Gã ta còn chưa nói xong thì Đồ Phu đã đánh một quyền tới, khiến cho đầu gã nổ tung. Vẫn chưa xong. Đồ Phu vung quyền liên tiếp cho đến khi cơ thể của người đàn ông hoàn toàn biến thành một đống bầy nhầy mới chịu dừng, sau đó ông cũng làm y như vậy với đám tay sai kia. Khi các tù nhân, binh lính và cai ngục nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc này, ai nấy đều hít sâu một hơi, cả người đẫm mồ hôi lạnh! “Mục quân đoàn trưởng vẫn chưa chết!” Lúc này, Diệp Phàm kiểm tra cơ thể của Mục Kình Thiên rồi nói. “Thiếu quân chủ, cậu chắc chứ?” Vẻ mặt Mộ Bạch ngây ra nhìn Diệp Phàm. Ánh mắt của Đồ Phu cũng vội vã nhìn sang Diệp Phàm. “Đương nhiên!” “Đặt ông ấy nằm ngang ra!” Diệp Phàm trầm giọng nói. Diệp Phàm thi triển Quỷ Cốc Cửu Châm, bắt đầu chữa trị cho Mục Kình Thiên. Chỉ trong chốc lát, Diệp Phàm đã dùng năm kim châm. Năm cây kim bạc này tỏa ra ánh sáng, từng luồng sức mạnh thần bí từ trong cơ thể Diệp Phàm xuyên qua những cây kim rồi tiến vào cơ thể Mục Kình Thiên! Giờ phút này, tất cả mọi người trong ngục giam đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm. Không ai có thể tin nổi Diệp Phàm lại chỉ dựa vào mấy cây ngân châm đã có thể cứu sống một kẻ đã chết! "Lập tức liên lạc với quận trưởng, dẫn đại quân đến đây!" Thừa dịp này, Đỗ Thiên Đức lén căn dặn cấp dưới bên cạnh. "Ông đang nói gì thế?" Lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vô tình vang vọng bên tai Đỗ Thiên Đức. Đỗ Thiên Đức liếc xéo, bắt gặp Đồ Phu đang đứng ngay trước mặt, cơ thể ông ta run lên, sợ hãi loạng choạng suýt té. "Tôi… Tôi không nói gì hết!" Đỗ Thiên Đức không ngừng lắc đầu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. "Ông là trưởng ngục của ngục giam Kim Lăng?" Đồ Phu nhìn Đỗ Thiên Đức chòng chọc. "Đú… Đúng!" Đỗ Thiên Đức gật đầu. "Anh em tôi bị đánh thành như vậy, vì sao ông không ngăn cản?" Đồ Phu quát Đỗ Thiên Đức. "Tôi..." Thoáng chốc, Đỗ Thiên Đức cũng không biết trả lời thế nào. "Hay là ông là cố ý sai bọn họ ra tay, muốn đánh chết anh em của tôi?" Đồ Phu lại quát lớn, giọng nói sang sảng dội vào tai Đỗ Thiên Đức, dọa ông ta sợ hãi quỳ sụp xuống đất. Khụ khụ khụ!!! Đột nhiên, một tràng tiếng ho khan truyền ra từ miệng Mục Kình Thiên. Hơi thở yếu ớt gần như biến mất của ông ấy đã dần dần khôi phục như cũ, lục phủ ngũ tạng bị tổn thương trong cơ thể dưới Cửu Châm Quỷ Cốc của Diệp Phàm từ từ bình thường lại. "Kình Thiên!" Thấy vậy, Đồ Phu vội vàng qua. Lúc này, Mục Kình Thiên chậm rãi mở mắt. "Kình Thiên, sao ông lại biến thành dáng vẻ này?"
Mộ Bạch kêu lên.