Tụi bây điên hạ...tha cho tao- nó (Hà Băng) hét lên, không ngừng cố gắng sức mà chạy
Tại mày không nói....tụi tao nói mày chọn một trong hai mà một là nói hai là dàn ảnh dìm của mày được đưa cho toàn lớp thôi mà sao mày không chịu chọn tự nhiên bỏ chạy chi làm tụi tao đuổi muốn mệt-Tố Lâm hét lên đồng thời cũng dừng lại vì quá mệt, Yến Nguyên thấy thế cũng dừng lại tới lượt nó cũng dừng lại mà hít thở
Mày không chọn mà chạy tao loan cho toàn trường luôn...mày chọn đi-Yến Nguyên nói tiếp
Đám bạn ác ôn....nhắc đến mới nhớ tên Đường đáng ghét chết tiệt đó...hừ-nó vừa nói vừa nhớ lại thôi mà máu nó lên tới não rồi
Ai? Đường Minh Quân- hai còn bạn đồng thanh trong lời nói lẫn ánh mắt lửa điện sét lẹt kia...nó chợt giật mình và thầm bảo trong lòng "chết rồi"
Tao bỗng nhiên có việc tao đi-nó cười cười định chạy thì hai con bạn nhanh hơn nhảy bậc lên bắt lấy nó
Khai mau...tối qua mày với thằng Quân làm gì hả?-Yến Nguyên hỏi
Không có gì mà- nó láo liết con mắt
Không thể không có gì được...mày bước ra vô cái nhà này sắc mặt sao...từ trên xuống dưới phủ một mặt lạnh tanh phát ngôn đầu miệng của mày sao hạn chế có hạn...tự nhiên sau một đêm mày thay đổi từ tính cách đến lời nói....mày nói xem tao sao không tò mò được-Tố Lâm hổ trợ
Tao thay đổi nhiều lắm sao?-nó bỗng trầm lặng trở lại...thật ra tính cách nó không phải luôn lạnh lùng nhưng mà tại vì vết nhơ quá khứ mà nó luôn xây dựng bức tường hàn chắn ngay cả bạn bè cũng không tháo bỏ nó được vậy mà hắn lại phá được...có lẽ nó nên cách xa hắn thôi
Uk-hai con bạn nhanh nhảu nói nhưng nhìn nó thâm trầm và không nói tụi nó viết nó lại nhớ tới quá khứ đó...nó chưa bao giờ mở miệng kể thì tụi nó cũng hỏi đến nó nhưng mỗi lần nhìn sắc mặt đầy vẻ u buồn và thâm trầm là tụi nó biết...hai còn hợp ý nhau liếc mắt đồng ra tay với nó
Đừng có thọt mà....nhột...hahahhahahahahahahah-ba đứa như những đứa trẻ chạy xung quanh sân vườn
Mày nói không...chọt cho mày chết...
Chọt cố nữa....
Tha cho tao...
Không à nha...
Cứ như vậy mà đuổi bắt cho đến khi nó không chịu nổi đồng ý kể nó mới bỏ
------------------------Ngăn cách la lá la-----------
Tụi bây phải trả thù cho tao chứ hai con khốn...tao bị vậy mà còn cười được-nó không ngừng lấy gối đập hai con bạn ngồi nghiêng ngả cười hả ha kia
Hà Băng mê trai ha ha ha ha hahahaahhahahahahah-hai con không ngừng lặp lại câu hắn nói mà cười
Tao tưởng tụi bây cũng muốn trả thù Tuấn Kiệt với Hoàng Nhật chớ- quả nhiên có hiệu quả liên hai con không cười mà ngồi thẳng lên
Phải tao phải trả thù tên điên đó( đang nói anh kiệt nhà ta)- Tố Lâm hùng hồn nói
Vậy tao lượn...Hoàng Nhật không có làm gì tao nên tao không có cần trả thù gì à-Yến Nguyên vô tội bỏ đi
Chẳng lẽ mày quên mấy năm tháng không ngày tháng mà tị mình làm osin cho bọn hắn-Lâm hỏi lại Nguyên
Cái đó tại mình thua trước mà với lại Nhật đối xử với tao rất tốt à không có sai vặt- Nguyên ngây thơ nói
Mày say nắng nó hả?- nó nheo con mắt lại nhìn nhìn như có gì nguy hiểm lắm ấy
Không có- trong lòng nguyên cũng không biết có hay không nữa
Mệt không nói với mày nữa nói chung đã bạn bè là phải chung hội không được bỏ bạn bè-nói xong kéo tay nguyên vào luôn
Thế là ba con cứ tính kế với ba anh chàng...mà thực chỉ có hai cô kia thôi chứ sau khi tính kế xong nguyên vội lén lấy điện thoại nhắn tin cho Nhật. À hèm, nội dung như thế này: Bạn của anh đụng bạn của tôi nên tụi nó tính kế trả thù bạn anh...tụi nó kéo tui vô nữa nên là chắc trong khoảng thời gian tới tui có làm gì với ông thì bỏ qua nghen...huhu..tại tụi nó ép tui chứ bộ....mà có trách thì trách ông quân á....ổng chọc sao con băng cái con băng tính kế khơi mào lên nổi uất ức của con lâm với ông kiệt rồi thành ra như vậy...tui với ông bị lay luôn...tuy tui không thể nói kế hoạch đó với ông nhưng mà cũng mong ông thông cảm cho tui...tui thấy có lỗi với ông quá khi mà ông luôn đối tốt với tui vậy mà tụi lại theo bạn hại ông...huhu...