Vì vậy, cứ mỗi trăm năm sẽ có một số người được phái ra ngoài để giết những yêu nghiệt thiên phú kia, không để cho những người kia tiếp tục lớn mạnh. Sau đó gây nhiễu loạn toàn bộ giới võ đạo, cũng như cướp đi một lượng lớn tài nguyên tu luyện. Khiến cho nguyên khí của toàn bộ giới võ đạo bị tổn thương nặng nề, không thể tiếp tục phồn vinh và phát triển. Sau khi đám người Hiên Viên Hoành Thiên nói cho anh nghe tất cả tin tức về Tiên Vực này thì anh càng thêm tin chắc hơn về những tin tức đã xuất hiện trong đầu mình. "Tiểu Viễn, hôm nay cậu giết người của Tiên Vực, sau này cậu nhất định phải cực kỳ cẩn thận!", Hiên Viên Hoành Thiên có chút lo lắng nói với Diệp Viễn. Nói xong, Hiên Viên Hoành Thiên lại nói với những người xung quanh. "Ngoài ra, chúng ta phải giữ bí mật chuyện ngày hôm nay, không được để lộ ra bất cứ tin tức nào!" Dù sao cũng có vết xe đổ từ trăm năm trước, ông ấy vô cùng lo lắng những người của Tiên Vực sẽ trả thù Diệp Viễn. Đến lúc đó sẽ liên lụy đến toàn bộ nước Hoa Hạ thì không xong rồi. "Yên tâm! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện này!", một đám người đều cam đoan. Bọn họ đương nhiên đều hiểu mức độ nghiêm trọng của chuyện này. Nếu như tin tức này bị tiết lộ ra ngoài, các cao thủ của Tiên Vực sẽ ra tay, chỉ sợ trong thiên hạ cũng không có ai là đối thủ của bọn họ. Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ gặp phải tai họa. Nhưng Diệp Viễn lại khinh thường nói. "Hừ, bọn họ tới thì tốt hơn, tôi ngược lại muốn xem đồ bỏ như Tiên Vực này có thể mạnh đến mức nào!" Không biết vì sao, anh luôn cảm thấy Tiên Vực này cuối cùng sẽ có một trận chiến với mình. Nếu như hiện tại đã kết thù thì anh đương nhiên cũng muốn biết nhiều hơn về thực lực cụ thể của người đến từ Tiên Vực. Lời nói của Diệp Viễn khiến đám người Hiên Viên Hoành Thiên giật mình. Ai cũng nhíu mày thật sâu. Lúc này, Diệp Viễn lại bình tĩnh nói. "Yên tâm, trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ không đến tìm tôi, chờ bọn họ có thể ra ngoài thì thực lực của tôi cũng không sợ bọn họ!" Sở dĩ Diệp Viễn chắc chắn những người của Tiên Vực sẽ không xuất hiện trong khoảng thời gian ngắn cũng nhờ thông tin trong đầu đã nói cho anh biết. "Được rồi, tôi sẽ tự mình xử lý chuyện này, các người cũng đừng lo lắng vô ích!" "Lần này đa tạ mọi người đã ra tay giúp đỡ, tôi sẽ ghi nhớ ân tình này, về sau nếu như có khó khăn gì thì cứ tới tìm tôi, tôi nhất định sẽ tận lực tương trợ!" Đối với những người chủ động đứng về phía đối lập của tứ đại gia tộc lần này, khi mọi người đều tin rằng kết quả cuộc đối đầu của anh và nhà họ Tiêu là anh sẽ phải chết thì những người này vẫn đến giúp anh trấn áp tình hình, giúp anh đối phó với người của nhà họ Tiêu, Diệp Viễn thực sự rất cảm kích. Lời nói của Diệp Viễn khiến tất cả mọi người đều kích động, không phải ai cũng có thể có được ân tình của Diệp Diệt Tiêu. Thật ra lần này bọn họ chủ động đứng ở phía đối lập với nhà họ Tiêu, lựa chọn đứng về phía Diệp Viễn, bọn họ cũng đã hạ quyết tâm rất lớn. Dù sao trước đây bọn họ đều cảm thấy khi Diệp Viễn chống đối với những gã khổng lồ như nhà họ Tiêu và tam đại gia tộc là lấy trứng chọi đá. Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn đưa ra quyết định, thứ nhất là Diệp Viễn có ân tình đối với bọn họ. Hơn nữa, gia tộc của mỗi người bọn họ lúc này thật ra cũng đang sa sút, thậm chí còn không thể tự mình chống đỡ được. Thay vì bình thản biến mất trong dòng sông thời gian thì không bằng oanh oanh liệt liệt chiến đấu một lần. Nếu như bọn họ chiến thắng thì đó sẽ là cơ hội cho gia tộc của bọn họ sống lại một lần nữa.