Sau khi quay đủ chứng cứ rồi, Triệu Thụy lặng lẽ rời Thiên Luận hội sở, không một ai phát giác hắn đã từng qua nơi này.
Trở về nhà, Triệu Thụy ghi phim quay được ra từng đĩa, lại chọn trong đó những ảnh tuyệt vời nhất in ra giấy.
Sau cùng, đem những thứ đó phân thành nhiều phần, bỏ vào bì thư, phân biệt gửi cho các cơ sở truyền thông lớn ở Tân Dương và bộ phận kỷ luật.
Không chỉ có vậy, hắn còn tìm tiệm lậu lên mạng, lấy ra những đoạn hương diễm nhất, kích thích nhất trong phim, rồi lấy tiêu đề “Sử thượng đệ nhất hoang dâm tham tài bí thư” (Bí thư hoang dâm tham tài nhất lịch sử), đưa lên mạng.
Làm xong tất cả, Triệu Thụy phủi phủi tay, trở về nhà, chuẩn bị chờ xem kịch hay.
Hắn tin vở kịch này nhất định sẽ hay ho vô cùng.
Inte có thể nói là con đường truyền bá tin tức nhanh nhất, không kể tin tức là giả hay thật, chỉ cần bắt mắt, tuyệt đối có thể truyền khắp mạng chỉ trong một đêm.
Mà người liên quan đến tin tức này, thông thường sẽ nổ tung trong một đêm!
Trương bí thư có đủ điều kiện để nổ tung không phải nghi ngờ, quan viên, bí mật đen tối, giao dịch quyền lực và nữ sắc, hắn muốn không thành danh nhân trên mạng cũng khó.
Thiếp của Triệu Thụy phát ra chưa bao lâu đã được khai thác, rồi bắt đầu điên cuồng truyền tải trên các diễn đàn.
Inte đoạn thời gian này tỏ ra có chút buồn tẻ liền sôi sục lên, mấy diễn đàn lớn càng đăng theo vô số.
Triệu Thụy nửa đêm lên mạng, chuẩn bị xem hiệu quả thiếp mình phát ra như thế nào, tiến triển tới mức nào.
Vừa mở một diễn đàn lớn, hắn đã phát hiện tin của mình đã được đưa lên trang nhất, mà số trang của tin chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi lại lên hơn trăm!
Triệu Thụy vội vàng vào xem, chỉ thấy trong bài có nghi ngờ chất vấn, có kinh ngạc, nhưng nhiều nhất là phẫn nộ và châm biếm:
“Mẹ nó! Mãnh nam a! Lại thấy mãnh nam! Dám lấy một chọi tám! Hắn không uống nhầm thuốc chứ! Chẳng lẽ không sợ tinh hết người chết à?”
“ORZ! Thấy thả ga rồi! Thả ga chưa từng thấy! Lại là chín người! Quá bưu hãn rồi! Bội phục sát đất!”
“Lại là chín người trong truyền thuyết! Lão tử xem vô số phim ảnh, mới có ba người, bốn người! Thằng cha này lại chín người! Hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt rồi!”
“To ăn! Lão tử còn ở không nè! Tên vương bát đản này lại chiếm tới tám con! Sao không chia cho ta một con!”
“Thằng cha này rốt cuộc là quan gì vậy? Sao mà hủ bại vậy?”
“Một hộp tiền giấy đó ít ra cũng trăm vạn! Tiền này tới dễ dàng quá ha!”
“Thằng cha này rốt cuộc là ai? Thịt người! Thịt người!”
“Này! Thiếp này là thật hay giả đấy?”
“Đương nhiên là thật! Ta kiểm tra rồi, không có dấu hiệu của Photoshop!”
Triệu Thụy xem những bình luận này bèn phì cười, hắn cảm thấy bình luận so với thiếp hắn phát ra còn ý tứ hơn, đồng thời hắn có thể khẳng định, lần này Trương bí thư trên mạng xem như là một phen sôi động.
Tuy loại sôi động này bản thân Trương bí thư có lẽ không muốn thấy.
Lật qua lật lại mấy trang web, Triệu Thụy cảm thấy mục đích của mình đã đạt, bèn tắt máy tính, chỉ chờ ngày mai xem kịch vui của Trương bí thư.
Năm giờ sáng, bình minh, chân trời mới lộ ra một vệt màu trắng bạc, chính pháp ủy Thạch thư kí lúc này đang ngủ say trong nhà.
Đột nhiên, chuông di động của ông reo lên không chút báo trước, lôi ông ra khỏi giấc mộng.
Ông mơ mơ hồ hồ tiếp điện thoại, có chút bực mình hỏi: “Ai vậy? Sao sớm vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Đầu kia điện thoại truyền lại một thanh âm ngưng trọng: “Ta là Lý thị trưởng.
Lão Thạch! Bây giờ ngươi mau lên mạng, xem một tấm thiếp! Thiếp tên là “Sử thượng tối hoang dâm tham tài bí thư”, tốc độ phải nhanh!”
“Ồ? Lý thị trưởng, đây là thiếp gì vậy? Có quan hệ gì với tôi?” Thạch thư kí nghe ra trong ngữ khí của thị trưởng có chuyện gì đó xảy ra, trong lòng liền rét lạnh, cơn buồn ngủ biến mất.
“Ngươi tự mình lên mạng xem thì biết!” Lý thị trưởng ngữ khí bất thiện nói xong liền cắt điện thoại.
Thạch thư kí không dám chậm chạp, vội vàng ngồi dậy khoác y phục, mở máy tính, bắt đầu lên mạng.
Tuy Thạch thư kí tuổi tác khá lớn, nhưng đối với những chuyện mới mẻ vẫn tiếp thu tương đối nhanh, các loại công cụ tìm kiếm cũng đều vận dụng tự nhiên.
Ông trực tiếp gõ vào baidu tiêu đề “Sử thượng tối hoang dâm tham tài bí thư” chớp mắt đã tìm ra mấy chục vạn kết quả!
Thạch thư kí vội vàng mở một link, tiến vào xem thử.
Hình bí thư Trương Quýnh của ông say ngà ngà chơi đùa với một đám con gái liền xuất hiện trước mắt ông!
Thạch thư kí giật nảy mình, vội vàng xem xuống dưới, càng xem, sắc mặt càng khó coi, đến cuối cùng âm trầm cơ hồ muốn chảy nước!
Ông vạn vạn lần không ngờ Trương bí thư mình tương đối xem trọng lại làm loại chuyện này sau lưng mình!
Đây đúng là hung hăng bôi một nắm tro lên mặt ông!
Cho dù bản thân ông thanh chính, không tham dự vào chuyện này, nhưng bí thư vô pháp vô thiên vậy, ông cũng khó tránh khỏi bị hoài nghi nhất định, ít nhất sau lưng cũng mất thanh danh, chuyện này đối với hoạn lộ của ông về sau không chừng còn có ảnh hưởng nhất định!
“Khốn nạn! Thằng cha này đúng là một thằng khốn nạn!!!” Thạch thư kí đập bàn cái “rầm” nổi trận lôi đình “Ta đúng là mù rồi! Lại cho nó làm bí thư! Ta tuyệt đối không tha cho nó! Không tha cho nó!”
Ông không còn ý nào để ngủ nữa, gọi điện cho Trương Quýnh định hỏi cho rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện gì.
Thế nhưng, gọi nửa ngày, đối phương vẫn luôn khóa máy, không có hồi âm.
Thạch thư kí tức giận vứt điện thoại vô tường, hai tay để sau lưng, đi qua đi lại trong phòng, trong lòng suy nghĩ phải xử trí Trương bí thư ra sao.
Suy nghĩ kĩ một trận, xem thời gian cũng không còn sớm, ông bèn vội vàng rửa ráy một phen, đến cơm sáng cũng không ăn, trực tiếp tới phòng làm việc chờ Trương bí thư tới.
Trương bí thư tịnh không biết vụ bê bối mình làm đã bị lột trần triệt để, càng không biết đã nổi lên sóng to gió lớn bên ngoài.
Sau khi cật lực vật lộn với mấy nữ nhân cả buổi tối, hắn đã mệt hết hơi hết sức, nằm ngủ khò khò trên giường, mãi tới giữa trưa hôm sau mới tỉnh lại.
Dậy khỏi giường, hắn ăn chút đồ ăn, cất tiền vào nhà rồi mới thong thả ung dung đi làm.
Trương bí thư tuy thân thể có chút mệt nhọc, nhưng thần thanh khí sảng, tinh thần không tệ.
Đá văng được Triệu Thụy, được một món thù lao không nhỏ, hơn nữa còn quấn quýt với tám mĩ nữ một đêm, nhiều chỗ tốt chồng lên nhau, tâm tình muốn không tốt cũng không được.
Hắn lái xe, âm ư hát nhỏ, tiến vào thị ủy rồi đi về phía văn phòng.
Bất quá tiến vào tòa nhà, Trương bí thư cảm thấy bầu không khí có chút ngụy dị.
Cơ hồ mọi người đều chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, nam nhìn hắn thì đều lộ ra nụ cười cổ quái, mà nữ nhìn hắn thì lại lộ ra vẻ chán ghét, tránh hắn không kịp.
Trương bí thư trong lòng cảm thấy hết sức kì quái, muốn tìm người quen hỏi nguyên nhân một cái, kết quả vừa mở miệng người ta đã lo tránh xa hắn như tránh ôn dịch, dường như sợ bị hắn lây nhiễm.
“Đây là chuyện gì?”
Trong lòng Trương bí thư lờ mờ cảm thấy có chút bất an nổi lên, tâm tình tốt vừa rồi đã không biết đi hướng nào.
Lo nghĩ trùng trùng tiến vào văn phòng, đang định ngồi xuống, một vị bí thư khác cùng phòng tên Ngô Phong tới nói: “Trương bí thư, Thạch thư kí bảo ngươi hôm nay vừa đi làm liền tới văn phòng gặp ông ấy.”
“A? Thật sao? Tiểu Ngô.
Thế… ngươi có biết rốt cuộc là chuyện gì không?” Trương bí thư thăm dò một câu.
Ngô Phong nhìn hắn một cái, muốn nói nhưng lại dừng, sau cùng chỉ nói một câu: “Ngươi đi thì biết.”
Trương bí thư thấy không hỏi được gì, chỉ đành bỏ qua.
Hắn có chút thấp thỏm tiến tới ngoài văn phòng Thạch thư kí, gõ cửa.
“Tiến vào.” Giọng Thạch thư kí có chút bực bội từ trong truyền ra.
Trương bí thư đẩy cửa tiến vào rồi hỏi: “Thạch thư kí, ông tìm tôi?”
Thạch thư kí vừa nhìn thấy Trương Quýnh, sắc mặt liền trầm xuống, lạnh lùng nói: “Không sai.
Ta tìm ngươi.
Ngươi đêm qua đi đâu? Sao ta gọi điện cho ngươi, ngươi không bắt?”
Trương bí thư trong lòng giật thót, không biết Thạch thư kí đêm qua tìm mình rốt cuộc là có chuyện gì, bèn tùy tiện bịa đặt: “Tôi… đêm qua uống rượu với một bằng hữu nhiều năm không gặp, khóa máy nên không tiếp được.
Thạch thư kí, về sau tôi nhất định phải cẩn thận, mở điện thoại /…”
“Uống rượu với một bằng hữu lâu năm không gặp?” Thạch thư kí chăm chăm nhìn hắn, cười lạnh một tiếng, cắt ngang giải thích của hắn: “Lão tổng Vương Hổ của công ti Hoa Nghiệp trở thành bạn lâu năm không gặp của ngươi từ hồi nào vậy?” Trương bí thư phát hoảng: “Ngài… ngài đã biết tôi uống rượu với Vương tổng?”
“Không sai! Ta còn biết nhiều hơn!”
Thạch thư kí mặt xanh xám, xoay màn hình LCD trong phòng ra ngoài, bày tấm thiếp trên mạng ra trước mặt Trương bí thư.
“Trên đây đều rõ rõ ràng ràng cả nè!”
Trương bí thư vừa nhìn, quả tim liền chìm xuống, dự cảm chẳng lành đó của hắn đã thành sự thật, hắn thật không ngờ, chuyện hoang đường của mình đêm qua, lại bị người ta chụp hình, hơn nữa còn rõ ràng thế này!
Bất quá, hắn tịnh không thừa nhận ngay, mà mang tâm lý may mắn, ấm ức:
“Những… những thứ trên mạng, không thể tin mà! Thạch thư kí, nói… nói không chừng người này muốn hãm hại tôi, cố ý làm đấy! Có một số cao thủ phương diện này, làm PS rất khó phát giác.”
“Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chết tới nơi rồi còn giảo biện!” Thạch thư kí không đè nén nổi nộ khí của mình nữa, đập mạnh bàn, lạnh giọng quát: “Ta nói cho ngươi! Mấy thứ trên mạng này chỉ là một bộ phận nhỏ trong toàn bộ chứng cứ! Những chuyện thối nát ngươi làm đêm qua, còn cả đối thoại với lão tổng Vương Hổ ở Hoa Nghiệp công ty, cho đến chuyện ăn hối lộ, toàn bộ đã bị người ta quay phim lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh! Công bố trên mạng chỉ là một bộ phận cực nhỏ cực nhỏ! Các phương tiện truyền thông lớn ở Tân Dương, còn cả bộ phận kiểm tra kỷ luật, đều đã nhận được một cái đĩa, toàn bộ tội chứng của ngươi đều ghi trong đó!”
“Ầm!”
Trương bí thư chỉ cảm thấy như có vô số luồng sét to nổ tung bên tai mình, đập cho hắn đầu váng mắt hoa, tất cả máu trên mặt đều lui sạch trong chớp mắt, nhịp thở nhịp tim của hắn cơ hồ đều ngừng lại!
Qua hẳn một lúc, hắn mới tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, cơ hồ đứng cũng không đứng vững nổi nữa!
Hắn thất thần chống cạnh bàn, nỗ lực giữ thăng bằng, nhưng cánh tay lại run rẩy không khống chế được.
Bởi vì trong lòng hắn phi thường rõ ràng, giao dịch đêm qua với Vương Hổ bị lột trần sẽ có hậu quả thế nào.
Đừng nói tiền đồ chính trị của hắn bị hủy diệt triệt để, chuyện hắn tiến vào tù cơ hồ là chuyện đinh trên tấm thép!
Từ một bí thư của Chính pháp ủy Thạch thư kí cao cao tại thượng, mọi người nịnh nọt đến một tù nhân, chênh lệch này, chỉ cần suy nghĩ cũng đã khiến người ta không lạnh mà run.
Trương bí thư mặt như đưa đám, không cách nào nghĩ thông, giao dịch giữa hắn và Vương Hổ bí mật phi thường, sao lại bị người ta quay được từ đầu tới đuôi?
Rốt cuộc là ai quay?
Trương bí thư suy nghĩ nửa ngày, trong đầu loạn thành một nồi lẩu nhưng cũng không có nửa điểm đầu mối.
Hắn bị quay lén trong Thiên Luận hội sở của Vương Hổ, hiềm nghi Vương Hổ đương nhiên là lớn nhất.
Chỉ là hắn cảm thấy Vương Hổ sẽ không ngu tới mức kéo luôn cả mình vào.
Thế rốt cuộc là ai có thần thông như vậy, lại dễ dàng tiến vào Thiên Luận hội sở bảo vệ nghiêm mật, quay sạch toàn bộ giao dịch giữa hắn và Vương Hổ?
Trương bí thư nghĩ muốn vỡ đầu cũng không nghĩ ra đầu mối.
Người hắn từng đắc tội quá nhiều, địch thủ chính trị cũng quá nhiều, ai cũng có thể lén ra tay với hắn.
Hắn vô luận thế nào cũng không ngờ được, chuyện đẩy hắn vào chỗ chết này lại là do Triệu Thụy đang bị đình chức làm!