Long quốc và Anh Quốc là đối thủ sống chết với nhau. Đối mặt với Anh Quốc, vô số người dân Long quốc đều ngóng trông đất nước dơ bẩn đê tiện này tiêu đời. Bây giờ Anh Quốc sắp mất nước, hơn nữa còn diệt vong trong tay người Long quốc, đối với người Long quốc, đây là một sự kiện vui mừng nhất trong cuộc đời của bọn họ. Vô số người dân Long quốc nhìn về phía Hộ Quốc Thần Tướng đeo mặt nạ ở phòng phát sóng trực tiếp với ánh mắt sùng kính. Nếu Diệp Phàm thật sự tiêu diệt Anh Quốc, làm Anh Quốc trở thành lãnh đại phụ thuộc của Long quốc, vậy hắn sẽ trở thành anh hùng trong lịch sử dân tộc, được vạn dân kính ngưỡng. Ở cuộc họp báo hoàng cung Anh Quốc, sau khi Diệp Phàm nói xong chuyện này đã làm phóng viên ở hiện trường xôn xao, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khó tin. “Hộ Quốc Thần Tướng, xin hỏi quyết định này của ngài có thông qua sự đồng ý của chính phủ và người dân Anh Quốc hay không?” Các phóng viên dò hỏi Diệp Phàm. “Nghe rõ đây, tôi đang tuyên bố, chứ không phải trưng cầu ý kiến của các ngươi!” “Sau hôm nay, trên đời không còn Anh Quốc.” “Còn việc chính phủ và người dân Anh Quốc có đồng ý hay không, tôi không quan tâm, ai không đồng ý, tôi sẽ giết đến khi bọn họ đồng ý mới thôi, đương nhiên tốt nhất bọn họ không đồng ý, như vậy tôi sẽ có lý do xóa sổ hoàn toàn quốc gia này khỏi thế giới!” Diệp Phàm gằn giọng quát, trong mắt mang theo sát ý làm người không rét mà run. Những lời này của hắn truyền qua phòng phát sóng trực tiếp, lại lần nữa gây chấn động, người dân Anh Quốc tức giận đến cực điểm. Rất nhanh có rất nhiều người dân Anh Quốc tự phát biểu tình, kháng nghị hành vi của Diệp Phàm, cũng có vô số người dân Anh Quốc đăng bài trên mạng, kêu gọi tất cả trai tráng Anh Quốc cùng nhau đuổi ác ma này ra khỏi Anh Quốc, lấy lại ngôi nhà hoàn chỉnh cho bọn họ. Khắp nơi trên Anh Quốc xảy ra bạo loạn, biểu tình, chống đối, loạn thành một nồi chào. Bên trong thủ đô Anh Quốc cũng có vô số người dân lên phố biểu tình. Trong cuộc họp bào ở hoàng cung, Diệp Phàm nhận được tin tức này, nở nụ cười tàn nhẫn, nói: “Nếu bọn họ muốn chết, vậy thành toàn cho bọn họ.” “Thông báo cho quân Thiên Sách, ai dám chống đối biểu tình, giết không tha.” Diệp Phàm ra lệnh trước mặt mọi người. Mệnh lệnh này của hắn đã làm cả thế giới đều biết thông qua phòng phát sóng trực tiếp. Các quốc gia sôi trào! Tất cả mọi người không ngờ Hộ Quốc Thần Tướng lại tàn bạo như vậy, đối mặt với người dân biểu tình đều giết không tha, quá tàn nhẫn. “Hộ Quốc Thần Tướng, cậu làm vậy không sợ làm cho toàn dân tức giận, trở thành kẻ địch của nhân dân trên toàn thế giới hay sao?” Mấy vị phóng viên Anh Quốc tức giận nói. “Trở thành kẻ địch của toàn thế giới thì sao?” “Tôi không quan tâm.” Diệp Phàm nói thẳng. “Mày sẽ gặp báo ứng!” Một phóng viên Anh Quốc chỉ vào Diệp Phàm, hét to. Phụt! Vị phóng viên này vừa dứt lời đã bị Tần Chính giết chết, còn giết trong lúc đang phát sóng trực tiếp. Các phóng viên còn lại run bần bật, người dân trên toàn thế giới đều cảm nhận được sự cường thế, bá đạo của vị Hộ Quốc Thần Tướng này. “Tôi lặp lại lần nữa, từ giờ phút này, Anh Quốc hoàn toàn không tồn tại, nếu ai dám phản đối, giết!” Diệp Phàm lạnh lùng nói. Dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng! Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng còn lại suất binh bắt đầu hành động, mở ra cuộc đàn áp và càn quét đẫm máu với người dân Anh Quốc. Rất nhanh khắp nơi trên Anh Quốc đều là tiếng than kêu trời, giết chóc diễn ra mọi lúc.