Thần Y Trở Lại

chương 1394 “có cách nào chữa được không anh?”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Y thuật mà Ngô Bình học được có cả ngoại khoa, nhưng cách thực hiện khó hơn y thuật hiện giờ rất nhiều, lúc chữa trị cho bệnh nhân phải dùng vài kỹ thuật đặc biệt như niệm lực. Ngô Bình có ưu thế hơn là anh vừa có niệm lực, vừa có khả năng nhìn xuyên thấu nên có thể nhìn thấy rõ mọi sự thay đổi trong cơ thể người. Nhờ đó, anh có thể làm phẫu thuật được. Vấn đề ở tim của bé gái nằm ở đường truyền tín hiệu, làm khả năng bơm máu bị hạn chế, không thể phối hợp nhịp nhàng với các cơ quan khác. Tim mà gặp vấn đề thì sẽ dẫn tới nhiều hậu quả khó lường như cao huyết áp, nhịp tim bất ổn, điện tâm đồ… Một khi tìm được bệnh thì quá trình điều trị sẽ rất đơn giản, Ngô Bình châm cứu vào tim của bé gái, khôi phục điểm nối dây thần kinh, sau đó truyền linh lực Ất Mộc vào. Năm phút sau, phẫu thuật đã xong, chứng cao huyết áp của bé gái và nhịp tim bất ổn đã biến mất, gương mặt cũng bình thường trở lại. Bé gái khóc một lát rồi nhừng, sau đó mở to mắt nhìn Ngô Bình rồi cười khúc khích. Ngô Bình nhéo mặt cô bé rồi nói: “Nhóc con, may mà gặp được chú nhé”. Ngô Bình gọi Trần Hiểu Đồng vào, cô ấy nhìn bé gái rồi ngạc nhiên hỏi: “Bé khoẻ rồi hả anh?” Ngô Bình gật đầu: “Ừ, mấy hôm tới, em hãy cho người chăm bé riêng, đừng để bé khóc. Ba ngày nữa, bé sẽ khoẻ mạnh bình thường. Trần Hiểu Đồng vô cùng ngạc nhiên: “Bệnh viện đều bó tay rồi mà anh chữa được kiểu gì thế?” Ngô Bình cười nói: “Giải thích thì loằng ngoằng lắm, khi nào rảnh anh nói sau, em cho bệnh nhân khác vào đi”. Vì thời gian của Ngô Bình có hạn nên Trần Hiểu Đồng đã ưu tiên cho các bé nhỏ tuổi được chữa trước. Sau đó là đến một bé trai bảy tháng, mắt bé bị lác nên mới bị bố mẹ bỏ rơi. Trần Hiểu Đồng: “Tháng trước, bé được đưa đến khu vui chơi cùng với một mẩu giấy, người nhà bảo hoàn cảnh khó khăn nên không thể chữa trị cho bé được”. Cô trông trẻ nói: “Chúng tôi cũng đưa bé đến viện kiểm tra rồi, nhưng bác sĩ bảo y học trong nước chưa can thiệp được, nếu phẫu thuật thì phải ra nước ngoài, chi phí thì cao nhất, đã thế còn rất nguy hiểm”. Ngô Bình quan sát rồi nói: “Bé bị dị dạng về mắt, đúng là có thể phẫu thuật, nhưng rất khó”. Trần Hiểu Đồng hỏi: “Có cách nào chữa được không anh?” Ngô Bình: “Được, mọi người ra ngoài đi”. Trần Hiểu Đồng và cô trông trẻ ra ngoài, Ngô Bình lấy một con dao phẫu thuật vì nhỏ vừa mảnh ra, sau đó bắt đầu thao tác, vết dao nhỏ đến mức mắt thường khó mà thấy được. Hai lưỡi dao cố định vành mắt, để Ngô Bình có thể chữa trị phần bên trong. Mắt của bé rất nhỏ, khiên con ngươi bị lệch vị trí, vì thế Ngô Bình phải rạch một đường thật mảnh để đưa con ngươi về đúng vị trí. Cùng lúc đó, anh truyền linh lực Ất Mộc và chân khí màu tím vào để làm lành vết thương. Quá trình chữa trị chưa tới 10 phút, mắt bé trai đã bình thường trở lại và nhìn đúng hướng. Nhưng sau phẫu thuật, bé sẽ thấy hơi đau nên bắt đầu khóc, sau đó Ngô Bình phải xoa mắt cho bé thì nó mới nín rồi tròn mắt nhìn anh.

Mắt không còn lác nữa nên trông cậu bé đáng yêu hơn, Ngô Bình nựng nó một cái làm bé trai cười khúc khích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio