có lẽ cũng không có ý khác.”
Ta quay đầu tức giận nhìn Lý Mộ Vũ nói:
“Lý Đại Đô Đốc, nghe nói ngài và Như Diệp công chúa của Đại Hán đã định ra hôn ước, vậy không biết đến bây giờ Như Diệp công chúa đã vào phủ Đô Đốc ở lần nào chưa?”
Lý Mộ Vũ cứng lưỡi, trong chốc lát không nói được gì.
Ta cười lạnh nói:
"Lý Đại Đô Đốc còn hiểu được lễ nghi, chẳng lẽ ngài cho rằng Yên vương còn không bằng ngài sao?
Lý Mộ Vũ tức giận nói:
"Tiêu tướng quân rốt cục là có ý gì?"
Trong đôi mắt ta toát ra vẻ vô cùng âm lãnh:
"Lý Đại Đô Đốc nên hiểu ý của ta, giữa Yên - Khang ký kết liên minh, chuyện giữa chúng ta dường như không cần người ngoài xen mồm vào!"
Ta nói một lời hai nghĩa, đầu tiên là chế giễu Lý Mộ Vũ, lại nhắc nhở Lý Triệu Cơ không nên quên chuyện hai nước liên minh.
Lý Triệu Cơ nói:
"Tiêu tướng quân hiểu lầm rồi, ý của Bổn vương là chuẩn bị cho công chúa một chỗ thanh tĩnh trong Hoàng cung để nghỉ ngơi. "
A Y Cổ Lệ chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nói:
"Chúng ta đi, nếu như Yên quốc không muốn lấy lẽ tiếp đón, hôn sự này cũng không cần nhắc lại. Ta trở về nói chuyện này với Hoàng huynh, người cũng có thể đủ hiểu. "
Lời của A Y Cổ Lệ vừa nói ra, lo lắng nhất chính là Cao Quang Viễn, mắt thấy thời cơ sắp mất, nếu như A Y Cổ Lệ thực sự rời đi, chẳng khác gì hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Lúc này Ngự tiền thị vệ xuất hiện từ phía sau chúng ta, ngăn cản đường đi của chúng ta.
Xa Hạo tức giận quát:
"Có phải Yên vương muốn liều mạng người chết ta sống không?"
Hoàn Tiểu Trác vẫn im lặng mở miệng nói:
"Chuyện này vốn là một chuyện tốt, mọi người không nên kích động, bình tĩnh thương lượng mới tốt. "
Lý Triệu Cơ cười nói:
"Đoạn Quốc Sư nói rất đúng... "
Hắn nhìn hai mắt Hoàn Tiểu Trác thật sâu, trong chốc lát quên mất mình đang nói gì. Người ngoài nhìn vào chỉ cho rằng Lý Triệu Cơ rõ ràng bị sự xinh đẹp của Hoàn Tiểu Trác hấp dẫn, nhưng ta biết rõ nhất định là Hoàn Tiểu Trác lợi dụng Yên vương không chuẩn bị, dùng mê hồn thuật đối phó với hắn.
Hoàn Tiểu Trác cười ngọt ngào nói:
"Thực ra công chúa ở ngoài sẽ thích hợp với lễ nghi hơn, Đại vương cần gì phải miễn cưỡng?"
Nét mặt Lý Triệu Cơ ngày càng trở nên buông lỏng, ánh mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt Hoàn Tiểu Trác, mê mang nói:
"Đúng vậy, thực ra bổn vương không có ý mạnh mẽ giữ Công chúa lại, nàng muốn ở bên ngoài, vậy thì ở ngoài là được. "
Cao Quang Viễn nhân cơ hội đứng lên nói:
"Đại vương, thần có một ý, nếu như người tin tưởng, thần tình nguyện đón công chúa vào trong phủ ở, năm ngày sau sẽ xuất giá từ phủ của thần, không biết Đại Vương nghĩ thế nào? Có thể cho thần có được vinh hạnh này hay không?"
Lý Triệu Cơ mỉm cười nói:
"Được, cứ theo lời khanh nói mà làm. "
Ta đưa mắt nhìn A Y Cổ Lệ, A Y Cổ Lệ đứng dậy đi ra hướng ngoài cung, đi được vài bước lại xoay người về phía Yên vương nói:
"Ngài yên tâm, nếu ta đã đồng ý với ngài, chắc chắn sẽ tuân thủ lời nói của mình. "
Lúc này ánh mắt Lý Triệu Cơ mới rời khỏi Hoàn Tiểu Trác, nét mặt trở nên bình thản rất nhiểu. Hắn thấp giọng nói:
"Công chúa nhất định không nên nghĩ khác, bổn vương không có ý nghĩ gì khác với công chúa. "
Lúc này hắn giải thích thêm một lần, trái lại lại trở nên dư thừa.
Ta bình tĩnh nói:
"Nếu đã quyết định năm ngày sau tổ chức hôn lễ, ta hi vọng Đại vương tuân theo lễ nghi. Thái tử điện hạ xem công chúa như muội muội ruột thịt, nếu như trên lễ nghi có bất kì điều gì thiếu sót, chúng ta là thủ hạ rất khó báo lại với thái tử. "
Lý Triệu Cơ gật đầu nói:
"Ngươi yên tâm, ngày đại hôn Bổn vương sẽ đích thân đến quý phủ của tướng quốc nghênh đón công chúa. "
Chúng ta đều không nói gì, xoay người theo A Y Cổ Lệ rời khỏi Phong Đức điện. Khi tới quảng trường, ta chợt nghe thấy một giọng nói lạnh lùng từ phía sau:
"Tiêu tướng quân!"
Ta dừng bước, xoay người nhìn lại, thấy Lý Mộ Vũ mặt mày tối sầm đang đi tới.
Ta mỉm cười nói:
"Lý Đại Đô Đốc, không biết ngài tìm ta rốt cục có gì muốn phân phó?"
Lý Mộ Vũ chậm rãi đi tới trước mặt ta, nhìn thẳng vào đôi mắt ta một lúc lâu mới nói:
"Ta chỉ cảm thấy Tiêu tướng quân hơi quen mặt, trước đây chúng ta nhất định đã gặp nhau ở nơi nào đó!"
Ta cười to nói:
"Lý Đại Đô Đốc đúng là quý nhân hay quên chuyện, hôm trước chúng ta vẫn còn cùng uống trà ở phủ của Cao tướng quốc, tại sao hôm nay đã quên ta rồi?"
Lý Mộ Vũ cười lạnh nói:
"Tiêu tướng quân đúng là có trí nhớ tốt, ngài vừa nhắc ta đúng là nhớ đến. "
Ta dựa vào biểu hiện của Lý Mộ Vũ lập tức ý thức được, hắn đã bắt đầu hoài nghi thân phận của ta. Với sự khôn khéo của hắn đoán được thân phận của ta chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nếu như Lý Mộ Vũ thật sự phát hiện ra bí mật của ta, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, ta sẽ để Lãnh Cô Huyên diệt trừ hắn.
Lý Mộ Vũ gật đầu nói:
"Bình vương có thể có được thủ hạ như Tiêu huynh, thực sự là rất may mắn. "
Ta mỉm cười nói:
"Phải nói có thể đi theo minh chủ như thái tử chính là may mắn của ta mới đúng. "
Lý Mộ Vũ và ta cùng nhau nở nụ cười.