Mẹ kiếp ! cả tháng nay ăn toàn những món nhạt nhẽo không ngon miệng gì cả , ăn tới phát ngán luôn rồi . tưởng rằng lãnh xong tiền thưởng sẽ đi làm bữa ngon lành ở quán ăn sang trọng nhất trong thành , ai ngờ toàn bộ số tiền thưởng đều con nhỏ tham tiền vô lương tâm kia dùng để mua quần áo hết rồi . lúc này có người mời đi dự tiệc . ngoài ra , nghe nói còn có người đẹp trợ hứng nữa chứ , cũng chỉ là đi ăn uống no say , gặp mặt gặp mặt tên thiếu gia gì đó thôi mà , có mất mát gì đâu , ngu gì không đi chứ .
Mang theo dòng suy nghĩ đó , Tiền Thế Kiệt vội vã thay bộ đồ mới . sau khi thay đồ xong , bước ra tới ngoài cửa tiệm . người đàn ông trung niên đó nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , lập tức lộ ra vẻ vui mừng . còn Isbel thì mang theo vẻ mặt bực bội nhìn chằm chằm vào anh ta . chỉ có lão Pole vô cùng ung dung ngồi nhâm nhi ly trà trên tay , đôi khi lão lại liếc nhìn vẻ mặt của Isbel , trên môi lộ ra nụ cười có ngụ ý sâu sắc .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , người đàn ông trung niên vội vã bước tới , cúi người cười nói : “ ngài đã chuẩn bị xong rồi phải không ?”
tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn , trên môi bỗng nhiên lộ ra nụ cười tinh quái , nói : “ cái này …. Tôi có thể dẫn thêm cô gái kia đi không ?” vừa nói vừa chỉ về phía Isbel .
Nghe thấy Tiền Thế Kiệt đòi dẫn mình theo , Isbel khẽ ngơ người , dòng suy nghĩ lập tức hiện ra trong đầu của cô ta : “ không ngờ …. Không ngờ anh ấy đòi dẫn mình theo….. anh ấy đã không bỏ quên mình …..” chính vào lúc Isbel đã có chút cảm động , câu nói tiếp theo của Tiền Thế Kiệt đã khiến cho cô ta phải nổi điên lên .
Chỉ nghe thấy người đàn ông trung niên đó do dự hồi , thận trọng hỏi : “ cô ấy là ….”
Chỉ thấy Tiền Thế Kiệt bật cười , nói : “ à .. là thế này ! cô ấy là người hầu của tôi , dẫn cô ấy theo chẳng qua chỉ là muốn có người đi theo hầu hạ ở bên cạnh đấy mà . nếu như không được thì thôi vậy .”
nghe thấy chữ “ người hầu” , đôi mắt của Isbel đã tràn đầy khói lửa ,nếu như không phải lão Pole kịp thời bỏ ly trà xuống chạy tới ngăn cản . e rằng Isbel đã kiếm chém chết thằng nhóc ranh ma láu cá ở trước mặt rồi .
Chỉ thấy Tiền Thế Kiệt và người đàn ông thất tha thất thểu xách dép chạy ra khỏi cửa tiệm của lão Pole để né tránh cơn giận dữ của Isbel . vừa chạy ra ngoài cửa tiệm , người đàn ông trung niên gượng cười nói : “ cô gái đó ….”
Tiền Thế Kiệt hí hí cười lớn , nhún vai nói : “ cô ta là thế đó . thật ra cũng khó trách cô ta được ,tới tuổi này còn chưa có người yêu , nên tâm lý không cân bằng , có chút thất thường cũng là điều dễ hiểu thôi !!”
Người đàn ông trung niên không hiểu Tiền Thế Kiệt nói gì cả , chỉ gượng cười . sau đó chỉ thấy về phía sau của Tiền Thế Kiệt , cười nói : “ thưa ngài , tôi đã chuẩn bị xe ngựa rồi ạ . mời ngài lên xe ạ .”
Tiền Thế Kiệt quay đầu lại nhìn , lọt vào trong đôi mắt của anh ta chính là chiếc xe ngựa rất sang trọng . con ngựa kéo xe có bộ lông màu trắng tinh , toàn thân không có sợi lông tạp nào cả , thuộc loại những con tuấn mã hiếm gặp , cho dù là những con ngựa cưng của những đại tướng quân có vai vế trong triều đình , cũng chưa chắc hơn nổi con ngựa này . trên viền của mái che xe ngựa có khảm bằng những lớp vàng nguyên chất . dứơi ánh mặt trời , tỏ ra trang hoàng rực rỡ . và trục bánh xe , được chế tạo từ thép tinh luyện cao cấp . và xung quanh mái che có nhiều cây trụ chống đỡ có khắc những đường hoa văn rất bắt mắt , phía trên cây trụ có khảm nhiều viên kim cương sáng lấp lánh .
Và điều quan trọng nhất là , khắp nơi trên thân xe , đều có khảm những viên thuỷ tinh ma pháp nhỏ , bố trí thành ma pháp trận có thuộc tính gió .
Ma pháp trận này có tác dụng lợi dụng sức gió , giảm tải trọng lượng cho chiếc xe ngựa , làm cho chiếc xe ngựa không còn cảm giác lắc lư khi di chuyển , ngoài ra còn có tác dụng tăng tốc cho chiếc xe .
Giá trị của chiếc xe ngựa này , đủ để mua hết vài con đường trong thành phố này rồi .
Nhưng Tiền Thế Kiệt không biết rõ giá trị của chiếc xe này , chỉ cảm thấy nó rất đẹp rất sang trọng mà thôi . dưới sự dẫn dắt của người đàn ông trung niên , Tiền Thế Kiệt bước lên xe ngựa ngồi .