Người nằm la liệt trên mặt đất rất nhiều, Long Phong không ném bọn chúng đi quá xa.
Điều này cũng làm cho Trương Dương khi lái xe không thể không chú ý những người nằm trên đường đi, ai bảo Long Phong ném những thằng này ra đúng chỗ trên đường đi chứ.
Thấy Trương Dương lái chiếc xe Bugatti đi ở phía trước mặt cho dù những kẻ nằm trên mặt đất khó nhúc nhích thì lúc này cũng sẽ dồn hết sức bình sinh mà lăn người tránh ra cho xe Trương Dương qua.
Bọn họ đều nhận ra chiếc xe này, lại không dám có bất kỳ hành động ngáng trở nào.
Còn chưa ra khỏi bãi đỗ xe, bên ngoài đột nhiên lại xuất hiện mấy chiếc xe, đi đầu là chiếc Hummer cỡ lớn, sau là BMW, Ferrari và nhiều chiếc xe thể thao, trong đó còn có một chiếc Maserati vừa mới từ nước ngoài đưa ra thị trường không lâu.
Đoàn xe này ít cũng phải có hơn có mười mấy chiếc xe, cùng nhau chặn đường đi ra ngoài, khiến Trương Dương không thể lái chiếc Bugatti đi ra được.
Long Phong lái xe Mercedes-Benz, cũng đỗ bên cạnh xe Bugatti. Anh ta xuống xe, lạnh lùng nhìn đoàn xe chắn lối phía đối diện.
Bọn Thi Nhan đều bị Long Phong ngăn lại trên xe, không cho xuống.
- Trương Dương, làm sao bây giờ?
Vương Lộ ngồi ở trong xe Bugatti. Cô không còn cảm nhận mấy chiếc xe đằng trước là sang trọng mà bị đoàn xe chắn trước mặt làm cho sợ hãi. Cô nắm thật chặt tay vịn trên xe, căng thẳng hỏi.
- Yên tâm, không sao đâu!
Trương Dương khẽ mỉm cười nói, ánh mắt lạnh lùng. Gã Lý công tử này định làm lớn chuyện với hắn đây, dù thế thì hắn cũng không có bất kỳ lo lắng gì.
Trương Dương cũng không phải là một người sợ phiền phức, dù là ai muốn gây sự với hắn đều phải trả một cái giá không nhỏ, cái giá này có lẽ người muốn đối phó hắn cũng không chịu nổi.
- Tôi tưởng ai lợi hại như vậy, chạy đến địa bàn Hỗ Hải giương oai, hóa ra là cổ Đại công tử. Cổ công tử, khi nào lại đột nhiên nổi hứng cố ý giả làm người bên ngoài đến gây sự với mấy thằng em này thế?
Trương Dương còn chưa xuống xe, một người đi từ chiếc xe Hummer dẫn đầu mở cửa xe đi xuống, cười ha hả nói với người trong xe Bugatti.
Cửa kính xe Bugatti không nhìn được người ngồi trong xe, nhưng nghe rất rõ âm thanh bên ngoài.
Mới đầu, Trương Dương còn ngây người ra, lúc này hắn mới hiểu là người kia được nói chuyện với hắn, bọn họ nhận nhầm người, tưởng hắn là Cổ Phương.
- Anh Liễu, anh không biết đấy thôi, Cổ công tử có sở thích đặc biệt lắm.
Một người cũng bước xuống từ chiếc xe bên cạnh chiếc Hummer, cười ha hả nói với gã vừa nói khi nãy.
Những người khác cũng đều xuống xe, tất cả đều là những công tử quyền quý quần là áo lượt. Đa phần mỗi xe có một hoặc hai người, nhưng trong đó có một cô gái.
Mười mấy người này vừa bước ra, những kẻ lăn lê bò toài trên mặt đất cũng không kêu rên nữa, một số ít người có thể đứng lên đều tập trung lại bên cạnh bọn họ.
Nhìn người từ những chiếc xe thể thao này đi xuống, Trương Dương hơi ngạc nhiên, lập tức lại có chút bất đắc dĩ.
Trái đất thật tròn, phạm vi các công tử quyền quý thật nhỏ, dù Hỗ Hải là thành phố lớn như vậy nhưng phạm vi này cũng không lớn. Bước từ trên xe xuống có một người mà Trương Dương đã từng gặp.
Người này coi như là người quen, chính là Thái Triết Lĩnh khá thân với Long Thành.
Hắn cũng biết Thái Triết Lĩnh và Cổ Phương không qua lại, chỉ có điều không ngờ lúc này bọn họ lại tưởng mình là Cổ Phương.
Suy nghĩ một lát, Trương Dương khẽ thở dài, vẫn bước xuống xe.
Trương Dương vừa mới từ trên xe xuống, liền có không ít người mở to hai mắt nhìn. Những người vừa mới đến không biết Trương Dương là người lái chiếc xe Bugatti. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Đặc biệt là Thái Triết Lĩnh, mắt trừng lớn nhìn.
- Trương…người anh em, sao cậu lại ở đây?
Nhìn Trương Dương, Thái Triết Lĩnh lớn tiếng hỏi, anh ta còn tưởng rằng người lái chiếc xe Bugatti là Cổ Phương, không ngờ thế nào lại là Trương Dương.
- Anh Thái, tôi vẫn luôn ở đây, chỉ có điều không biết tại sao các anh lại chặn con đường đi của tôi?
Trương Dương rất bất đắc dĩ nói. Long Thành và Thái Triết Lĩnh là bạn bè thân quen, qua đó mà hắn mới quen và chơi với Thái Triết Lĩnh.
Lần trước khi ở Hỗ Hải, bọn hắn từng ăn cơm cùng nhau vài lần. Trương Dương gọi Thái Triết Lĩnh là lão Thái, đủ thấy quan hệ khá thân thiết của bọn hắn.
- Chắn đường đi của cậu? Đây rốt cuộc là chuyện gì ? Lý Quang đâu?
Thái Triết Lĩnh ngạc nhiên hỏi một câu, người bên cạnh anh ta cuối cùng cũng có cơ hội đến nói nhỏ giải thích với anh ta.
Lý Quang thì ra vị Lý công tử kia, gã là một công tử nhà giàu ở Hỗ Hải nhưng chỉ xếp hạng hai mà thôi.
Hôm nay vì trả thù Trương Dương, gã gọi rất nhiều cuộc điện thoại để nhiều người biết gã đang chịu thiệt thòi, muốn trả thù một người ngoại tỉnh.
Chuyện như thế này căn bản không ảnh hưởng gì đến Thái Triết Lĩnh. Nhưng ai cũng không ngờ Lý Quang dẫn theo nhiều người như vậy mà vẫn phải chịu bại trận thê thảm. Một gã chạy trốn được liền gọi điện thoại cho đại ca của mình.
Những người này, phần lớn là người trong hội, ít nhiều đều quen biết nhau.
Đúng lúc Thái Triết Lĩnh và mấy công tử gia khác đều ở một hội gần đó, nhận được tin của bọn họ đã lập tức quyết định chạy đến xem. Những anh chàng này đơn giản chỉ là đến mua vui.
Bọn họ mới đến, liền nhìn thấy Trương Dương lái chiếc xe Bugatti.
Chiếc xe này lập tức bị bọn họ ngộ nhận là xe của Cổ Phương nên người trên xe Hummer, cũng là người đối đầu với Cổ Phương mới dừng xe lại chất vấn vài câu, tưởng Trương Dương là Cổ Phương.
Còn Thái Triết Linh đã sớm bất hoà với Cổ Phương từ lâu.
Cho nên lúc này anh ta mới có thể giật mình như vậy, đặc biệt là khi nhìn thấy Trương Dương từ trên xe bước xuống.
- Anh Thái, anh Quang bị đánh, anh chờ một lát, tôi sẽ đưa anh Quang lại đây.
Một công tử nhà giàu trẻ vội vàng nói với Thái Triết Lĩnh rồi mới chạy đi dìu Lý công tử.
Lý công tử lúc này đã không thể tự đi được, phải có người nâng đỡ. Trương Dương bảo Long Phong cho gã một bài học nên Long Phong nhất định sẽ cho gã một bài học nhớ đời.
- Người anh em, cậu vừa làm ra chuyện gì thế này? Sao lại lái xe của Cổ Phương?
Khi Lý Quang được dìu đến, Thái Triết Lĩnh dở khóc dở cười đi đến chỗ của Trương Dương. Anh ta còn còn tưởng rằng hôm nay gặp Cổ Phương, vừa muốn mượn thế có đông người để gây khó dễ cho Cổ Phương, không ngờ lại gặp Trương Dương.
- Đây là xe Cổ Phương đã tặng cho tôi.
Trương Dương cười khổ lắc đầu, từ từ kể lại đầu đuôi mọi chuyện một cách ngắn gọn cho Thái Triết Lĩnh.
Thái Triết Lĩnh và Long Thành có quan hệ rất tốt, Trương Dương cũng từng qua lại với anh ta vài lần, có ấn tượng khá tốt về anh ta. Song Trương Dương cũng không ngờ lại gặp lại Thái Triết Lĩnh trong hoàn cảnh này.
Thái Triết Lĩnh cũng hiểu đại khái tình hình từ lời kể của Trương Dương.
Chuyện ông ngoại Cổ Phương bệnh nặng phải nằm viện thì trước đây anh ta đã từng nghe nói, nhưng không phải là người cùng phe nên anh ta không chú ý lắm.
Anh ta chỉ biết là ông Kiều đã được cứu sống, không biết người cứu ông ta chính là Trương Dương.
Người nhà của anh ta biết nhưng cũng không biết sâu.
Không biết là Trương Dương cứu được ông Kiều, càng không biết chuyện Cổ Phương tặng xe cho Trương Dương, sau khi nghe Trương Dương giải thích, anh ta mới biết người cứu sống ông Kiều chính là Trương Dương.
Tin tức này cũng làm cho anh ta ngây người chừng nửa phút, cuối cùng khi Trương Dương nhắc mới tỉnh ra.
Biết được điều này, anh ta không lạ gì chuyện Cổ Phương tặng xe cho Trương Dương. Anh ta biết rõ tầm quan trọng của ông Kiều đối với Cổ gia.
Sau đó, anh ta cũng hiểu được vì sao Trương Dương và Lý công tử gây thù kết oán với nhau.
Thái Triết Lĩnh cũng chẳng coi loại công tử hạng hai như Lý công tử ra gì. Loại người trong nhà có ít tiền, cũng có chút quan hệ, ỷ vào những quan hệ này và tiền bạc thường xuyên làm nhiều chuyện xấu như vậy, Thái Triết Lĩnh cũng không muốn giao lưu với gã.
Hôm nay nếu không phải cả đoàn người cùng đi thì anh ta cũng sẽ không hỏi.
Sau khi nghe Trương Dương giải thích, Thái Triết Lĩnh lập tức quay lại, trực tiếp hỏi gã vừa nâng đỡ Lý Quang vài câu.
Gã Lý công tử lúc này còn có chút mơ hồ. Tuy nhiên Thái Triết Lĩnh hỏi thì gã căn bản không dám giấu diếm.
Điều gã nói đều là có lợi về mình nhưng tiếc là cũng không qua mặt được Thái Triết Lĩnh. Từ lời kể của Trương Dương, anh ta được đoán ra được toàn bộ vấn đề.
Các công tử gia này đều không ngu ngốc.
Sau khi biết được căn nguyên sự việc, Thái Triết Lĩnh không biết làm thế nào, đành khiển trách gã Lý công tử này một chút. Lý công tử đang chịu đau đớn nhưng cũng không dám phản bác lại lời quở trách của Thái Triết Lĩnh.
Lúc này gã coi như cũng hiểu được là gã đã gặp phải đối rồi.
Kẻ ngoại tỉnh mà gã cho là không có thế lực gì không chỉ có thế lực khiến hắn không dám dây vào mà còn là có thế lực khiến người ta phải khiếp sợ.
Cô gái tên Hàn Mẫn lúc này cũng đang choáng váng.
Nói trắng ra là cô ta chẳng qua cũng chỉ là một tiểu thư con nhà giàu, có mẹ là người nước ngoài, là con lai nên trông cô rất xinh đẹp, rất thu hút các chàng trai.
Bình thường có rất nhiều người theo đuổi cô ta, cô ta và Lý Quang cũng vừa mới yêu nhau.
Lúc trước cô ta đã thích chiếc vòng cổ mà Trương Dương đã mua, nhưng muốn bạn trai mới tặng cho. Cũng không phải là cô ta thiếu tiền, chẳng qua là muốn oai một chút, quà bạn trai tặng và thứ mình tự mua tất nhiên không giống nhau.
Cũng chính bởi vì ý nghĩ này nên cô ta mới không mua ngay mà đợi Lý Quang mua cho.
Tất cả những chuyện này cũng có thể nói là do cô ta gây ra. Khi nhìn thấy Trương Dương lái chiếc xe Bugatti và có vẻ quen thân với Thái Triết Lĩnh, lúc này cô ta đã run rẩy nhiều hơn trước.
Lúc này không cần Lý Quang đến nói cho biết thì cô ta cũng tự hiểu là mình đã gây ra hoạ.
Tiếc là bây giờ cô ta có hối hận thì cũng đã muộn nên đi đến bên người Lý Quang, cúi gằm mặt xuống, không dám ho he câu nào.
Về phần Lý Quang, lúc này thật ra muốn xin lỗi Trương Dương nhưng căn bản không có cơ hội này, Trương Dương đã bị Thái Triết Lĩnh lôi đi mất rồi.
Thái Triết Lĩnh giới thiệu cho Trương Dương những người đi cùng anh ta.
Người được giới thiệu đầu tiên là anh chàng lái chiếc xe Hummer, tên là Liễu Nhất Dân, cũng là một công tử gia nổi tiếng ở Hỗ Hải, thân phận không thua kém gì Thái Triết Lĩnh và Cổ Phương.
Anh chàng này và Cổ Phương cũng có chút mâu thuẫn, cho nên khi nhìn thấy chiếc xe Bugatti kia mới giở giọng khiêu khích. Chiếc xe Bugatti này gần như là đại diện cho Cổ Phương trước đây.
Liễu Nhất Dân cũng thích chơi xe, chỉ là lần trước có việc nên vắng mặt, không kịp về tham gia đua xe.
Tuy nhiên cái tên Trương Dương thì anh ta chưa nghe bao giờ. Trương Dương đã xử lý vấn đề tai nạn giao thông lần trước một cách thích đáng, mới không làm lớn chuyện, cuối cùng đã chuyện lớn hoá nhỏ.
Cũng chính là bởi vì như thế, Thái Triết Lĩnh mới được giảm nhẹ hình phạt đi rất nhiều. Nếu chuyện lần đó gây chấn động lớn thì Thái Triết Lĩnh ít nhất cũng bị cấm túc, không được ra ngoài.