Chỉ một lát sau, trưởng đội bảo vệ đã tới. Anh ta hỏi: "Ông chủ, có chuyện gì vậy?" Ông giám đốc: "Tôi muốn anh đi xử lý người này. Tiền nong không thành vấn đề, cũng không cần lo hậu quả". Nói rồi, ông ta đẩy danh thiếp bên trên có địa chỉ công ty của Diệp Huyền ra. Đội trưởng đội bảo vệ liếc nhìn tấm danh thiếp rồi trả lại cho ông giám đốc, nói: "Ông chủ, tôi khuyên ông không nên chọc giận vị thiếu gia này. Ông không đủ sức đâu". Giám đốc kia sững lại: "Cậu nói không thể động tới người này sao?" Đội trưởng đội bảo vệ gật đầu: "Đừng nói là ông, đến người của bang Long Xà có gặp cậu chủ này cũng phải ngoan như thỏ ấy chứ". Ông giám đốc kinh ngạc, bất giác nuốt nước bọt: "Lợi hại đến vậy sao?" Đội trưởng đội bảo vệ thực ra cũng đã tu luyện đến cảnh giới luyện Khí thành sức mạnh nên cũng biết kha khá chuyện giang hồ. Anh ta đáp: "Đâu chỉ lợi hại. Nghe nói cậu chủ Diệp này quen biết rất nhiều tai to mặt lớn, thường xuyên ra vào Đường Lâu, gọi anh xưng em với những nhân vật lừng lẫy chốn giang hồ. Còn nữa, một vị tiền bối của cậu ta là một cao thủ đỉnh của đỉnh. Ông chủ, tôi có thể nói với ông như thế này: một lời của người đó đủ để khiến cả nhà ông mất mạng. Thậm chí, có thể lấy luôn cả công ty của ông". Ông giám đốc toàn thân run rẩy, vội vã nói: "Chuyện này bỏ qua, bỏ qua đi". Ông ta nói xong mà trong lòng vẫn còn khiếp sợ. Việc tặng quà trên livestream, Ngô Bình cũng chẳng coi là chuyện gì lớn. Có điều việc phát sóng trực tiếp này đột nhiên khiến anh nhớ tới bạn học cùng trường cũ Diêm Lập Vũ. Công ty anh ta có bốn kênh phát sóng trực tiếp để bán hàng online lớn. Anh mở danh bạ tìm số điện thoại Diêm Lập Vũ rồi nhấn nút gọi. Diêm Lập Vũ đang họp ở công ty, thấy Ngô Bình gọi điện thì lập tức ra hiệu cho mọi người im lặng. Sau đó mới ấn nút nghe. Anh ta cười thảo mai nói: “Anh Bình, em đây”. Ngô Bình: “Ông chủ Diêm, lần trước chúng ta bàn chuyện bán dược phẩm bảo vệ sức khỏe trên livestream, không biết anh còn nhớ không?” Diêm Lập Vũ cười đáp: “Còn nhớ, còn nhớ. Em vẫn đang đợi tin của anh đây”. Ngô Bình: “Công ty dược Long Huy có một loại thuốc giúp cải thiện các bệnh về mạch máu, đã bán trên thị trường khoảng một năm rồi. Phản hồi của người sử dụng rất tốt, giờ chúng tôi đang định phát triển dòng sản phẩm thế hệ thứ hai gọi là thuốc bổ Khang Tâm, hiệu quả sẽ còn tốt hơn dòng sản phẩm ban đầu”. Diêm Lập Vũ đáp: “Công ty dược Long Huy em từng nghe nói rồi, hình như đang chuẩn bị lên sàn chứng khoán, rất có thể sẽ trở thành một doanh nghiệp trị giá hàng nghìn tỷ trong tương lai”. Ngô Bình: “Ông chủ Diêm, lát nữa người của tôi sẽ liên lạc với anh. Đây là lần đầu chúng ta hợp tác, nếu hiệu quả tốt thì có thể hợp tác sâu rộng hơn nữa”. Diêm Lập Vũ biết rõ khả năng của Ngô Bình nên vội vàng đáp: “Anh Bình yên tâm, chúng ta hợp tác với nhau, chắc chắn có thể thắng lớn!” Sau đó, Ngô Bình liền bảo Lý Quảng Long liên lạc với Diêm Lập Vũ để bàn chuyện hợp tác. Trước mắt, loại thuốc thứ hai đang chuẩn bị lên sàn, sản lượng hiện tại đang tăng rất nhanh. Ngoài ra, trước đó anh cũng đã đưa phương thuốc tiểu đường tuýp hai cho Lý Quảng Long, trong khoảng một tháng tới sẽ có thể đưa vào sản xuất. Đến khi đó, ba loại thuốc sẽ cùng được bán, ít nhất doanh thu sẽ đạt khoảng ba trăm tỷ tệ, lợi nhuận ròng khoảng một trăm năm mươi tỷ tệ. Lý Quảng Long nhận được điện thoại thì lập tức liên hệ với Diêm Lập Vũ để bàn chuyện hợp tác. Buổi chiều, Ngô Bình gọi Diệp Huyền cùng đi xem buổi công chiếu phim của Lâm Băng Tiên. Ở họp báo công chiếu, không chỉ có các fan của Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương mà còn có cả một số nhân vật quan trọng trong giới điện ảnh đến dự. Ngô Bình ngồi trong một góc. Không lâu sau, Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương lên bục phát biểu, mọi người ở dưới nhiệt liệt hoan hô cổ vũ.