Từ Quý Phi đang định nói thêm gì đó nhưng Ngô Bình đã ngăn lại. Anh nói: “Hai vị, huyết chi này tôi nhường lại cho các vị. Tôi còn có việc, xin cáo từ!” Nói rồi, anh kéo Từ Quý Phi quay về. Bạch Triển Linh nhìn theo bóng lưng hai người họ, hừ lạnh: “Làm bộ làm tịch!” Bạch Triển Anh khẽ lắc đầu, nói: “Anh Hai, không cần biết thật hay giả, thử một lần thì cũng có mất gì đâu. Giờ thì hay rồi, người ta rõ ràng là giận anh, không thèm đi cùng em nữa rồi”. Bạch Triển Linh: “Không đi thì thôi. Được rồi, chúng ta mau chóng cầm huyết chi về nhà, ông cụ Mạc vẫn đang chờ đấy”. Thời gian gấp gáp nên hai anh em nhà họ Bạch lập tức quay về nhà. Trong một diễn biến khác, Từ Quý Phi cũng đã về đến nhà, thở dài nói: “Hôm nay vốn là cơ hội tốt để kết giao với nhà họ Bạch, chỉ tiếc là…” Ngô Bình nhìn Từ Quý Phi, đáp: “Anh Ba yên tâm, bọn họ chắc chắn sẽ quay lại cầu xin em”. Từ Quý Phi ngẩn người ra, hỏi lại: “Cầu xin?” Ngô Bình: “Bác sĩ đưa ra kiến nghị sử dụng huyết chi để cứu bệnh nhân cũng có trình độ rất cao, chỉ tiếc là ông ấy không hoàn toàn hiểu rõ dược tính của huyết chi. Loại dược liệu này nếu không dùng đúng phương pháp để thanh tẩy thì bản thân nó còn có một số độc tính. Độc tính này rất dễ kết hợp với các chất độc khác để tạo nên một chất độc mạnh hơn”. Từ Quý Phi kinh ngạc: “Nói như vậy, họ không những không chữa được cho ông cụ Bạch mà còn làm tình trạng tệ hơn?” Ngô Bình gật đầu: “Làm không tốt có khi còn chết người!” Từ Quý Phi lắc đầu: “Bạch Triển Linh này quá ngông cuồng, coi thường người khác! Hôm nay nếu không phải ông Năm tới thì anh đã đánh cho ông ta một trận rồi!” Thực ra trong lòng Ngô Bình khá cảm động. Anh và Từ Quý Phi gặp nhau được có mấy lần nhưng hôm nay ông ấy lại sẵn sàng đứng ra bảo vệ anh trước một cao thủ như Bạch Triển Linh. Ông ấy làm như vậy không chỉ tự đẩy bản thân mình vào nguy hiểm, lại còn đắc tội với nhà họ Bạch. Người dám xả thân vì nghĩa như vậy xứng đáng để anh kết giao. Ngô Bình đột nhiên kéo Từ Quý Phi sang một căn phòng riêng, nói: “Anh Ba, Bạch Triển Linh đó hùng hùng hổ hổ nói phương pháp hít thở của anh quá kém cỏi. Lẽ nào phương pháp hít thở của nhà họ Bạch rất lợi hại sao?” Từ Quý Phi gật đầu: “Đương nhiên rồi. Phương pháp hít thở của nhà họ Bạch được gọi là phương pháp hít thở Thái Bạch. Nghe nói là do kiếm tiên đời đầu truyền lại, sau khi luyện thành phương pháp này thì uy lực sẽ được nâng lên một tầm cao mới”. Ngô Bình đáp: “Nếu nói về phương pháp hít thở, vừa hay em biết một phương pháp muốn lấy ra nghiên cứu cùng anh Ba”. Trong tay Ngô Bình có ba phương pháp hít thở lợi hại là Thuần Dương, Long Tượng và Phong Lôi. Anh biết Từ Quý Phi đang luyện một loại kungfu khá nặng, cho nên truyền cho ông ấy Long Tượng là hợp lý nhất. Từ Quý Phi nghe xong thì không khỏi kinh ngạc nhìn Ngô Bình, đáp: “Người anh em, đạo pháp không thể dễ dàng truyền ra ngoài như vậy! Chú…” Ngô Bình bình tĩnh đáp: “Anh Ba, hôm nay anh liều mạng ra mặt giúp em, trong lòng em khắc ghi công ơn. Còn phương pháp hít thở này, em đương nhiên biết nó quý giá nhưng anh là anh Ba của em, em nguyện tặng lại cho anh”.