Thậm chí một mình Diệp Phàm thôi cũng đủ! Tiếp đó, ba người Diệp Phàm dẫn quân Thiên Sách chạy thẳng tới câu lạc bộ Huy Hoàng! Câu lạc bộ Huy Hoàng, câu lạc bộ ăn chơi xa hoa nhất Kim Lăng. Nơi này là sản nghiệp của Thanh Môn sản nghiệp, mang lại nguồn vốn khổng lồ, và cũng là địa phương kết giao quyền quý của bọn họ! Các cậu ấm cô chiêu ở quận Giang Bắc đều thích tới đây chơi! Nhằm mục đích bảo mật và an toàn, Thanh Môn phái ra một ngàn người canh giữ bên ngoài câu lạc bộ, không cho phép bất cứ người nào đến gây chuyện. Trong một căn phòng vip sang trọng, một thanh niên xỏ khuyên tai đang đùa bỡn mấy cô chân dài, gã chính là đại thiếu gia Hồng Phi của Thanh Môn. "Hồng thiếu, nghe nói cha con ả nhảy lầu tự tử kia là một trong các quân đoàn trưởng của quân đoàn Thiên Sách, ngài không gặp phiền toái gì chứ?" Mấy cậu ấm bên cạnh tò mò nhìn Hồng Phi. "Hừ, quân đoàn trưởng cứt chó gì, ông ta cùng lắm chỉ là đống rác mà thôi." "Tôi bằng lòng chơi con gái của ông ta là vinh hạnh rồi đấy, ổng còn chạy đến Thanh Môn tìm tôi báo thù. Kết quả bị cha tôi ném thẳng vào ngục giam Kim Lăng rồi, hẳn không sống nổi mấy ngày!" Hồng Phi khinh thường nói xong lại thở dài: "Có điều dáng dấp con gái ông ta ngon nghẻ thật, còn là một xử nữ, đáng tiếc tiện nghi cho tên Hoàng Bộ Kỳ kia, tôi đành phải chờ gã chơi xong mới được chấm mút!" "Con ả đó được hai vị đại thiếu gia là Hoàng Bộ thiếu và Hồng thiếu cùng thưởng thức, cho dù chết cũng không tiếc!" "Đúng vậy, ở cái quận Giang Bắc này, có bao nhiêu cô gái có thể đồng thời nhận được ân sủng của Hoàng Bộ thiếu và Hồng thiếu chứ?" Mấy vị thiếu gia rối rít vuốt mông ngựa. "Ha ha ha, nói không sai!" Hồng Phi được tâng bốc cười lớn: "Hôm nay mọi người cứ chơi thỏa thích, tôi mời!" "Cảm ơn Hồng thiếu!" Đám bùn nhão kia vội vàng cảm tạ. Cùng lúc đó, bên ngoài câu lạc bộ Huy Hoàng, đám Diệp Phàm đã xuất hiện! "Các anh là người phương nào?" Bảo vệ câu lạc bộ thấy đám Diệp Phàm xuất hiện với khí thế hung hăng thì mặt mày biến sắc, vội kêu lên. "Đêm nay, hễ là người Thanh Môn, giết không tha!" Diệp Phàm quát lớn. "Vâng!" Mộ Bạch, Đồ Phu và quân Thiên Sách đồng thanh đáp. Phốc! Phốc! Mộ Bạch và Đồ Phu thẳng thừng ra tay, chém giết bảo vệ gác cửa, sau đó xông vào trong câu lạc bộ, bắt đầu đại khai sát giới. Đám khách hàng trong câu lạc bộ hoảng sợ chạy trốn tứ tung, đệ tử Thanh Môn rối rít nhào ra đánh nhau với quân Thiên Sách. "Đại thiếu gia Thanh Môn đang ở đâu?" Diệp Phàm bắt lấy người phụ trách câu lạc bộ, lạnh nhạt hỏi. "Phòng… Phòng vip số 909!" Sắc mặt người phụ trách trắng bệch không còn giọt máu. Răng rắc! Diệp Phàm thẳng tay bẻ gảy cổ đối phương, bước lên lầu. Từ trên lầu, đám đệ tử Thanh Môn lao xuống đánh về phía Diệp Phàm. Xoẹt xoẹt! ! ! Hắn vung đoản kiếm màu đen, giết sạch bọn chúng, rồi nghênh ngang bước lên tầng chín. Mà lúc này trong phòng vip 909, đám người Thanh Môn hoảng hốt lao vào, kinh động Hồng Phi đang chơi đùa đến mức không biết trời đất trăng sao với mấy cô em nóng bỏng. "Gì thế? Tính gù chết tôi à!" Hồng Phi mắng.