Thần Hoàng

chương 1427: công chiếm thiên phương (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thứ nhất là nếu không có cao thủ Thánh cảnh tọa trấn, bảo hộ hậu phương, Tông Thủ sẽ không yên tâm. Mà cũng là muốn bảo vệ, Phật môn và Kiếm tông đều có thực lực mạnh mẽ, nếu đắc tộ đến họ thì cũng không thể yên ổn.

Mà Thương Sinh đạo lúc này lại không nhất trí.

Xem ra lần này tâm tư của hắn đã bị Triệu Yên Nhiên nhìn ra.

Mà Đàm Kính từ khi quay lại chỉ nhất mực quan sat cũng thở dài một tiếng.

Hiểu được Thiên Phương tu hội đã có ngàn năm lịch sử, coi như xong rồi.

Đánh tan đội chiến hạm của Thiên Phương tu hội chỉ tốn nửa khắc.

Từ khi Khúc Phù Trần cùng với các cao thủ Thần cảnh đến bốn liên minh kia và các chiến hạm bị bức đuổi đi, toàn bộ người của Thiên Phương tu hội đều đã bị triệt tiêu không sót lại dù chỉ một chút ý niệm.

Mấy vị tu sĩ Thánh cảnh thậm chí còn chưa rat ay, Sư Nhược Lan đã đem chín chiếc Thái Ất Thần Lôi hạm hàng phục phần lớn các chiến hạm của Thiên Phương tu hội.

Mười sáu chiếc Cửu Diệu Toái Tinh hạm trọn vẹn rơi vào trong tay Sư Nhược Lan.

Đây là việc khiến Tông Thủ vui mừng nhất, mỗi một chiếc Địa giai chiến hạm đều có giá trị kinh người, bằng với một phần tư thu nhập của Đại Kiền của Nguyên Liên giới.

Cửu Diệu Toái Tinh Ham cũng sánh ngang với Thái Ất Thần Lôi hạm, lại do Nguyên Hải tru ma sĩ tọa trấn, đủ khiến cho thực lực của hạm đội Đại Kiền tiên triều tăng lên hàng đầu.

Đánh tan hạm đội, sau đó đại quân đổ bộ vào đất liền. Gần ba nghìn Huyền hồ mặc áo giáp sắt, một vạn Thiên Cương quân dùng kiếm, một vạn Thiên Cương quân dùng xích nỏ do Liệt Khuyết thống lĩnh, thế như chẻ tre chiếm lĩnh thế giới Thiên Phương.

Kỳ thực lúc này quân số của Thiên Phương tu hội đóng ở đây còn nhiều hơn gấp hai lần số quân mà Liệt khuyết nắm giữ.

Nhưng do lòng quân rối loạn, mất hết ý chí chiến đấu. Cùng lúc đó những nhân vật đứng đầu tu hội lại bị mất tu sĩ Thánh cảnh bức bách, nên cũng không muốn ngoan cố chống cự.

Rất lo lắng Tông Thủ khi đối mặt với liên minh thế lực của bốn nhà, “Bạo quân” vẫn như cũ bá đạo không gì bằng, trong lúc nóng giận đem bọn họ diệt sạch.

Thế nên trong thế giới Thiên Phương dù có một tòa siêu đại linh trận bảo vệ cũng vô tác dụng.

Chưa đánh đên nửa đã có gần nửa số người tỏ ý góp sức cho Tông Thủ.

Tông Thủ tạm thời cũng lười đáp lại, đều hắn quan tâm nhất vẫn là những thứ Thiên Phương tu hội tích lũy ngàn năm qua.

Có thể là do quá tự tin có bốn thế lực Thất Thánh liên minh có thể bảo vệ được thế giới Thiên Phương.

Cho nên tất cả những thứ trong kho của Thiên Phương tu hội chưa bao giờ được chuyển đi.

Trong thương khố phải có hàng vạn hạ phẩm tiên thạch, mười vạn vũ khí đạn dược, Tông Thủ vui mừng đến muốn ngất xỉu đi luôn.

Chỉ những thứ lần này thu hoạch được liền có thể giúp hắn thanh toán hết nợ nần với A Tu La tộc, bù đắp những tổn thất trước kia, thậm chí có thể mở rộng binh lực hiện nay lên gấp đôi.

Nhưng niềm vui này chỉ dừng ở khi tìm thấy thương khố của Thiên Phương tu hội, khi biết được Thiên Phương tu hội vị muốn nhờ cậy tứ đại thế lực kia bảo hộ đã đem gần một phần ba tài vật trong kho đem đi tặng, Tông Thủ lập tức nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt hốt hoảng trắng bệch, hận không thể chặt đầu năm vị hội chủ của Thiên Phương tu hội!

Lục Vô Bệch hiện tại chưa cùng hắn đến đây, tất cả mọi việc sau khi công chiến thế giới Thiên Phương đều do hắn tự mình xử lí.

Còn may là sắp xếp một thế giới mới có ngàn năm tuổi cũng không quá phức tạp.

Chỉ có việc trấn an những thương gia và những người tu luyện tự do trong giới lại có chút rắc rối.

Tông Thủ chỉ có thể nhẫn nại không tiến hành đại khai sát phạt, đem toàn bộ những kẻ lãnh đạo Thiên Phương tu hội tạm thời giam lại

Ba ngày sau, Tông Thủ mới dẫn theo Diệp Hiên và Nguyên Vô thương vào Vấn Khí lâu.

Cũng không biết có phải quá sợ hãi sau khi trải qua chuyện này không mà đám người lãnh đạo của Thiên Phương tu hội đều chảng cung cấp gì cả.

Nói chúng là lúc Tông Thủ đến đây, cửa vẫn trống ngoác, quạnh quẽ vô cùng.

Trầm Nguyệt Hiên dường như cũng biết được hắn sẽ đến, ngồi im chờ đợi.

- Lúc đầu giúp quân thượng luyện khí giới, Nguyệt Hiên chưa từng nghĩ đến quân thượng là Đại Càn quốc chủ của Vân giới, lại càng không nghĩ đến quân trượng chỉ trong chốc lát thống lĩnh một phương, gây dựng lên cơ nghiệp như ngày nay. Đến ngay cả thế giới Thiên Phương hôm nay cũng rơi vào lòng bàn tay ngươi.

Trầm Nguyệt Hiên thổn thức cảm thán một phen, lại dùng ngữ khí đùa giỡn nói:

- Sau này Vấn Khí lâu của ta còn phải trông vào bát cơm từ quân thượng. Xin quốc quân hãy niệm chút giao tình trước kia, quan tâm một chút…

Nguyên Vô thương nhìn người này lại nửa tin nửa ngờ.

Nhìn đi nhìn lại cũng chẳng có gì hơn, bình thường không có gì đặc biệt, có thể trị đưỡ vết thương ngọc Khôi Lỗi của y không?

Diệp hiên nhìn chằm chằm vào tay của Trầm Nguyệt Hiên liền biết được y tuyệt đối không chỉ là một người luyện kiếm, mà còn có kiếm thuật bất phàm, thậm chỉ không hề kém bản thân mình!

Thân là người luyện kiếm, lại có tài nghệ đến vậy, quả thật là thú vị!

Gặp qua lễ, cùng nhau ngồi hàn huyên, ngồi yên một chỗ chịu không được nên đã lấy Ngọc Khôi Lỗi ra xem.

- Tôi nghe Tông Thủ nói, Thẩm lầu chủ luyện khí với phương pháp rất là đặc biệt, người bình thường như hắn rất ít thấy, cũng không biết sự thật thết nào,ở đây tôi có loại Khôi Lỗi, bị tổn thương phần cuối cùng không biết Lâu Chủ có thể giúp tôi sửa chữa lại không một hai….?

Lời nói rất là tự nhiên tự đến rồi tự đi, không một chút che đậy giấu diếm.

Thẩm Nguyệt Hiên nghe rồi cũng không cảm thấy phán não, chỉ cười cười, nhưng sau khi nhìn thấy Ngọc Khôi Lỗi liền sửng sốt, ánh mắt bừng lên hiện lên sự thương cảm

Tông Thủ đứng bên cạnh nhìn, khóe môi không ngừng nhấp nháy, cũng biết vị Thẩm Lâu chủ này quả nhiên có liên quan đến Mặc môn uyên nguyên.

- Lại là Thánh giai Khôi Lỗi, lần này Nguyệt Hiên lại biết được rất nhiều rồi, thế gian này vẫn còn cơ quan bí mật chống lại tu sĩ then chốt Thánh Cảnh. Nghe đồn trong Vân Giới thời đại Thủy Tần người đồng, mặc môn Ngọc Khôi Lỗi đều sánh vai với Thánh Cảnh, Lời đồn này quả thật không sai.

Thẩm Nguyệt Hiên chỉ thất thần trong chốc lát, sắc mặt đã trở về trạng thái bình thường

- Được Thừa Mông Quan coi trọng, Thẩm Nguyệt Hiên nói không khiêm tốn đến việc luyện khí thuật, xung quanh thế giới Thiên Phương cũng không ai có thể sánh được với ta, ở cơ quan đại đạo tự hỏi cũng có chút vấn đề, nhưng nói muốn sử chứa cái thần khí cổ này lực không đủ, thuật mật của nhà họ Mặc cũng thất truyền nhiều rồi, nhưng mà…

Khi Thẩm Nguyệt Hiên nói đến đây, ánh mắt lộ lên sự thất vọng.

Nhưng bản thân hắn không ít thì nhiều cũng có chút khả năng

Nhưng khi nghe thấy giọng Thẩm Nguyệt Hiên thay đổi liền cười:

- Tuy là tôi không có bản lĩnh, không làm gì được, nhưng Ngọc Khôi Lỗi này của nhà họ Lục năm đó đã chấn động một vùng, lưu truyền ra xa, tự khắc cá nguyên nhân của nó, Ngọc Khôi Lỗi này tôi cũng có cách sửa của tôi, vết tương không lớn chỉ ở bên ngoài, chắc không có vấn đề gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio