Hứa Thế Thiên lạnh lùng nói. "Nếu chủ nhân hợp tác với hắn thì chắc hẳn có hi vọng. Nói không chừng đến lúc đó cả thương hội Thiên Long đều thuộc về chủ nhân!" Tôn Bân thình lình nói. "Hắn?" Hứa Thế Thiên nghĩ tới ai đó, sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt lấp lóe không ngừng. "Chủ nhân, chuyện này rất quan trọng, ngài phải suy nghĩ thật kỹ!" "Không cần suy nghĩ, anh thay tôi liên lạc với hắn ngay đi!" "Nhan Hòa bất nhân với tôi thì đừng trách tôi bất nghĩa!" Hứa Thế Thiên lạnh lùng nói, trong mắt tràn đầy sát ý nồng đậm. "Vâng, thưa chủ nhân!" Tôn Bân gật đầu. ... Trong một căn nhà nào đó ở Đế Đô. Một cô gái mặc váy trắng, buộc tóc đuôi ngựa, ngoại hình xinh xắn, dáng vẻ thùy mị nho nhã đang thu xếp hành lý. Một nữ sinh khác mặc áo da, thân hình nóng bóng, tóc tết thừng nằm trên chiếc giường bên cạnh. "Vân Hi, cậu thật sự muốn đi Thiên Hải sao? Cậu đi thì tớ biết tìm ai chơi bây giờ?" Nữ sinh mặc áo da ngồi dậy, hỏi cô gái đang thu xếp hành lý. "Lần này Thiên Hải xuất hiện một vị thần y, tớ nhất định phải đến gặp anh ấy. Nếu có cơ hội học Đông y từ anh ấy thì có thể tạo phúc cho bách tính một phương!" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa trả lời, giọng nói êm tai như tiếng sơn ca. "Vân Hi, không phải cậu bị lừa chứ? Trên đời này làm gì có thần y!" Nữ sinh mặc áo da bĩu môi, tỏ vẻ không tin. "Không sai đâu. Tớ đã xem đoạn video trên mạng về vị thần y kia ở bệnh viện Nhân dân Thiên Hải. Y thuật của người này còn cao siêu hơn viện trưởng Hoa, chắc chắn là một vị thần y. Hơn nữa, lúc đó viện trưởng Hoa cũng có mặt, không giả được đâu." "Tớ nhất định phải bái anh ấy làm sư phụ, học y thuật cứu người chân chính!" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa trầm giọng nói. "Vậy khi nào thì cậu về?" Cô gái mặc áo da hỏi. "Khi nào học xong tớ sẽ về." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa thản nhiên đáp. "Vân Hi, không phải cậu thích vị thần y kia đấy chứ? Tớ nói cho cậu biết, cậu là người có hôn ước rồi đấy." Đột nhiên cô gái mặc áo da nhìn cô gái buộc tóc đuôi ngựa và nói. "Cậu nói linh tinh gì thế?" Gương mặt của cô gái buộc tóc đuôi ngựa đỏ bừng: "Tớ chỉ muốn học y thôi." "Hôn ước của tớ do ông nội tớ và điện chủ điện Long Vương quyết định, không liên quan gì tới tớ hết." "Huống chi điện chủ điện Long Vương đã mất tích nhiều năm, hôn ước này đã bị hủy bỏ từ lâu rồi!" "Tớ muốn tự làm chủ hôn nhân của mình, người chồng tương lai của Khương Vân Hi này chỉ có thể là người tớ yêu, không phải là một người lạ chưa từng gặp mặt!" Đôi mắt của cô gái này sáng lấp lánh, vẻ mặt cực kỳ kiên định! Mà lúc này, tại gia tộc Công Tôn - một trong mười gia tộc lớn nhất Đế Đô. Khi Công Tôn phu nhân biết nhà ngoại bị tiêu diệt, bà ta nổi trận lôi đình! "Phu nhân đừng tức giận, coi chừng ảnh hưởng tới sức khỏe!" Tộc trưởng của gia tộc Công Tôn là Công Tôn Hằng an ủi. "Phu quân, anh cả của tôi và Tiểu Thừa đều chết rồi, người thân của tôi đều mất rồi, ông bảo tôi không giận sao được?"
Công Tôn phu nhân đau khổ nói.