Test Love – Thử Yêu Nhau Không Người Anh Trai Cùng Phòng

chợ nổi bắt đầu không thấy vui nữa rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Shhhh! Haaaaa! No cực kỳ luôn!"

Bên trong quán ăn mô phỏng theo ga xe lửa ẩn chứa tư vị của bầu không khí cổ xưa, linh thiêng, nhóm đi chơi Amphawa hôm nay đang ngồi nghỉ chân sau khi đi tham quan khắp chợ gần cả tiếng đồng hồ. Trên cái bàn nhỏ có đầy vỏ đồ ăn và chắc chắn rằng hơn % là do chính tay thằng con lai xử lý.

"Vẫn còn có đồ xào kiểu Thái đó."

"Không nổi nữa ạ, anh Shin. Bụng của em căng lên rồi ạ.". Bulan nói rồi xoa bụng của mình làm cho người nghe bật cười rồi hỏi tiếp.

"Vậy vụ mà tụi em nói với anh rằng muốn kem chắc là không nổi nữa rồi nhỉ?"

"Nổi ạ!!! Nổi, nổi, nổi, nổi! Bao tử đồ ngọt và bao tử món chính của em là không gian khác nhau. Bulan muốn ăn kem. Hồi nãy thấy mấy món kem là lạ đầy luôn.". Và rồi em gái nhỏ của gia đình nói với giọng trong vắt và gật đầu thật mạnh cho thấy rằng vẫn còn nổi, gần như là bám chặt lấy thằng con lai.

Thì tại anh Shin dễ thương mà, tốt bụng nữa. Muốn trả tiền lại cho anh ấy, nhưng anh ấy không lấy baht nào hết luôn đó.

"Vậy đi thôi."

"Hey! Bulan đem tiền theo... Shin, mày đừng có mà đãi em tao.". Nhưng rồi người thích chọc điên người khác liền nói với giọng gay gắt. Thật ra lông mày co giật từ lúc qua lại và thấy cả đứa em gái suýt nữa mỗi đứa quàng một bên tay thằng đẹp trai này rồi. Và không nhịn được mà nghĩ tới... cái thằng lên giường hôm đó chắc nó không làm với em gái tao đâu nhỉ?

Không được! Không được! Nếu con Janjao và con Bulan thích thằng Shin thì thằng anh trai này không chịu đâu đó.

Người giữ kỹ em gái nói với chính mình trong lòng. Và điều đó làm cho người ngồi im lặng ở bên cạnh quay qua nhìn một cách chú ý. Nhưng rồi Ryu phải vấp lại một chút khi thấy ánh mắt của một người nhìn tới.

Janjao

Chỉ vậy thôi, hổ dữ của Sunny đành phải cúi mặt xuống uống trà sữa của mình tiếp, cảm thấy ớn lạnh sống lưng, giống như con bé nó biết hay sao ấy, trong khi Shin thì nhếch nụ cười ở khóe miệng rồi nói một cách đơn giản.

"Giữ em nữa ta."

"Ờ, giữ! Giữ rất kỹ nữa kìa. Đừng có định ăn em tao ngay cả trong suy nghĩ đó mày.". Sun nói với giọng gay gắt làm cho cả đám cười rôm rả, đặc biệt là bé gái được giữ kỹ lại không lo lắng cho lắm với biểu hiện của anh trai.

"Kìa anh Sun, anh Tawan còn không giữ tụi em kỹ như vậy nữa là. Đi giữ anh Dear đi.". Dear thề rằng suýt nữa đã sặc con tôm nướng to đùng mà mình đang chuẩn bị nhét vào miệng, vô thức quay qua nhìn anh Ryu mà lúc này đang ngẩng mặt lên nhìn và rồi cậu tái mặt.

Chắc chết! Cái thằng nấm tươi Sun! Tại sao người yêu mày phải là anh cùng mã số của tao chứ? Liệu tao có bị anh mình gϊếŧ không đây?

"Không cần lo đâu. Thằng Dear có người đi theo giữ kỹ sẵn rồi."

Ngoắt

Đột nhiên cô gái xinh đẹp đang căng rộng áo thun màu trắng in hình Amphawa lên tiếng, làm cho cả nhóm quay qua nhìn một cách chú ý. Nhưng bản thân người mở chủ đề lại đánh trống lảng như không có gì.

"À, Janjao thấy nếu cắt bỏ cổ áo rồi mặc dây màu đen bên trong thì có hợp không?"

"Chị Dream, lúc nào cũng nói để người ta thèm xong rồi ra đi hết... Mà chị Dream có nói chuyện với anh Tawan không vậy ạ?". Mặt trăng chị nói trong khi xị mặt, rồi đổi chủ đề về phía người anh trai cả cách mình gần tuổi. Và điều đó làm cho người đang tính toán nên hạ kéo ở chỗ nào khựng lại một chút.

"Vừa mới nói chuyện hôm qua. Anh Tawan nói rằng ngày mai sẽ vào bờ."

"Khích khích! Vậy là ngày mai anh Tawan tới tìm chị Dream chắc luôn.". Janjao nói một cách phấn khởi. Thì chuyện anh trai cả đeo đuổi chị Dream, cả nhà ai cũng biết. Từ lúc gặp nhau hồi chị Dream lần đầu chở anh Dear tới nhà nhiều năm trước, anh trai cả liền nói cùng với nụ cười... đây chính là mẹ của đứa con tương lai.

Từ đó, anh Tawan đeo đuổi chị Dream suốt. Nhưng thời gian đeo đuổi không giống như người ta. Bởi vì công việc mà toàn sống tại giàn khoan ở vịnh Thái Lan, cách tháng mới vào bờ lần, thế nên chỉ ghi điểm được lúc vào bờ. Nhưng đảm bảo là công kích dữ dội không kém ai hết.

"Vậy nói với anh Tawan rằng ngày mai chị không ở nhà nhé.". Chị Dream nói với nụ cười ngọt, nhưng ý nghĩa rõ ràng là đang trốn tránh anh trai mình.

"Chị Dream nhẫn tâm. Anh trai em dễ thương vậy mà. Mềm lòng đi nhé, người đẹp? Nếu chị Dream quen với anh Tawan ấy hả, nhà chúng ta sẽ làm người yêu với nhau tận đôi luôn.". Một trong những lý do mà bé gái không muốn anh trai đi quen với người khác là bởi vì chuyện này đó. Và điều đó làm cho Dream bật cười.

"Đi ăn kem được rồi. Bulan muốn đi lắm rồi kìa.". Cô gái nói một cách buồn cười, làm cho người nghe xị mặt xuống một chút, thế là người cúi mặt suốt bấy lâu nay điều chỉnh tâm lý và hỏi nhỏ tiếng.

"Ơ... Em Janjao không thích kem hả?". Câu hỏi làm cho cô bé quay qua nhìn người nói. Đôi mắt tròn tròn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của đàn anh của anh trai bằng ánh mắt xem xét chỉ một lúc.

Anh Ryu xinh, mắt to, mũi cao, nổi bật nhất có lẽ là làn da trắng trẻo đó. Nhìn thế nào cũng là uke đúng nghĩa theo fic mà mình đã đọc. Nhưng anh Ryu thế nào ấy nhỉ? Có vẻ cứng nhắc, giống như không đặc biệt thân với ai. Vậy nếu không thân thiết với ai thì anh ấy tới làm gì? Chính vì vậy, cô bé hỏi với giọng trong vắt.

"Anh Ryu không muốn Janjao ngồi ở đây ạ?"

"Hey! Kh... Không có. Anh không có nghĩ như vậy.". Anh Ryu lắc đầu ngay lập tức, nhìn có vẻ hốt hoảng, không giống như lúc quay qua la lối với anh Sun chút nào. Nói thật nhé, cô bé cảm thấy rằng anh Ryu có vẻ thân với anh Sun hơn là anh Dear nữa kìa.

"Kiếm chuyện hả nhóc? Anh Ryu chỉ thắc mắc thôi.". Thấy chưa? Anh trai cô bé lại ra mặt bảo vệ nữa rồi.

"Ơ... Ừ, phải, phải. Chỉ là anh thấy Bulan muốn ăn, nên chỉ thắc mắc là Janjao không thích hả... Chỉ vậy thôi.". Dáng vẻ hoảng loạn của người nói với giọng hơi cà lăm một chút làm cho người nghe nhìn trong im lặng chỉ một chốc trước khi nở ra nụ cười.

"Anh Ryu đáng yêu nhỉ? Tưởng đâu là dữ nữa chứ... Janjao đi cũng được. Anh Ryu ăn không ạ? Lát mua cho."

"Không sao, cảm ơn em nhiều.". Anh Ryu chỉ có thể lắc đầu, nhìn cô bé gái cầm lấy balô của mình và chạy theo em gái cùng anh Shin ra ngoài tới nỗi tóc đuôi gà lắc qua lại. Nhưng chỉ khuất dáng của đứa bé đó thôi, người ngồi cứng ngắc suốt nãy giờ liền thở một hơi dài.

"Tao sẽ không đi với mày lần nào nữa.". Ryu vùi mặt xuống bàn với dáng vẻ kiệt sức, làm cho người nghe bên cạnh kêu "Hey!", khác với Dear đang nhìn đàn anh một cách tội nghiệp. Thật ra anh Ryu chỉ thân với đứa là thằng Sun và cậu thôi. Và với cậu thì bây giờ đã trở thành người yêu của thằng Sun mất rồi nên nói chuyện cũng gượng gạo, với thằng Sun thì không thể biểu hiện ra được.

Nếu tao là anh Ryu thì tao cũng không đi với mày nữa đâu, Sun.

Cùng lúc đó, Ryu đang hỏi rằng bản thân bị điên cái gì. Không phải là cậu khó hòa hợp với người khác. Càng với bé gái thì càng dễ, khi mà bản thân cậu có tận người chị gái. Chuyện con gái, tính cách con gái cậu cũng đều biết rõ. Nhưng tới lần này cậu lại cứng ngắc, còn thêm ánh mắt bắt bẻ và thái độ ủng hộ Dear hết lòng đó nữa.

Ganh ty... Đúng vậy! Cậu đang ganh tỵ với Dear và đang sợ cô bé đó. Sợ... rằng sẽ không thích cậu.

Thằng Ryu chết tiệt! Mày suy nghĩ cái quái gì vậy? Mày đâu có định làm người yêu với thằng Sun chút nào đâu. Tới đây là do bị ép buộc, sợ cái gì lắm vậy chứ? Chỉ là phải gặp... em gái người yêu.

"Tao ghét mày, thằng khốn Sun!"

Ghét vì mày làm cho tao cảm thấy bản thân giống như người điên như vậy.

"Nhưng em thích anh mà."

Người vùi mặt, mím môi chỉ có thể bất động. Trái tim nghiệp chướng thì cứ đập mạnh hoài. Chỉ cần nghe nó nói là thích, cái cảm giác bực bội liền đỡ hơn một cách không thể tin được. Nhưng cậu nên làm thế nào để cho cô bé đó thích cậu được đây?

Suy nghĩ của người không nhận ra rằng bản thân đang cố gắng vì người mà mình luôn luôn nói rằng... Tao không có tình nguyện quen với mày.

Dáng vẻ của người giống như sắp giận dỗi nhau rồi làm cho người thứ như Daranpat muốn đem đầu gõ xuống bàn cùng lúc hỏi bản thân rằng... Tại sao tao lại không nghĩ tới chuyện muốn đi ăn kem để khỏi phải làm nhân chứng xem người yêu họ cãi nhau như vậy chứ?

"A... Thật ra, tao nghĩ là tao đi theo thằng Shin thì h..."

"Ryu không cần nghĩ nhiều đâu. Chỉ cần che giấu chuyện quen với Sun với đứa đó thôi."

Tao thiệt muốn hỏi chế Dream rằng... Chế nhìn tình thế chưa vậy? Có thấy là anh Ryu căng thẳng muốn chết rồi không? Ra vẻ không biết người này quen nhau không được sao?

"E... Em... Thật ra em... Sun, mày!!!"

"Em không có nhé anh. Hey! Không, không, không, không! Em chưa từng lỡ miệng nói ra nhé. Mày, Dear, mày nói với chế Dream.". Ryu la lớn, quay ngoắt qua nắm lấy cổ áo người ngồi bên cạnh như gây sự. Đôi mắt rực lửa nhưng gò má lại đỏ ửng cho tới tận tai. Thế là người bị vu khống lắc đầu và tái mặt khi nhớ ra lời của anh Ryu.

"Chừng nào người khác biết, tao sẽ chia tay. Rõ chưa mày!"

Không! Tao không chia tay! Dù có chết cũng không chia tay!!!

Tình trạng ném phân qua lại làm cho cô gái duy nhất trong nhóm ngồi chống cằm rồi bật cười nhẹ, thể hiện ra rằng thích thú với phản ứng của mọi người quanh bàn nhiều tới cỡ nào. Rồi quay qua nhìn vào mắt chàng trai có khuôn mặt xinh đẹp đó nói với nụ cười ngọt ngào.

"Không có ai nói với chị đâu. Chị chỉ quan sát ánh mắt khi Sun nhìn Ryu mà thôi... Còn chuyện cặp đôi Thủy thủ mặt trăng đó, Ryu không cần nghĩ nhiều. Cả Janjao và Bulan đều không phải những đứa trẻ ương bướng hay là không nghe lời ai. Bởi vì sự "thiếu trách nhiệm" của người nào đó, khi em nó hỏi thì cứ lo thoát thân bằng việc gật đầu cho qua, chính điều đó đã làm cho tụi nhỏ nó hiểu lầm. Tóm lại là nếu Ryu định nói với đứa đó thì chị giúp được đó."

Ờ hở, chị gái tao! Đúng giả tạo... úi... Ờ, bịt miệng không kịp nữa rồi. Thì giả tạo đó, giả vờ làm người tốt. Nhìn vào mắt cũng biết là chế Dream... đang hào hứng.

Dear từ từ trườn người xuống khỏi ghế một cách nhỏ tiếng nhất có thể, từ từ di chuyển một cách chậm rãi, chuẩn bị chuồn đi tới chỗ thằng con lai. Trong lúc đó thì nhìn thằng bạn thân cười không nổi vì đột nhiên bị chế Dream mắng và cùng lúc cầu nguyện trong lòng rằng... anh Ryu đừng có trúng kế yêu tinh nhé.

"Sao nào?"

Tao đi đây. Tao không nhận biết cái gì nữa. Tao nói thẳng, tao sợ chị gái của mình.

Bụp

Chết tiệt! Con chó ở đâu tới cản đường tao vậy? Một chút nữa là ra khỏi quán được rồi!

Dear gào thét trong lòng khi bản thân đã tìm được cơ hội lúc mọi ánh mắt đều quan tâm tới chế Dream để dẫn bản thân mình ra tới cửa quán, đang định quay lại con đường của chợ nổi, nếu không phải bởi vì thằng nghiệp chướng nào không biết bước vào đúng lúc làm cho va vào nhau. Thế là chỉ biết quay ngoắt nhìn với ánh mắt hờn mát.

Huhu, tao xin rút lại câu nói. Đây không phải là chó rồi... là chồng tao đây mà!

"Anh Porsche!!! Sao anh tới đây được vậy!!!"

Dear chỉ biết kêu lên lớn tiếng, há hốc mồm, nhìn chàng trai có thân hình cao ráo đang mỉm cười với mình. Bàn tay lớn lấy mắt kinh Gucci ra khỏi mặt, để lộ ra khuôn mặt đẹp trai tới nỗi làm các cô gái trong cả quán đều quay ngoắt qua nhìn. Còn chưa tính cái quần jeans màu trắng và sơ mi màu sậm của Ralph Lauren được gấp tay áo cho tới cùi chỏ nữa... Họ mà không lén mơ mộng thì tao chịu nhảy xuống kênh luôn đó.

"Thì anh lái xe tới chứ gì."

"Anh Porsche ghẹo gan.". Dear lầm bầm với chính mình, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang bật cười một cách vui vẻ, kẹp kính chống nắng vào cổ áo rồi đặt tay lên cái đầu tròn tròn của cậu.

"Theo Dear tới đây đó. Muốn đi chơi cùng.". Chỉ việc anh Porsch nói ngắn gọn, sao lại cảm thấy vui tới như vậy chứ?

"Tới trễ quá đó, công tử. Có lạc đường không vậy? Rồi cái thằng nhóc đó, công tử không cần ghẹo nhiều đâu. Mặt nó đỏ như đít khỉ rồi.". Và rồi chế Dream nói về phía này, làm cho anh Porsche bật cười. Bàn tay lớn lắc lư đầu cậu qua lại mà không thèm để ý các cô gái trong quán. Nhưng nói thẳng... tao bắt đầu mắc cỡ rồi.

"Anh vừa mới giải quyết công việc xong lúc giờ rưỡi. Lúc đầu định gọi điện hỏi Dear, nhưng muốn gây bất ngờ nên mới gọi điện cho Dream và chuồn khỏi công ty.". Purin nói rồi kéo cậu vào lại quán trước khi thấy một đứa em khá là quen mặt, nhưng người còn lại thì chưa từng thấy.

"Không cần ngạc nhiên, đây là người yêu thằng Sun."

"Hey, chế Dream!!! Anh Ryu, em không liên quan nhé. Em không có nói, chế Dream là người nói. Đừng chia tay tới em nhé! Đừng mà! Ôi, tao muốn chết!". Và rồi Sun biểu hiện tình trạng đứng ngồi không yên, lắc đầu ngoắt ngoắt và níu chặt tay anh Ryu. Có vụ làm vẻ mặt đáng thương tới nỗi anh Ryu rút cánh tay lại, có vẻ là xấu hổ.

"Mày câm đi. Không nói thì tao cũng thấy. Tao nói chia tay với mày câu nào chưa? Ngậm miệng lại!". Anh Ryu nói với giọng gắt gỏng, nhưng mặt mũi anh ấy không hề gắt một chút nào. Có vụ quay mặt trốn sang hướng khác giống như không muốn thấy mặt mũi chói lóa của thằng đàn em nghiệp chướng nữa. Và chắc chắn rằng Sun bắt đầu mỉm cười nổi, trong khi chế Dream thì... bật cười.

"Có nghĩa là Ryu không muốn chia tay phải không?"

Dear thề rằng cả anh Ryu, cả thằng Sun quay lại nhìn suýt nữa cùng một lúc với dáng vẻ nghẹn lời. Mà chế Dream thì cứ cười ngọt rồi ra vẻ định khuấy động tiếp nữa, nếu không phải bởi vì anh Porsche lắc đầu và nói một cách chán chường.

"Ngưng chọc em nó được rồi, Dream. Cái tính cũ lại lòi ra nữa rồi."

"Không hề! Tính nết của tớ từ quá khứ, hiện tại và tương lai đều y hệt nhau. Chỉ một chút thôi mà. À, hay là muốn tớ chọc cái thằng nhóc môi đỏ bên cạnh cậu thay vào đó à?". Tới nỗi Dear lắc đầu lúng túng trong lúc bị lôi tới ngồi vào cái ghế cũ, nắm chặt cánh tay của người bên cạnh.

"Không chịu đâu, anh Porsche. Chế Dream sẽ chơi khăm Dear nặng lắm, chắc luôn."

"Người này không được chọc, không cho phép.". Và rồi anh Porsche rất ư là dễ thương, nó rõ ràng ra trong khi vẫn lắc lư đầu cậu qua lại giống như dỗ dành, làm cho người có chủ nhân to con ra mặt bảo vệ bắt đầu mỉm cười. Nhưng mà có vụ người như Darinpan chịu dừng lại sao? Cô mỉm cười nói.

"Vậy cậu là ai mà lại có thể cho phép tớ chọc hay là không chọc em trai mình được?". Câu hỏi làm cho Dear liếc nhìn người to con đang lắc đầu một chút. Ngay cả tư thế lắc đầu còn đẹp trai.

"Là chủ nhân của Dear."

Chú chó con cảm thấy giống như bị Trái Đất hấp thụ. Mặt nóng rực, mắc cỡ cực kỳ, trái tim rung động tột cùng lúc anh Porsche nói với giọng điệu nghiêm túc là chủ nhân. Và rồi cái bàn tay lớn lớn đó còn xoa đầu cậu nhè nhẹ nữa.

Chắc chết! Tao mắc cỡ muốn chết rồi.

"Vâng, ngài chủ nhân. Chiều ý nó cho lắm, coi chừng nó quen thói hư thân đó, nói trước."

Gì vậy, chế Dream? Anh Porsche chiều ý Dear là đúng rồi, đừng có cản trở chớ!

"Quen thói với một mình tớ thì ok."

Tao sắp chết bởi vì sự mắc cỡ. Ghẹo tiếp đi, anh Porsche! Tiếp đi! Cho Dear mắc cỡ chết một lần luôn. Nào!

Dear trở thành người vùi mặt xuống bàn rồi. Nếu lấy tay che mặt được thì chắc đã làm rồi. Và điều đó làm cho người cùng bàn còn lại bị đẩy ra thành người ngoài một cách hoàn hảo nhìn không chớp mắt. Chắc chỉ có một mình Ryu nhìn không chớp mắt. Giờ mới hiểu câu nói của chế Dream lúc nãy.

Em cùng mã số của cậu có người đi theo giữ kỹ sẵn rồi... Là người này.

"Ơ... Đ... Đây...". Và điều đó làm cho Ryu nói chuyện như bị mất giọng, nhìn người này một cái người kia một cái, rồi quay lại nhìn thằng Sun mà có vẻ như nó đã biết trước rồi. Bởi vì nó mỉm cười tươi, đưa tay lên vái chào người anh trai có vẻ cực kỳ bảnh bao cứ như nhảy ra từ tạp chí người mẫu một cách thân thiết.

"Đây nè anh, người yêu của thằng Dear, người thật việc thật. Thằng Dear không có thích em đâu. Nó thích kiểu này. Cao ráo, đẹp trai, trưởng thành, tiền nhiều, "tư thế" đỉnh..."

Rầm

"Tao nghe thấy đó, Sun!". Người có lỗ tai tốt giơ chân lên đạp vào ghế của thằng bạn thân làm cho Sun ngửa thẳng lưng. May là chân kịp giữ trên sàn, nên chỉ có cái ghế là bị ngã cái rầm. Hơn nữa còn có mặt mũi mà mỉm cười tươi, hỏi với giọng đùa cợt.

"Mắc cỡ hả, ngài bạn thân? Không đúng, Mrs... Ơ, cái gì ấy nhỉ? Anh Porsche, anh họ gì nhỉ?"

"Akkharamethakorn."

Anh Porsche đi nói cho nó nghe làm cái quái gì!

"Đúng rồi, đúng rồi. Mrs. Akkharamethakorn!"

Thấy chưa? Tao biết ngay. Tao biết ngay rằng nó sẽ chọc, nó sẽ ghẹo, nó sẽ làm cho tao mắc cỡ tới nỗi muốn độn thổ trốn mà, thằng bạn khốn nạn!

Dear cắn chặt răng, gồng chặt nắm tay, thật sự muốn quất cú đấm vào mặt thằng Nam khôi khoa. Mặt cậu đỏ tới nỗi không tìm ra được màu lúc ban đầu. Dáng vẻ làm cho Purin mỉm cười nhìn. Đôi mắt sắc bén sáng rỡ một cách thích thú, thế là cô gái duy nhất trong nhóm nói một cách thản nhiên.

"Sao lại nổi giận vậy Dear? Làm con dâu số của Akkharamethakorn tốt muốn chết. Tóm lại chừng nào cưới đừng quên người chị gái đã luôn nâng đỡ để có được vị trí này nhé.". Dear chỉ biết hậm hực ngồi trong im lặng, cảm giác như bị hội đồng. Người kia thì chọc, người này thì nói, người nọ thì nhìn. Ừ đúng rồi, tao sinh ra là để cho người ta chọc mà.

"Làm người yêu của anh thì không tốt chỗ nào?". Và câu hỏi duy nhất của anh Porsche làm cho người vừa giận vừa hờn bình tĩnh đi một cách không thể tin được. Quay qua nhìn người bên cạnh, mím chặt môi rồi lắc đầu hết nổi đóa ngay lập tức, nói trong khi trề môi.

"Dear bị chọc mà, anh Porsche!". Purin nhìn dáng vẻ của chú chó con một cách nghẹn lời. Cũng không ngờ là nó sẽ làm nũng. Và khi trề cái môi đỏ đỏ, làm ánh mắt giống như bị chọc ghẹo như vậy thì lòng cậu mềm nhũn luôn.

"Anh không để cho ai chọc chó con của anh đâu.". Dáng vẻ của cả người giống như đã tạo ra thế giới của riêng mình làm cho Ryu nhìn một cách kinh ngạc. Cậu không ngờ rằng em cùng mã số của mình là "như thế". Dù cho nó mặt mũi đáng yêu, nhưng tính cách nó thì không thể nào phán là nó thích con trai được. Hơn nữa người yêu của nó...

Người con trai hoàn hảo tới như vậy dễ dàng thừa nhận... là gay hay sao?

Thế nhưng mọi người có vẻ như đã quên rằng vẫn còn có những ai cùng tham gia chuyến đi và kéo nhau giật nảy mình khi giọng trong vắt của mặt trăng em kêu lên trước khi thấy người.

"Chị Dreammmm! Kem vị lạ lạ quá trời luôn! Có vị trái sấu đỏ nữa đó... A! Đó là ai vậy?"

Bulan đang la lên chỉ có thể khựng lại, làm cho người đi theo phía sau khựng lại theo, nhìn người con trai lạ mặt đang ngồi cùng bàn một cách ngạc nhiên trước khi người làm anh trai ngoắt tay gọi mau mau vào trong quán.

Nhưng khi được nhìn rõ mặt người mới tới, chỉ vậy thôi, cả bé gái đều bám chặt lấy lưng anh trai... Thì tại chưa bao giờ gặp người đẹp trai tới như vậy bao giờ mà.

"Ai vậy, anh Sun? Đẹp trai quá!"

Chắc rồi. Dù cho anh trai và nhóm bạn anh trai mặt mũi đẹp tới cỡ nào, nhưng đó chỉ là đẹp trai kiểu tuổi teen, không có ăn đứt và có vẻ trưởng thành tới như vậy.

"Ơ... là...". Dear chỉ biết lầm bầm nhỏ tiếng, quay qua nhìn mặt bạn, mặt chị rồi nhìn quay qua nhìn mặt anh Porsche một cách hoảng loạn. Cảm thấy sự lại sắp tới nữa rồi. Nhưng vẫn chưa kịp trả lời gì, Purin đã nói cùng nụ cười.

"Em Janjao và em Bulan phải không nào? Anh thường hay nghe Dear nhắc tới.". Chàng trai nói và làm người đứng lên trả lại ghế cho tụi nhỏ. Hai tay đặt lên vai của chú chó con.

"Anh tên là Porsche. Giờ anh phải đi trước.". Purin tự giới thiệu, sau đó cúi xuống nhìn vào mắt nhóc nhỏ cùng nụ cười nhạt.

"Đi chợ bầu bạn với anh một chút được không?". Câu hỏi làm cho chú chó con chỉ biết gật đầu lia lịa. Anh Porsche nói sao thì nghe vậy. Sau đó đi theo lực kéo của đối phương ra khỏi quán một cách dễ bảo, mà ánh mắt của mọi người chỉ có thể nhìn cả người không chớp mắt. Chỉ có Shin-chan đang dùng đũa xiên món trứng sọ bật cười hừ hừ.

(Trứng sọ: một món ăn Thái ra đời vào năm )

Chồng mày đúng là lợi hại thiệt mà, Dear. Không nói câu nào rằng bản thân là gì với mày, nhưng hành động thì... rõ ràng.

"Anh Sun, người hồi nãy là ai? Là ai? Là ai? Là ai? Ai vậy?". Ngay khi định thần được, Bulan liền bắt lấy vai anh trai lung lay thật mạnh, hỏi một cách phấn khởi làm cho chàng Arthit mỉm cười tươi.

"Chắc không phải người yêu anh Dear đâu nhỉ?". Và rồi Janjao hỏi một cách không dám chắc làm cho người làm anh bật cười.

"Sao lại nghĩ như vậy?". Câu hỏi làm cho cả đứa nhỏ quay qua nhìn mặt nhau. Sau đó Janjao nói một cách không tự tin.

"Thì

hồi nãy, lúc mà cái anh đó đặt tay lên vai anh Dear, giống như đang tuyên bố rằng... đây là của anh ấy."

Đúng vậy. Dù là ai cũng đều cảm thấy dáng vẻ tự nhiên của người con trai to con lúc nãy giống như đang nói rõ ra cái gì là cái gì mà không cần phải dùng từ ngữ nào. Và chắc chắn rằng điều đó làm cho Sun càng nhìn anh Porsche một cách nể phục hơn nữa.

Một ngày nào đó tao phải làm được như anh Porsche!

Và chắc chắn rằng sau đó chỉ toàn là tiếng của bé gái cứ hỏi anh trai rằng rốt cuộc chuyện là như thế nào náo động hết cả lên.

"Anh Porsche muốn ăn gì vậy?"

"Không biết nữa. Dear thấy cái nào ngon thì anh theo như vậy."

Chú chó con, người không hề nhận ra rằng được tuyên bố là của ai, đang nhìn khắp nơi với dáng vẻ háo hức làm cho người bên cạnh mỉm cười nhìn. Cảm thấy vui vì đã quyết định lái xe theo tới Samut Songkhram như vậy.

(Chợ nổi Amphawa thuộc tỉnh này)

"Thế thì đi bộ xem trước đi vậy. Dear thấy cái nào cũng ngon hết.". Khi nhóc nhỏ nói như vậy thì cậu cũng chiều theo như thế. Không hề quan tâm ánh mắt của người khác cho lắm mặc dù cậu nhận ra những ánh mắt để ý từ nhiều cô gái đi chăng nữa.

Cho tới khi cả đi tới chỗ người ta chen chúc nhau thì Dear chỉ biết trề môi.

Ôi, người gì mà lắm vậy!

Và chắc rồi, người nhỏ con như cậu chỉ có thể trôi theo dòng người, cứ bước về phía trước, thế là chỉ biết càm ràm trong lòng. Và điều đó làm cho Purin, người đã nhìn suốt, quay qua xin lỗi người bên cạnh.

"Đi theo sau lưng anh và lấy tay móc lại như vậy đi.". Anh Porsche cúi xuống thì thầm nhỏ tiếng lúc đi dẫn về phía trước. Nhưng bàn tay lớn lại nắm lấy tay Dear, nhân lúc đông người để dùng ngón tay móc vào vòng luồn dây nịt quần jeans, làm cho chú chó con phàn nàn.

"Dear không lạc đâu mà."

"Hừ hừ! Thôi mà, phòng bệnh hơn chữa bệnh.". Chàng trai nói một cách đơn giản trước khi đi dẫn trước xem cái này xem cái kia, kiểu mà Dear không thể phủ nhận rằng dù cho bọn họ không thể nắm tay nhau như người yêu thông thường được, nhưng như thế này cũng cảm thấy vui không ít.

Suy nghĩ làm Dear ngẩng mặt lên nhìn tấm lưng rộng ướt mồ hôi dù chỉ mới đi không bao nhiêu phút đi chăng nữa. Biết là anh Porsche không thích thời tiết nóng nực, tới nỗi không nhịn được mà nghĩ...

Dear vui vì anh Porsche tới... Nghĩ tới thì lại mắc cười, cuộc hẹn hò đầu tiên là ở chợ nổi nhỉ?

Mặp

"Hửm?"

"Anh Porsche, xem áo một chút được không?". Và rồi ánh mắt thấy cái gì đó, thế là kéo kéo áo của đối phương thật mạnh, làm cho Purin quay qua nhìn theo ánh mắt. Và rồi cậu dẫn chú chó con chen chúc với người khác để đi vào trong cửa hàng, cảm thấy hít thở dễ dàng hơn một chút.

"Muốn mua hả? Lấy cái nào?". Anh Porsche nói trong khi quét mắt nhìn khắp cửa hàng. Thấy có cả áo in đầy màu sắc cho tới áo có họa tiết nghệ thuật, mà cái nào cũng có chữ Amphawa, không bằng tiếng Thái thì cũng tiếng Anh.

"Mua cái... được không?". Nhưng rồi, câu hỏi được nói ra với sự không tự tin làm cho Purin cúi xuống nhìn vào mắt. Và rồi thấy gò mắt trắng mịn đang đỏ ửng lên của chú chó con, thế là khóe miệng nhếch lên, hiểu ra điều gì đó ngay lập tức.

"Áo đôi?"

"Kh... Không... ơ... thì...". Cái lưỡi nghiệp chướng! Mày quấn vào nhau làm gì vậy hả! Nói một từ ờ thôi là xong rồi!

Dear gào thét trong lòng, ù tai, hoa mắt hết cả rồi. Càng cảm thấy chị chủ cửa hàng mỉm cười nhìn thì cậu càng chỉ biết cúi mặt cúi mũi thì thầm qua kẽ răng.

"Th... thì đi chơi với nhau... lần đầu tiên... nên... Thôi kệ đi!". Cuối cùng thì từ bỏ ý nghĩ của mình, ra vẻ định bước ra khỏi cửa hàng nếu không phải anh Porsche kéo tay lại trước.

"Hừ hừ, chọn đi... Chọn cho anh với nhé."

Tao muốn mua đôi mắt long lanh của anh Porsche đem ném xuống kênh được không? Ngưng nhìn người ta bằng ánh mắt làm cho trái tim nó ngứa ngáy giùm đi.

Chỉ biết kêu ca ở trong lòng thôi đó. Bởi vì thực tế chỉ biết đỏ mặt, ngẩng lên tìm áo mà bản thân... Không được... phải lấy kiểu mà anh Porsche mặc vào không bị lu mờ ấy. Nhưng nói thẳng, việc cảm thấy anh Porsche nhìn theo mình như vậy suốt thì mãi cho tới khi định thần chọn được nó đúng lâu.

"Kiểu này... được không?"

"Được chứ. Dear thích thì cứ lấy."

Cứ chiều ý suốt. Kiểu này tao hư thân chết luôn.

Dear nghĩ rồi trề môi một chút, chắc chắn rằng để cho đỡ mắc cỡ. Đưa cho chị bán hàng cái áo in họa tiết mang tính nghệ thuật một chút, nhìn qua thì giống họa tiết lạ mắt, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy là họa tiết trái tim kỳ lạ và chữ Amphawa ở phía dưới. Và chắc chắn, người trả là anh Porsche đó.

"Vậy đây là vật kỷ niệm buổi hẹn hò đầu tiên nhỉ?"

Đừng có mà cúi xuống thì thầm bên tai Dear, được không? Thì vậy đó, Dear chỉ nghĩ được nhiêu đó thôi. Mua đại vậy chứ có được mặc hay không còn chưa biết.

Chỉ có thể nghĩ trong lòng lúc quay lại móc tay vào cạp quần jeans của đối phương tiếp để quay lại vào chợ. Nghe thấy tiếng chị bán hàng nói chuyện với bạn là người yêu với nhau kìa thì đã xấu hổ muốn chết rồi.

Sau đó Dear cứ cúi đầu, à ừ theo người to con mua đồ đầy cả tay. Chú chó con cứ mỉm cười suốt cả quãng đường. Nhận ra rằng lúc nào không nhịn cười nổi thì nhân cơ hội lúc chen chúc đông người mà vùi mặt vào lưng anh Porshce luôn. Thừa nhận rằng bản thân lẳng lơ đó, nhưng thôi kệ đi. Hạnh phúc mà!

Thế nhưng, chỉ còn không bao nhiêu cửa hàng là về tới quán chỗ mà bạn bè đang đợi rồi thì Dear chỉ biết giật mình.

"Anh Porsche!!!"

Ngoắt

"!!!"

Mặp

"Anh Porsche! Đúng là anh Porsche thật rồi! Anh Porsche về Thái Lan từ hồi nào vậy ạ? Tại sao Patty không biết gì hết?". Tới nổi Dear sốc, há hốc mồm luôn khi vừa quay qua cái thì cô gái xinh xắn thân hình đẹp đã phóng tới từ chỗ nào không biết, ôm chầm lấy người bên cạnh cậu. Và khi chỉ vừa mới ngẩng mặt lên thì cậu đã hết cả hồn.

Trại bò sữa di động của nhỏ Janjao đây mà!

"Khoan, khoan! Patty buông anh ra trước đi. Người ta nhìn quá trời rồi.". Purin ngạc nhiên cũng không ít nhanh chóng đẩy thân người cô gái ra một cách lịch sự. Thế nhưng cô gái xinh đẹp, chủ nhân làn da trắng hồng, mặt mũi xinh xắn và thân hình đỉnh lại càng áp thân mình vào, làm cho cái ngực mềm mềm chen chúc với lồng ngực rộng, ngẩng mặt lên mỉm cười ngọt.

"Thì tại Patty nhớ anh Porsche mà... thơm má..."

Chắc chết! Thơm má!!!

Dear gồng chặt nắm tay một cách vô thức, nhìn cô gái xinh đẹp nhón người thơm má anh Porsche thật mạnh, tới nỗi người to con nhanh chóng nắm lấy vai rồi đẩy ra. Khuôn mặt nét cạnh căng thẳng hơn, liếc nhìn chú chó con một chút.

Haizzzz

Purin thở dài rồi mỉm cười lịch sự với cô gái trước mặt.

"Anh xin lỗi nhé Patty. Anh đang gấp, xin phép đi trước..."

"Gì vậy? Không muốn gặp người yêu cũ tới mức đó luôn ạ?"

Người yêu cũ!!!

Dear giờ mới biết rằng cảm giác ghen nó như thế nào. Cảm thấy muốn chóng mặt. Hồi chuyện chế Dream thì không hề có một chút xíu ghen nào với chị của mình, nhưng đây thì không phải vậy. Càng ngắm nhìn thân hình kèm theo lời tuyên bố đó... Mẹ nó! Nổi nóng!

"À, tưởng hồn ma lang thang xin công đức ở đâu, ra là cái em qυầи ɭóŧ lúc trước đây mà."

Ngoắt

Nhưng rồi, một giọng nói vang lên từ phía sau làm cho phải quay lại nhìn và thấy... chế Dream.

"Patty tên là Patty, không phải Panty!". Cô Patty gì đó nói bằng giọng lọt qua kẽ răng, nhìn chế Dream như muốn ăn tươi nuốt sống, làm cho Darinpan bật cười và giơ ngón tay lên ngoáy tai của mình, lại còn nhún vai một chút nữa.

"Tình cờ lỗ tai tôi không tốt. Lần nào nghe cũng thành Panty hết."

"Anh Porsche, anh nhìn bạn anh đi. Lại kiếm chuyện với Patty nữa rồi!!!". Sau đó, cô gái quay qua mách Purin mà lúc này cậu sắp đưa tay lên xoa thái dương rồi. Trong khi đó ánh mắt chỉ nhìn cậu nhóc đang cắn chặt răng.

"Porsche, cậu nhìn nhỏ qυầи ɭóŧ này đi. Nó lại kiếm chuyện với tớ nữa rồi."

Dáng vẻ của người phụ nữ mà mặc dù Dear đang ghen đó, nhưng... chợ sập chắc luôn!

------------ End Chap ------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio