Edit:Phong Hàn Nguyệt +Beta:Agehakun Kei
Lạc Thiên Thụy liếc nhìn Qúy Như Yên một cái, cuối cùng nhắm mắt, không nói gì nữa.
Lạc Thuấn Thần thì cười cổ quái, không mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc này.
Có một số người, chỉ khi ăn quả đắng mới biết trên đời còn có những người không phải lúc nào cũng nghe theo lời người khác.
Ví dụ như Qúy Như Yên, nàng là một nữ nhân vô cùng đặc biệt.
Chính sự đặc biệt ấy của nàng đã thu hút hắn.
Vừa đến trước cổng thành Thịnh Kinh, Qúy Như Yên liền xin phép xuống xe ngực trước, tự đi về phủ Yến vương.
Lạc Thuấn Thấn tiếp tục đánh xe đưa Lạc Thiên Thụy đến tửu lâu ở trọ.
Qúy Như Yên vừa trở về phủ Yến vương liền thấy thế tử Phù Nhạc Thánh đang sốt ruột y như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại trong đại sảnh, dường như không thể bình tĩnh được.
Vừa thấy Qúy Như Yên, Phù Nhạc Thánh liền như ong thấy mật, lập tức sán lại gần, "Như Yên, Bùi quốc chủ đến Thịnh Kinh?"
"Đúng vậy, vừa gặp một lần."
"Ngài ấy nói với thái tử Nguyên Chiêu, muội là nữ nhi của ngài, còn muốn công khai lấy máu nghiệm thân!"
Thế tử Phù Nhạc Thánh như bốc hỏa, lửa lây sang cả Qúy Như Yên.
Thiên a?!
Bộ dạng của nàng rất dễ bắt nạt sao?
Bùi Khê thật sự muốn gặp nàng a?
Tuyên cáo thân phận của nàng với hoàng thất Ti U Quốc, muốn nàng thừa nhận hắn là phụ thân của nàng.
Nhưng từ trước đến giờ, nàng không thích bị người khác uy hiếp, việc làm của Bùi Khê khiến nàng thật sự không có cách nào thừa nhận hắn rồi.
Nên biết rằng, lúc này Bùi Khê đến tìm nàng, chỉ có một mục đích: đối với hắn, nàng có giá trị lợi dụng rất cao.
Vì lúc trước nàng không thuận theo hắn, nên hắn mới phải làm việc này.
"Vậy sao? Thái tử nói thế nào?"
"Thái tử Nguyên Chiêu tất nhiên là từ chối, nói muội là nghĩa nữ của phụ vương, không có quan hệ với ngài ấy, cự tuyệt lấy máu nghiệm thân."
Lời thế tử Phù Nhạc Thánh nói khiến Qúy Như Yên hơi ngạc nhiên.
Nàng nghĩ thái tử Nguyên Chiêu sẽ đồng ý, không ngờ hắn lại từ chối yêu cầu của Bùi Khê.
Là vì muốn bảo hộ nàng sao?
Nhưng dù thế nào, Bùi Khê cũng không phải dạng vừa, sự việc không thể giải quyết một cách nhanh chóng như vậy được, không bằng công khai lấy máu nghiệm thân một lần, khiến cho Bùi Khê hoàn toàn hết hy vọng!
Qúy Như Yên vẫy tay gọi thế tử Phù Nhạc Thánh, "Thế tử ca ca, huynh vào cung ngay bây giờ, thông bào cho thái tử Nguyên Chiêu và Tĩnh phi nương nương, muội đồng ý ngày mai lấy máu nghiệm thân! Đến lúc đó xin hảy để Tam điện hạ Thiên Độc quốc Lạc Thiên Thuỵ làm chứng, hắn cũng đến Thịnh Kinh, đã náo nhiệt như vậy thì rủ thêm người cho vui đi."
"Như Yên, muội..."
Thế tử Phù Nhạc Thánh kinh ngạc nhìn Qúy Như Yên một cái, cuối cùng cũng không nói gì, gật đầu đáp ứng.
Hắn vừa bước chân ra khổi đại sảnh, Yến vương chợt tiến đến, "Như Yên, con thật sự phải lấy máu nghiệm thân sao?"
Cảm xúc trong lòng Yến vương vô cùng phức tạp, bởi hắn biết Như Yên chính là cốt nhục của Bùi Khê, một khi thật sự lấy máu nghiệm thân, vậy thì thân phận của Như Yên chắc chắn sẽ bị bại lộ.
Cho dù lấy thân phận công chúa mà xuất giá thì vẫn là công chúa của Di quốc, không đáng để người đời tôn kính, thậm chí có thể bị Hoàng thượng của Thiên Độc quốc phản đối.
Di quốc, từng là bại tướng dưới tay của Ti U Quốc, dù cho những năm gần đây không có chiến tranh, nhưng nhân dân Di quốc mỗi khi nhìn thấy người Ti U Quốc, vẫn tự động nhường đường cho họ.
"Nghĩa phụ, người đang lo lắng Như Yên bị khi dễ sao?"
Qúy Như Yên mỉm cười, "Nghĩa phụ cứ yên tâm, nếu con đã đáp ứng lấy máu nghiệm thân, tất sẽ không để đối phương được như ý. Muốn tính kế con, cũng phải xem tâm trạng của con trước đã.”