Lời nhắn đầu năm, à....chào các reader, mùng Tết mọi người có được nhiều tiền lì xì không nhỉ? hay là lớn hết rồi nên không được lì xì?:v hỏi thăm chút thôi không có ý động đến nổi buồn của mấy reader, cơ mà ta là bán-hoa cho nên vẫn được lì xì Tết, dù sao thì người hoa quan niệm lập gia đình rồi mới không lì xì nữa.
Ầy...đi lộn hướng rồi, nói chung là nhắc trước cho anh em chuẩn bị một chút, ta sẽ cho tua nhanh thời gian một chút, bỏ qua bớt quá trình đi lại giữa những nơi chốn, dù sao thì ta cũng cố tình câu chương nên viết mấy cái nhàn cũng hơi nản:p
Thế nhé, đọc truyện vui vẻ
Tuy được hô hoán là Thần linh đã từ lâu đời, nhưng Horo vẫn có bản chất là sói. Với sói, đôi tai rất thính, về cơ bản những con sói thông thường mà mọi người thấy và biết chỉ có đôi tai thính thông thường, và ở Horo thì hơn nhiều, cô có thể nghe được nhịp tim của người khác, từ đó đoán ra người đó nói dối hay thật. Illyasviel dù sao chỉ tiếp nhận một chút trí thức của Hoàng Kim Thánh Nữ, làm sao có thể thành thạo làm những chuyện giả ngu như này.
Illyasviel giả ngu đã bị Horo biết được.
-Giỡn tí thôi mà. Trông mọi người nghiêm trọng quá! Hahaha….
Horo chợt phá cười. Khiến Illyasviel và Evangeline cứng đơ, kể cả Lawrence cũng tương tự.
-Thật tình. Tôi biết là hai đứa nhỏ giỡn hơi lố một chút, nhưng mà đùa như thế là tội bọn chúng quá rồi.
Lawrence gãi đầu nói.
-Lawrence-san, em muốn đi ngủ rồi, mệt quá.
Illyasviel vừa che miệng ngáp dài vừa nói.
-Rồi. Mọi người ngủ trên xe đi.
Illyasviel và Evangeline mau chóng dành phần của mình mà ngủ. Do chiếc xe rộng đủ người nằm, may mà cả hai cô bé cơ thể cũng khá nhỏ nhắn, nên không có chiếm diện tích như người trưởng thành. Và hai cô bé nằm giữa, đây là ý kiến của Evangeline, Horo có cơ thể của người phụ nữ trưởng thành đấy, thêm vào đó là thanh niên tỉnh Lawrence nữa.
Illyasviel và Evangeline ôm nhau ngủ ngon tới sáng. Hai người kia ngủ hai bên.
---------
Sáng sớm hôm sau. Horo dậy sớm nhất. Vì Horo lục lội đống đồ của Lawrene nên Illyasviel và Evangeline cũng bị đánh thức. Khi dậy, chỉ thấy Horo đang mặc một chiếc áo tay dài màu xanh, cổ vểnh lên một chút, khoác bên ngoài là chiếc áo lông đen, viền có lông làm chiếc áo phồng ở phần viền. Ở phần bụng gần với hông có quấn vải màu đỏ. Cô mặc chiếc váy đen dài có viền lông thú và bên trong váy cô lại mặc một chiếc quần dài màu hạt dẻ khá trùng với màu lông đuôi của cô, ở ống chân có lông thú màu trắng vẽ lên ở phần dưới bắp chân một chút và cổ chân, và cô mang một đôi giày (có lẽ là ủng) màu đen.
-Sao nào? Hợp với tôi không?
Horo tai thính nghe được tiếng hai cô bé đã dậy rồi nên quay sang hỏi.
-Ưm. Hợp với Horo-san lắm!
Illyasviel cười gật đáp. Evangeline ít nói hơn, cô bé chỉ nhìn thôi, nhưng Horo lại biết là cô bé nói rằng bộ đồ hợp với cô rồi.
-Chuyện gì vậy?
Lawrence cũng dậy nốt rồi. Anh ta vừa dụi mắt, vừa hỏi.
-Anh thấy thế nào?
Horo nghe Lawrence đã dậy liền quay sang hỏi anh ta, cô xoay một vòng, bộ đồ bay theo chiều xoay của cô khiến cô ngày càng nổi bật trong bộ đồ mới này. Lawrence nhìn thấy Horo rất rực rỡ, anh ta có hơi đỏ mặt.
-Váy áo làm bằng da gấu đen cao cấp rất hợp với cái đuôi màu nâu nhạt của tôi. Cái quần nào vướng cái đuôi của tôi, tôi có thể khoét lỗ cho nó chứ?
Horo cười nói. Lawrence bừng tỉnh, sau đó rối rít nhìn qua nhìn lại đống đồ đã bị lục tung của mình trên xe. Sau đó anh ta chỉ vào bộ đồ Horo mặc và nói:
-Đây là bộ quần áo tốt nhất của tôi!
-À, nó hơi rộng nên tôi đã sửa lại.
Horo cười đáp. Lawrence chả làm được gì, đành thở dài.
-Tôi hiểu tâm trạng của một lái buôn như anh khi nhìn tôi là như thế nào. Tôi muốn chu du cùng anh, được không?
Horo đứng duyên dáng mở lời. Illyasviel giơ ngón tay cái ra về phía Horo. Đòn thả thính rất hay, rất chuyên nghiệp. Lawrence thở dài một cái đành chấp nhận. Horo cười vui vẻ:
-Mối quan hệ này sẽ tiến triển thôi.
-Nhưng cô phả làm việc thì mới có ăn đấy nhé. Tôi thật sự không dư dả gì đâu. Thần vụ mùa chẳng thể làm cho túi tiền tôi căng lên được.
Lawrence vừa nói, vừa lấy cái thùng nước đã cho con ngựa uống hôm qua và chuẩn bị mọi việc bắt đầu lên đường. Illyasviel và Evangeline chẳng biết phải làm gì để phụ Lawrence cả nên đứng ngoài xem.
-Có cơm ăn là được, đòi hỏi thêm thì thật trơ trển.
Horo vừa kéo tấm vải che thùng xe lại vừa nói. Lawrence leo lên xe và điều chỉnh lại tấm vải che.
-Tôi là Kenrou Horo, con sói kiêu hãnh! Haha….
Horo chấp tay bên hông và nói:
-Nhưng cón sói kiêu hãnh đã cho anh thấy mặt yếu đuối của mình ngày hôm qua. Tôi mong nó sẽ không trở thành một trò đùa.
Illyasviel và Evangeline hoàn toàn bị cho ra ngoài cuộc trong cuộc đối thoại sến sủa này.
-Rất vui được gặp cô…À, tôi là Lawrence Craft.
Lawrence cười đưa tay về phía Horo.
-Dược rồi Larence, tên anh sẽ muôn đời được nhắc đến trong câu chuyện của tôi.
Horo đưa tay của mình về phía tay của Lawrence. Illyasviel có một nhận xét, thậm chí Phi Linh cũng tương tự. Màn giới thiệu này sến quá rồi!!!!!
Cơ mà dù sao đây là thời Trung Cổ, làm gì còn kiểu nào hay ho hơn được chứ.
-Illya-chan, Eva-chan, mau lên xe nào.
Lawrence gọi cả hai cô bé lên xe để tiếp tục cuộc hành trình.
-À!
Horo lên xe và ngồi kế Lawrence. Illyasviel và Evangeline cũng bị Horo khiến cho để ý.
-Trời sắp mưa rồi đó. Chúng ta nên khởi hành ngay thôi.
Horo cười nói.
-Cái gì…cô phải nói cho tôi biết sớm hơn chứ!
Lawrence nghe xong khẩn trương nói. Sau đó liền xung dây cương và lái ngựa đi về phía trước.
Vẫn là buổi sáng đó…bốn người ngồi trên xe, đi qua cánh rừng thông. Có một vài ngôi nhà tranh, có vẻ chủ nhân của những ngôi nhà này sống tách biệt với bên ngoài.
Tách….tách….
Âm thanh của những giọt mưa đang rơi xuống những phiến lá cây và mặt đất ngày một liên tục và rõ rệt. Horo đã khoác một chiếc áo choàng và chùm chiếc nón liền áo lên đầu. Illyasviel và Evangeline cũng thế, lần đi thị trấn trước, cả hai đã may mắn có được hai cái áo nhỏ nhắn, nhân tiện, Evangeline cũng dần dần quen với cơ thể Chân Tổ của cô, ánh nắng Mặt Trời cũng ít ảnh hưởng hơn so với thời điểm đầu. Còn Lawrence, mất đi chiếc áo chùm duy nhất, anh ta dính mưa…
-Thật hết cách!
Lawrence lẩm bẩm rồi anh ta kéo mũ chùm đầu của Horo xuống và chỉ về phía trước, phía trước có một tòa tháp cao. Có vẻ là điểm dừng chân kế tiếp.
Đi khoảng phút sau đó, xe ngựa cuối cùng đã đến được chỗ tòa tháp lớn. Tòa tháp này hình như là một quán trọ cỡ lớn cho các thương nhân hay lữ khách đi ngang qua ở trọ. Có một người mặc một bộ đồ của một sơ hay một cha sứ gì đó đứng trước cổng của tòa tháp.
-Tôi là thương buôn. Trời mưa lớn quá nên tôi muốn dừng chân một chút.
Lawrence hướng về người đàn ông sơ nói. Người đàn ông thì nhìn về phía sau anh, phía xe ngựa, Illyasviel và Evangeline mở chùm đầu ra, còn Horo thì không, Lawrence lại nói:
-Thứ lỗi cho vợ tôi, nhưng có thể vết bỏng trên mặt cô ấy sẽ làm mọi người kinh sợ.
-Tôi hiểu rồi. Dù sao cũng còn một phòng trống. Anh có thể nghỉ ở đó.
Người đàn ông thông cảm và cho xe ngựa đi vào.
Lawrence tiến hành cho ngựa vào chuồng giữ chung. Xe gỗ thì gửi ở một nơi khác, anh ta dùng những sợi dây thừng đến quấn chiếc sẽ lại, không cho hàng hóa bị lấy hay bị xem. Illyasviel, Evangeline và Horo thì đi lên phòng thay đồ trước.
Tình thế khá là lưỡng nan. Một phòng ba cô gái một thằng đàn ông. Lawrence mà làm chuyện gì xúc phạm đến Illyasviel thì xong đời tên này rồi. Cơ mà có xúc phạm Evangeline thì cũng bị Illyasviel hột luôn thôi.
Lawrence chuẩn bị xong rồi thì lên phòng.
---------
Bên phía Illyasviel.
Cô bé đang lo một chuyện.
-Tại sao lại chỉ có một phòng???!!!!!!!
Illyasviel đang khóc thầm. Lawrence là đàn ông đấy. Làm sao có thể ở chung phòng với cô gái được.
Đúng lúc đang lo, bên ngoài có tiếng gõ cửa, giọng của Lawrence vang lên ngoài cửa.
-Lawrence đây. Tôi vào nhé.
-Ừa.
Horo thản nhiên đáp trong khi cô trần ở phần trên.
Trời ạ! Ngực của cô vào khoảng B-cups đấy.
-Khoan đã!
Illyasviel la toáng lên. Lúc này cánh cửa đã mở ra.
Bốp….
Illyasviel chạy ra cửa và đá bay vào mặt Lawrence. Lawrence bay thẳng ra ngoài thành hành lang. Lawrence nằm bất tỉnh nhân sự….
---------
Một lúc sau.
Lawrence tỉnh dậy và thấy mình ở ngoài lang can hành lang, anh ta gãi đầu, không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng người thì đau đau ê ẩm.
Lawrence đi vào trong phòng và vác hành lý vào.
-Sao tôi lại nằm ở ngoài thế nhỉ?
Lawrence nhìn Horo hỏi. Horo cười như không cười vậy, cô nhìn sang Illyasviel và Evangeline. Lawrence vẫn không hiểu nhưng anh ta nhanh chóng bỏ qua nó.
-Lawrence-san, bọn em đi xuống dưới hỏi thăm một chút. Anh và Horo-san cứ tự nhiên tình tứ với nhau đi nhé.
Sau đó Illyasviel kéo Evangeline ra ngoài. Để lại Lawrence và Horo trong phòng.
Bên ngoài hành lang.
-Illya. Cậu định hỏi cái gì vậy?
Evangeline thắc mắc.
-Một chút thông tin ấy mà. Lát nữa cậu biết ngay thôi.
Illyasviel quay lại cười đáp. Sau đó cả hai đi xuống quán ăn của khu nhà trọ rộng lớn này.
Khu vực ăn có lò sưởi lớn. Tiện thể thì cả hai không có đồ thay nên đành đi xuống dưới này để hông khô quần quá luôn.
Đến khu vực ăn, có khá nhiều người đang ăn, cũng có bàn dư nhiều lắm. Illyasviel ngó qua ngó lại xung quanh coi có ai đó để hỏi thông tin hay không.
-Ồi. Ngươi có nghe được tin đồn về phía Bắc có một cánh rừng, ẩn sâu bên trong là cả một bầy quái thú đang sinh sống ở trong đấy.
-Thật sao? Tin đồn này có đáng tin cậy không?
Có một số người đang bàn tán về một số tin đồn lạ.
Illyasviel chợt nghe thấy và đeo cái chùm đầu lên đầu, cô bé nhanh chóng chùm đầu của Evangeline lại luôn. Cả hai liền đến gần bàn đang bàn tán về chuyện đó.