Ngô Bình: “Nói như vậy thì doanh thu phòng vé trên thế giới rất khả quan”. Diệp Huyền: "Đúng vậy, doanh thu phòng vé nước ngoài có lẽ còn vượt cả doanh thu trong nước, nhưng cũng còn phải xem tình hình đã. Công ty đệ tử đang làm công tác tuyên truyền, đã mời không ít người nổi tiếng hàng đầu Âu Mỹ để quảng bá phim, trước mắt thì hiệu quả khá tốt". Diệp Huyền nói tiếp: "Tiền bối, sau bộ phim lần này thì Lâm đại minh tinh và Trần Lăng Sương có lẽ sẽ trở thành siêu sao kungfu toàn cầu! Mấy ngày nay có nhiều công ty điện ảnh Âu Mỹ gọi điện đòi hợp tác nhưng đệ tử đã từ chối rồi". Ngô Bình: "Sao lại từ chối?" Diệp Huyền: "Tiền bối, ngôi sao kungfu là ưu thế của chúng ta, đệ tử quyết định lấy đó làm gốc để đưa điện ảnh nước nhà vươn ra thế giới". Ngô Bình: "Cách nghĩ hay lắm". Diệp Huyền cười đáp: "Tiền bối, có điều muốn làm được vậy thì phải có tiền bối trợ giúp". Ngô Bình thấy rất kỳ lạ: "Cần tôi trợ giúp?" Diệp Huyền gật đầu: "Tiền bối, cho mấy người đẹp bên cạnh tiền bối tới chỗ đệ tử đóng phim đi!" Ngô Bình hạn hán lời: "Họ đâu phải diễn viên chuyên nghiệp". Diệp Huyền: "Không sao hết, đệ tử sẽ thuê diễn viên chuyên nghiệp dạy họ". Ngô Bình: "Không được, họ là người của tôi thì phải ở bên cạnh phục vụ tôi chứ". Nói rồi, Ngô Bình như thể nghĩ ra điều gì đó. Bình thường anh có khá nhiều trợ thủ là nữ, nhưng bình thường cũng không có việc cho họ làm mấy. Nghĩ đến đây, Ngô Bình đáp: "Có điều, ở chỗ tôi có khá nhiều người đẹp biết võ thuật. Tôi sẽ chọn cho anh mười cô, anh tự xem xem có phù hợp không". Diệp Huyền mừng rỡ: "Mười cô? Vậy quá tốt rồi!" Ngô Bình: "Ừm, vậy cứ thử xem, không phù hợp thì cũng không sao". Diệp Huyền: "Tiền bối, có thể tìm giúp đệ tử thêm mười anh bạn đẹp trai lại biết võ không. Tốt nhất là những người có tu vi cảnh giới Khí". Ngô Bình cười lạnh: "Làm người thì phải biết chừng mực!" Diệp Huyền: "Tiền bối, giúp đệ tử đi mà!" Ngô Bình nghĩ một lát rồi đáp: "Thôi được rồi, tôi sẽ nghĩ cách giúp anh". Cảnh giới Khí thì đã được coi là cao thủ tại các địa phương nhỏ. Họ vốn đã có thể tự làm ăn kiếm được hàng trăm triệu tệ rồi nên đâu có hứng thú đi làm diễn viên. Cho nên yêu cầu của Diệp Huyền quả thực khá khó. Cúp điện thoại xong, anh gọi điện cho chùa Đại Thiền nói mình cần mười võ tăng ngoại hình ưa nhìn để đi đóng phim. Các nhà sư ở chùa Đại Thiền nghe xong yêu cầu của Ngô Bình thì không khỏi khinh bỉ. Có điều địa vị của Ngô Bình trong chùa rất cao, hơn nữa lại có ơn với nhà chùa nên cũng không ai lên tiếng phản đối. Cứ như vậy, ngày hôm đó Ngô Bình đã huy động được mười hoà thượng độ tuổi từ mười bảy đến hai mươi, tinh thông võ nghệ lại ưa nhìn. Có người là kiểu ngây thơ trong sáng như dân mạng hay gọi là "tiểu thịt tươi", cũng có người khoẻ khoắn nam tính, còn có hai hoà thượng đẹp phi giới tính, trang điểm lên còn đẹp hơn cả con gái.
Đương nhiên, quan trọng nhất là những người này có thể chất cực tốt nên đóng phim hành động chỉ là chuyện nhỏ. Cho dù có yêu cầu cao hơn thì họ cũng dễ dàng đáp ứng.