Thần Ma Hệ Thống

chương 872: nộ quân công thành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xua đuổi bình dân công thành thì đây là cách mà Thành Cát Tư Hãn lưu truyền tới bây giờ, phương pháp rất độc ác. Nếu như mặc cho bình dân này lấp đầy tường vây, đại quân Mông Cổ sẽ thuận thế phá thành. Tiêu diệt những bình dân này làm tiêu hao đạn dược, còn có thể tổn thương sĩ khí, đúng là cực kỳ độc ác.

- Đi!! Rời khỏi nơi đây!! Đi ah!

- Không được qua đây, bên này có bẩy rập!! Không được qua đây!!

"... "

Nhìn qua ba ngàn nô lệ di động qua bên này, chiến sĩ trong Vân Trấn hai mắt đỏ thẫm rống to lên. Bọn họ tình nguyện dùng đao thật thương thật đánh với Mãn Mông liên quân, nhưng mà không thể nhắm vào người của mình.

Oanh!!

Nương theo tiếng vang thật lớn. Hơn mười người nô lệ giẫm lên địa lôi nổ tan xác, không chết tức tổn thương.

Âm thanh nô lệ chết tổn thương và tiếng rên rỉ ngập trời.

Chung quanh Vân Trấn có đủ loại bẫy rập, vốn những địa lôi này chính là chuẩn bị cho Mãn Mông liên quân, tuy nhiên lại bị những nô lệ này lấp đầy.

- Ah!! Tôi không muốn chết!

Nhìn thấy đồng bạn bị nổ chết, bắn chết, một nô lệ chạy ra phía sau. Dưới sự dẫn dắt của đồng bạn thì hơn mười tên nô quân cũng nghĩ tới chạy ra phía sau.

- Kẻ chạy trốn phải chết!

Những chiến sĩ Mông Cổ đốc chiến dùng đại đao chém giết những người bỏ chạy, trực tiếp chém giết những nô lệ này.

Sau khi đốc chiến tiêu diệt hơn ba mươi người, ổn thỏa bình định chuyện này.

Lý Nghiễm lãnh khốc vô cùng ra lệnh:

- Súng bắn tỉa! Bắn giết những đốc chiến!

Phanh! Phanh!

Nương theo từng tiến súng lên. Một tên đốc chiến Mông Cổ nhao nhao té trên đất, đầu có lỗ máu.

Những tên đốc chiến bị bắn tỉa nấp sau công sự bắn chết.

Dưới uy hiếp tử vong thì những chiến sĩ Mông Cổ đốc chiến trực tiếp sụp đổ, vứt bỏ hơn ba mươi tên chiến sĩ thì lập tức bỏ trốn.

Mất đi đốc chiến uy hiếp, ba ngàn nô binh bỏ chạy tán loạn.

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua ba ngàn nô binh lãnh khốc nói:

- Không có mệnh lệnh dám lui ra phía sau, giết sạch bọn chúng!

Mãn Mông liên quân bên kia bắn ra vô số đạn, làn mưa sắp thép bắn vào ba ngàn nô binh.

A Cổ cầm súng trường điên cuồng bắn giết những tên nô lệ:

- Chạy trở về đi! Dùng cát trên lưng các người lấp hố, nếu không giết không tha! Người nhà các người sẽ bị cắt chức làm heo chó, chịu hết lăng nhục.

Ba ngàn nô binh bị Mãn Mông liên quân bắn phá thì chết tổn thương thảm trọng. Đại lượng nô binh ngược lại nằm trong vũng máu. Bọn họ bất đắc dĩ chỉ có thể khóc lóc tiếp tục xông vào địa ngục trước mặt.

Hốt Ngạch Nhiễm không quan tâm đám nô binh chết sống, lập tức ra lệnh:

- Vận dụng súng bắn tỉa sao? Truyền mệnh lệnh của tôi, súng bắn tỉa tiến công!

Hốt Ngạch Nhiễm ra lệnh thì vô số bắn tỉa đỉnh cấp tiến hành ác chiến với bắn tỉa của Nhạc Trọng bên kia.

Phanh! Phanh!

Âm thanh thanh thúy thỉnh thoảng vang lên. Tuy tiếng súng không dày đặc, nhưng mỗi lần vang lên trên cơ bản đều có một lượng bắn tỉa tử vong. Hoặc là bắn tỉa dưới trướng Nhạc Trọng, hoặc là bắn tỉa của Mãn Mông liên quân.

Bắn tỉa thảm thiết hồi lâu, bắn tỉa của Mãn Mông liên quân tổn thất thảm trọng, hai mươi tên súng bắn tỉa bị Thường Thắng Quân bắn vào đầu, nhưng mà bọn họ cũng tiêu diệt được mười bắn tỉa của Thường Thắng Quân.

Nhạc Trọng thu phục được tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đều là tinh nhuệ, đại bộ phận chiến sĩ đều là tài quyết giả, hơn nữa chuyển chức trở thành binh sĩ cho nên trong một ngàn bảy trăm người thì súng bắn tỉa có một ngàn người. Bọn họ cơ bản đều luyện qua kỹ thuật bắn tỉa. Mà trong Thường Thắng Quân bắn tỉa cũng có hai trăm.

Thời điểm hai bên chiến đấu bắn tỉa thì hơn tám trăm nô quân ôm bao cát tới chiến hào.

Lý Nghiễm nhìn qua hơn tám trăm nô quân và lãnh khốc ra lệnh. - Nổ súng!!

- Các người trốn đi! Không cho phép tiếp cận chiến hào!

- Các người trốn đi. Chúng tôi sắp nổ súng!

"... "

Thường Thắng Quân trong Vân Trấn bất đắc dĩ hô to sau đó nổ súng, mỗi tiếng súng vang lên là nô quân ngã xuống.

Binh lực của Nhạc Trọng trong Vân Trấn vốn kém hơn Mãn Mông liên quân. Hắn duy nhất có thể dựa vào chính là nhiều bẫy rập, tường thành, công sự.

Nếu như Lý Nghiễm mềm lòng vì tính mạng của nô quân mà bị lấp chiến hào, như vậy Mãn Mông liên quân công trấn vô cùng nhẹ nhõm, Thường Thắng Quân chết tổn thương càng lớn, đối với Thường Thắng Quân nhân số ít mà nói, đây là tổn thất không thừa nhận nổi.

Một đám nô binh nằm trong vũng máu, nhưng mà cũng có không ít người vứt bao cát xuống hào.

Một gã nô binh cực kỳ cơ linh, hắn biết đi tới trước hoặc lui ra phía sau đều chết, vì vậy trốn vào trong biên giới khe hẹp giữa hai bên là chiến hào.

Những nô binh thấy thế thì càng chui vào trong chiến hào, bọn họ cũng không muốn bán mạng cho Mãn Mông liên quân, nhưng mà vì sống sót, bọn họ cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn, dùng thân thể lấp đầy bẫy rập cho Mãn Mông liên quân.

- Triết Lý Mộc, anh mang binh đi chiếm đỉnh núi cho tôi.

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua cao điểm hai bên Vân Trấn và ra lệnh.

Hốt Ngạch Nhiễm thập phần tinh tường muốn đánh hạ Vân Trấn là chuyện cực kỳ thảm khốc. Hắn quyết định phải nắm chắc ưu thế binh lực và hỏa lực nghiền Nhạc Trọng thành phấn vụn.

- Vâng! Bệ hạ!

Triết Lý Mộc nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm cung kính ứng một tiếng sau đó rời đi.

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua hoàng đế Mãn Châu đế quốc Huyền Chân và trầm giọng nói:

- Huyền Chân bệ hạ, đỉnh núi bên kia giao cho các người.

Lúc này tiến công Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm, Huyền Chân đều đánh bạc vận mệnh của Mông Cổ quốc cùng Mãn Châu quốc, kéo tất cả chiến sĩ tới đây. Bọn họ thập phần tinh tường, mỗi khi qua ngày thì thực lực của Nhạc Trọng sẽ tăng lên một phần, nếu như hôm nay một trận chiến bại. Mông Cổ quốc, Mãn Châu quốc sẽ thất bại, đại bộ phận người sẽ biến thành nô lệ của Nhạc Trọng.

Huyền Chân tràn ngập uy nghiêm nhìn qua Ngao Đấu nói:

- Ngao Đấu! Anh dẫn người chiếm đỉnh núi!

- Nô tài tuân mệnh!

Ngao Đấu quì xuống nhìn qua Huyền Chân thi lễ sau đó rời đi.

Triết Lý Mộc, Ngao Đấu hai đại chiến tướng rời tách đi, Mãn Mông liên quân chợt tấn công vào hai đỉnh núi.

Oanh! Oanh!

Nương theo từng tiếng nổ mạnh, trọng pháo trực tiếp bắn vào đỉnh núi, tiếng nổ lớn cơ hồ lật tung hai đỉnh núi.

Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc từng lấy qua rất nhiều trang bị trước tận thế. Trong đó trọng pháo dã chiến không ít, lần này bọn họ tập trung trọng pháo oanh kích đỉnh núi giống như thiên băng địa liệt, vô số đá vụn bắn ra, có thể thấy uy lực mạnh như thế nào.

Dưới công kích của trọng phảo, chỉ sợ cả đỉnh núi sẽ bị san bằng, bọn họ cho rằng trên đỉnh núi không cách nào kháng cự.

- Đánh!

Thời điểm Mãn Mông liên quân sắp đánh lên đỉnh núi, ở trong đường hầm có rất nhiều chiến sĩ Thường Thắng Quân tay cầm súng trướng bắn điên cuồng vào Mãn Mông liên quân.

Đại lượng Mãn Mông liên quân bị Thường Thắng Quân bắn té trên mặt đất.

- Gục xuống!! Gục xuống!

Một tên quan quân của Mông Cổ rống lớn kêu lên.

Phanh!

Nương theo đó là tiếng súng vang lên, đầu của tên quan quân Mông Cổ bị bắn nổ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio