Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

chương 424: ám đấu... (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi ta và U U vòng qua mấy ngã tư thì cho xe chạy về hướng ngôi nhà mà Cao Hàm chuẩn bị lúc trước. Ngôi nhà này cách Lôi thị hành quán không xa, nằm trong một khu bình dân, vị trí khá bí ẩn.

Sau khi tới cửa sau ngôi nhà, ta vác Liên Việt tiến vào trong viện, U U tiếp tục đánh xe về phía trước để đề phòng có người theo dõi.

Trải qua thời gian chạy trốn liên tục, Liên Việt đã không chịu đựng nỗi mà ngất đi.

Ta vác hắn đi vào trong phòng, đặt hắn nằm lên giường. Dưới ánh đèn, bộ dạng hắn càng trở nên thê thảm. Rõ ràng là hai cha con Vệ Tử Việt căm hận hắn tới cực điểm, khắp toàn thân trên dưới đều là những vết thương nhìn thấy mà giật mình.

Ta chuẩn bị tốt nước nóng, rửa sạch vết máu trên thân Liên Việt. Sau đó giúp hắn bôi Kim Sang dược lên miệng vết thương.

Liên Việt bị đau đớn kích thích, từ trong mê man tỉnh lại, khàn giọng nói:

“Đa tạ ân công cứu giúp...”

Ta cười nói:

“Cần gì phải đa tạ, ta từng thiếu ngươi ba lần tính mạng, bây giờ mới trả lại một lần mà thôi!”

Trong đôi mắt Liên Việt không khỏi toát ra vẻ kinh ngạc, ngạc nhiên nói:

“Ngươi là...”

Ngay sau đó hắn liền mỉm cười nói:

“Không sai, ngài từng thiếu ta ba lần tính mạng, nhưng bây giờ chỉ còn thiếu hai lần rồi.”

Ta dặn dò:

“Trong vòng hai ngày Vệ Phủ chắc chắn sẽ tìm kiếm tin tức về ngươi khắp nơi, ngươi tạm thời cứ an tâm ở đây dưỡng thương, nhất định không được đi ra ngoài!”

Liên Việt gật đầu nói:

“Ta hiểu, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của Thái tử.”

Dáng vẻ của hắn đối với ta hơi cung kính, hoàn toàn khác với bộ dạng kiêu ngạo không chịu nghe lời ngày xưa, tám phần nguyên nhân là bởi vì ta không để ý nguy hiểm, một tay cứu hắn từ Vệ phủ ra.

Lúc này cửa phòng khẽ động, U U cười khanh khách đi vào trong phòng.

Ta ân cần nói:

“Tình hình bên ngoài thế nào?”

U U nói:

“Cha con họ Vệ đã làm cho cả Yến đô gà chó không yên, muội cũng gặp phải truy binh ở ngã tư đường phía trước nhưng lại trùng hợp gặp con trai của Cao Quang Viễn dẫn quân hỗ trợ kiểm tra, giúp muội cản đường bọn họ”

Ta cười nói:

“Cao Hàm này cũng là một kẻ chu đáo.”

U U nói:

“Lúc này trên đường đã yên tĩnh rất nhiều, truy binh đã tản đi gần hết.”

Ta gật đầu nói:

“Chúng ta trở về thôi!”

Lúc ta và U U đi đến trước cửa, Liên Việt gọi ta lại nói:

“Thái tử...”

Ta quay người lại, thấy trong đôi mắt Liên Việt toát ra quang mang kích động:

“Cám ơn!”

Ta hiểu ý cười, cùng U U mở cửa đi ra ngoài. Kể từ ngày nhìn thấy tận mắt bản lĩnh trộm mộ của Liên Việt, ta đã muốn thu nạp hắn vào làm việc cho mình, nhưng lần đó sau khi cứu Lệ Cơ ra liền không biết hắn đã đi đâu. Không nghĩ tới lần này gặp lại, hắn đã rơi vào cảnh bị cầm tù, xem ra trong chốn minh minh đã có chú định chúng ta có duyên phận trở thành quân thần, chỉ từ ánh mắt của hắn lúc ta chuẩn bị rời đi cũng đủ để chứng minh điều này.

Sáng sớm hôm sau, Cao Hàm tới đây gặp ta, ta biết hắn nhất định là tới vì chuyện tối qua, cùng hắn đi vào thư phòng.

Nét mặt Cao Hàm ngưng trọng nói:

“Tiêu tướng quân thành công chứ?”

Ta cười nói:

“Tất cả đều nhờ Cao tướng quân, nếu không ta sao có thể thuận lợi cứu Liên Việt ra?”

Cao Hàm thở dài một hơi nói:

“Vệ Hiệu Đình cho rằng ta liên quan đến chuyện này, tới tìm ta đòi người.”

Ta cười ha hả nói:

“Cao tướng quân trả lời hắn thế nào?”

Cao Hàm nói:

“Mặc dù hắn hoài nghi, nhưng vì nể mặt phụ thân ta cũng không dám làm quá. Nhưng là... Hai ngày này Tiêu tướng quân tốt nhất không nên để Liên Việt lộ diện.”

“Cao tướng quân cứ yên tâm, chuyện này ta đã sắp xếp thỏa đáng, sẽ không tạo ra bất kỳ phiền toái gì cho ngài.”

Cao Hàm nói:

“Tiêu tướng quân không nên hiểu lầm, cũng không phải ta sợ phiền toái, chẳng qua e ngại chuyện này có thể ảnh hưởng đến đại kế của chúng ta.”

Ta gật đầu.

Cao Hàm nói:

“Không biết công chúa đã chuẩn bị thế nào rồi, hôm nay cũng nên vào cung ra mắt Đại Vương rồi.”

Ta mỉm cười nói:

“Trễ một chút cũng không có vấn đề gì, Yên vương để cho chúng ta đợi ba ngày, chúng ta cho hắn chờ đợi một chút cũng là việc nên làm.”

Tuy rằng nói như thế. Nhưng chuyện ra mẳt Yên vương dù sao cũng không thể trì hoãn. Vừa qua giờ Tỵ, mười người chúng ta dưới sự hộ vệ của Cao Hàm cùng các võ sĩ dồn dập đi tới Yên cung.

Yên vương Lý Triệu Cơ triệu kiến chúng ta tại Phong Đức điện, mấy vị đại thần Cao Quang Viễn cùng Vệ Tử Việt hộ tống hắn đi đến ghế ngồi. Điều thú vị hơn là không biết hắn suy nghĩ thế nào, lại mời cả Hoàn Tiểu Trác cùng Lý Mộ Vũ cùng đến đây.

Chỉ có A Y Cổ Lệ thực sự có tư cách đi vào Phong Đức điện. Ta, Xa Hạo cùng U U đóng giả làm thị nữ tùy thân cũng đi cùng chúng ta.

Bốn người chúng ta được an bài ngồi phía bên tay phải Yến vương, mà mấy người Lý Mộ Vũ là sứ thần Hán quốc được an bài ngồi phía tay trái Yên vương, ở thời đại phía xem trọng bên trái này, rõ ràng Yên vương có lo ngại nặng bên này nhẹ bên kia.

Ta cùng Xa Hạo chia ra ngồi ở hai bên A Y Cổ Lệ, lúc ngẩng đầu lên vừa vặn chạm phải ánh mắt Hoàn Tiểu Trác, trong con ngươi chúng ta đều toát ra vẻ ngầm hiểu.

Từ bề ngoài nhìn, Yên vương Lý Triệu Cơ có thể được xem là một vị mỹ nam tử, mặc dù đã bốn mươi chín tuổi, nhưng nhìn qua dường như chỉ mới hơn ba mươi tuổi. Râu tóc đều đen, mày kiếm mắt sáng, trong lúc nhìn quanh tự toát ra khí chất cao quý trời sinh, bàn tay to trắng nõn được chăm sóc rất tốt đặt lên đầu rồng ở tay vịn hai bên, trên mặt luôn mang theo một nụ cười nhàn nhạt.

Kể từ khi chúng ta tiến vào Phong Đức điện, ánh mắt của hắn đều tập trung lên người A Y Cổ Lệ. Mặc dù A Y Cổ Lệ mang khăn che mặt, nhưng phong tư tuyệt thế vẫn không thể nào che giấu được.

Lý Triệu Cơ nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói:

“Hai ngày này Bổn vương bận rộn chuyện quốc sự, không có thời gian triệu kiến các vị khách quý, mong các vị thứ lỗi.”

Bên phía chúng ta không có ai nói gì, không khí trong đại điện tức khắc trở nên khó xử.

“Đại vương lấy quốc sự làm trọng, chúng ta cũng biết rất rõ.”

Cũng là Lý Mộ Vũ lên tiếng, thực ra chuyện này đâu có quan hệ gì với bọn hắn? Trước lần gặp mặt này, Yên vương đã triệu kiến bọn họ rồi.

Ánh mắt Yên vương lại nhìn A Y Cổ Lệ nói:

“Hai ngày này Công chúa nghỉ ngơi thoải mái chứ?”

A Y Cổ Lệ lạnh nhạt nói:

“Lôi thị hành quán ở ngoài thành mặc dù không xa hoa bằng nơi dừng chân của Hoàng thất, nhưng lại có thể làm rõ thân phận của chúng ta, tại sao chúng ta lại không thoải mái chứ?”

Trong lòng ta âm thầm khen ngợi, những lời này của A Y Cổ Lệ không khác gì đâm Yên vương một cái đinh mềm.

Yên vương ở trước mặt mọi người bị A Y Cổ Lệ khiển trách lễ nghi không chu đáo, vẻ mặt hơi mất tự nhiên, lại theo thói quen ho khan một tiếng nói:

“Bổn vương tiếp đón không chu toàn, mong rằng Công chúa tha thứ.”

Ta cười lạnh nói:

“Đại vương, chúng ta đến Yên đô đã nhiều ngày, không biết Đại vương đối với chuyện hôn lễ rốt cuộc có tính toán như thế nào, hi vọng sớm nói rõ cho chúng ta biết, để chúng ta thuận lợi trở về báo cáo với Thái tử điện hạ.”

Yến vương cười nhìn về phía Cao Quang Viễn nói:

“Ý tứ của bổn vương chắc hẳn Cao tướng quốc đã truyền đạt lại cho Công chúa rồi.”

Ý hắn đương nhiên là chuyện đưa A Y Cổ Lệ vào hậu cung. Có thể trước mặt sứ thần các nước nói ra chuyện này, đủ thấy rằng Lý Triệu Cơ người này cực kỳ vô sỉ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio