Một giây sau, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt Công Tôn Vệ. Hắn duỗi một tay bóp cổ và nhấc bổng đối phương lên, đồng thời lạnh lùng nói: "Khó khăn lắm tôi mới ngủ được, kết quả là bị người ta đánh thức. Ông nói xem phải làm sao đây?" "Thả thống lĩnh ra!" Các chiến sĩ quân quận vệ khác lập tức chĩa súng vào Diệp Phàm. "Các người muốn tên này chết thì nổ súng thử xem!" Diệp Phàm hờ hững cất lời. Hai anh em Đại Hổ, Nhị Hổ cũng có mặt, lạnh lùng nhìn các chiến sĩ này, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào. "Thả thống lĩnh Công Tôn ra!" Bên ngoài nhà họ Trần lại xuất hiện thêm một đoàn chiến sĩ quân quận vệ, bao vây nơi này kín kẽ. Một người đàn ông trung niên bụng phệ đi vào. "Quận trưởng đại nhân!" Nhìn thấy người đàn ông này, các chiến sĩ lập tức hô. Người đàn ông bụng phệ này chính là Quách Do, quận trưởng quận Thiên Phủ. "Chàng trai à, cậu to gan lắm, dám ra tay với thống lĩnh Công Tôn. Lập tức thả thống lĩnh Công Tôn ra!" Quách Do nhìn Diệp Phàm, nghiêm nghị quát. "Nếu tôi không thả thì sao?" Diệp Phàm bĩu môi. "Vậy thì hôm nay cậu và tất cả mọi người nhà họ Trần có mặt ở đây đều phải chết!" Quách Do thẳng thừng nói. Tức thì toàn bộ súng trong tay các chiến sĩ quân quận vệ phía sau Quách Do đều chĩa vào người nhà họ Trần. Sắc mặt của người nhà họ Trần hết sức khó coi, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi. "Quận trưởng Quách, ông làm vậy hơi tuyệt tình đấy!" Trần Thiên Nam sầm mặt nhìn Quách Do. "Xin lỗi gia chủ nhà họ Trần, muốn trách thì hãy trách các ông đã giết người không nên giết, lần này không ai cứu được các ông đâu." Quách Do lạnh lùng nói. Nếu là trước đây, Quách Do tuyệt nhiên không dám ăn nói như vậy với Trần Thiên Nam. Dù sao ở quận Thiên Phủ nhà họ Trần cũng có thế lực khổng lồ, không dễ chọc vào. Nhưng lần này gia tộc Công Tôn đã ra tử lệnh, nếu nhà họ Trần không chết thì người chết sẽ là ông ta! Rắc! Diệp Phàm thẳng tay vặn gãy cổ Công Tôn Vệ rồi ném xuống đất, lạnh lùng nói: "Không ai có thể uy hiếp tôi!" "Bắn!" Thấy Công Tôn Vệ bị giết, Quách Do sầm mặt ra lệnh. Tức thì hơn một nghìn chiến sĩ quân quận vệ định nổ súng. "Đừng!" Trần Thiên Nam hô to. Người nhà họ Trần lộ ánh mắt tuyệt vọng, không ít người sợ đến mức khóc lớn. "Không được nổ súng!" Đột nhiên một giọng nói lạnh như băng vang lên sau lưng Quách Do. Một người đàn ông mặc chiến phục, vẻ mặt lạnh lùng xuất hiện. Người này là Quân Đao. "Cậu là ai? Ai cho phép cậu xuất hiện ở đây?" Quách Do chất vấn Quân Đao. "Ông mù à, vị này là Quân Đao đại nhân của căn cứ Chiến Bộ!" Một thuộc hạ bên cạnh Quân Đao chỉ vào Quách Do mà mắng. "Quân Đao đại nhân?" Quách Do biến sắc, thốt lên đầy kinh ngạc. Ông ta là quận trưởng một quận, tất nhiên từng nghe danh Quân Đao của căn cứ Chiến Bộ. Đối phương là một cao thủ đỉnh cấp của căn cứ Chiến Bộ, còn là kiện tướng đắc lực bên cạnh Long Soái, thân phận cao hơn quận trưởng nhiều!"
"Hạ quan bái kiến Quân Đao đại nhân. Hạ quan có mắt không tròng, không biết đại nhân đến nên đã xúc phạm đến đại nhân, mong đại nhân thứ lỗi."