CHƯƠNG 1256 Đồng thời, cô cũng phải tu luyện thật tốt, tranh thủ giúp đỡ ông xã của mình. Sau khi rời khỏi công ty Hoa Nguyên, Vương Bác Thần lập tức đi về phía Trần Phong. “Cậu Vương, người vẫn ở đó, mãi vẫn chưa đi. Nhưng người của tập đoàn Tào thị có tới một lần.” Trần Phong nói cho Vương Bác Thần tình hình mới nhất. Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Tất cả phần đầu tư nước ngoài của tập đoàn Tào thị có lẽ đều là của tổ chức God, cậu về đi, chuyện này cậu không thích hợp nhúng tay vào, nó sẽ đem lại cho cậu không biết bao nhiêu là rắc rối đâu.” Trong lòng Trần Phong thấp thỏm không yên, mặc dù anh ta không hiểu rõ lời này của Vương Bác Thần có nghĩa là gì nhưng anh ta biết Vương Bác Thần không cần thiết phải hại anh ta. Nhưng đây là cơ hội tốt nhất để kéo gần mối quan hệ với Vương Bác Thần, anh ta không muốn bỏ qua như vậy. Nên dè dặt nói: “Cậu Vương, tôi, tôi muốn đi theo bên cạnh anh, xin anh cho tôi một cơ hội.” Vương Bác Thần ngẩn người, nhìn Trần Phong nói: “Cậu là bạn cũ của tôi, cậu nghĩ cho kỹ vào, chuyện tôi muốn làm là chuyện có thể mất đầu đấy, tổ chức God không đáng là gì, một khi cậu và tôi đi sâu tìm hiểu, gia tộc của cậu có khả năng bị bọn chúng diệt môn đấy.” “Cậu vẫn nên về thương lượng lại với gia đình thì tốt hơn, nếu cả nhà họ Trần quyết định đi theo tôi thì đương nhiên là tôi sẽ không bạc đãi nhà họ Trần. Mặc dù nhà họ Trần các cậu cũng có một chút thế lực nhưng dù sao cũng chỉ là một gia tộc bình thường, tiếp xúc với không nhiều thứ, cho dù có bị người khác coi như quân cờ thì cũng sẽ không nguy hiểm đến mức sẽ diệt môn, nếu đi theo tôi thì gần như sẽ nắm chắc mười phần cái chết đấy.” Trần Phong hít sâu vào một hơi: “Cậu Vương, nhà họ Trần chúng tôi bằng lòng đánh cược một ván, đây không phải là quyết định của một mình cá nhân tôi mà là quyết định của cả gia tộc. Chỉ có điều là trước đây tôi đã từng làm một số việc hồ đồ nên không biết mở lời thế nào. Bây giờ khó khăn lắm mới có được một cơ hội như vậy, tôi không muốn từ bỏ, nhà họ Trần cũng không muốn từ bỏ. Ai cũng muốn trèo lên cao, nhà họ Trần chúng tôi cũng như vậy. Thấy anh ta kiên định như vậy, Vương Bác Thần gật đầu: “Vậy được, đi theo tôi rồi là không còn cơ hội để hối hận nữa đâu nhưng tôi có thể đảm bảo, chỉ cần tôi còn sống thì nhất định sẽ không bạc đãi nhà họ Trần các anh.” Bên trong một khách sạn nhỏ, một người đàn ông nước ngoài tóc vàng mắt xanh đang báo cáo thông tin, trong số đó có một ít là những phán đoán của anh ta, anh ta đang báo cáo lại cho tổng bộ. “Tôi nghi ngờ, Vương Bác Thần- chồng của Triệu Thanh Hà ở thành phố Hà Châu có khả năng là thần chủ của nước R. Thời gian anh ta xuất hiện ở thành phố Hà Châu trùng khớp với thời gian thần chủ nước R quay về đây. Ngoài ra, Tân Khu ở Hà Châu mà thần chủ muốn xây dựng đều để dành cho Triệu Thanh Hà. Mấy tháng trước, chúng tôi giám sát thấy thành phố Hà Châu hơi loạn, thường xuyên xuất hiện ba chữ “tiểu công chúa”, mà Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần có một cô con gái, trước đây từng bị người ta ngược đãi..” Người đàn ông tóc vàng viết xong chau mày suy nghĩ rồi lại viết: “Ngoài ra còn một chuyện nữa, tất cả mọi chuyện xảy ra trong mấy tháng nay ở Hà Châu đều là nhắm vào Vương Bác Thần, nếu anh ta là thần chủ vậy thì người sắp đặt cho Vương Bác Thần rất có khả năng đến từ một thế lực thần bí nào đó. Nếu giả thiết này là đúng thì tất cả những gì chúng ta suy đoán trước đó đều logic và giải thích được…” Anh ta viết xong, gói chung tất cả tư liệu lại, gửi tới tổng bộ của tổ chức God bằng một cách thức và con đường thần bí. Đúng lúc đó, có người nào đó gõ cửa phòng.