Sau khi thấy người đến, Tang Thản Chi thoáng lộ vẻ kiêng dè, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười vui vẻ chào hỏi với người vừa đến. “Ha ha ha, anh Ô Thiên Khải, không ngờ anh cũng ra ngoài, đã lâu không gặp, anh Ô ngày càng trẻ hơn nhỉ”. Người đến tên là Ô Thiên Khải, gia chủ đời trước của nhà họ Ô, thực lực đã là Võ Hoàng đỉnh phong, chỉ còn thiếu một chút sẽ trở thành cao thủ siêu cấp bước vào cảnh giới Võ Thánh. Dù thực lực của Tang Thản Chi cũng đã đạt đến cảnh giới Võ Hoàng, nhưng so với cao thủ Võ Hoàng lâu đời như Ô Thiên Khải, lão ta vẫn yếu hơn một bậc. Huống hồ bên cạnh Ô Thiên Khải này còn có mấy cao thủ nhà họ Ô. Nếu lúc này trở mặt với Ô Thiên Khải chắc chắn không có lợi với lão ta. Nhưng Ô Thiên Khải lại không quan tâm Tang Thản Chi đang tươi cười mà lạnh lùng nói. “Mẹ kiếp Tang Thản Chi, bây giờ ông còn dám cười với tôi à, ông đây đang hỏi ông đấy, tại sao ông dám làm người nhà họ Ô của tôi bị thương, còn muốn độc chiếm sách quý!” Bị Ô Thiên Khải mắng, Tang Thản Chi cũng không hề có vẻ tức giận, vẫn cười niềm nở nói. “Chao ôi anh Ô, tôi chỉ đùa với ông thôi mà, thật ra tôi làm thế cũng là vì lấy được sách quý, sau khi nghiên cứu cách dùng cụ thể của nó sẽ đưa lại cho anh Ô, thật ra tôi là muốn cho ông một bất ngờ!” Đứa trẻ ba tuổi cũng không tin nổi câu này của Tang Thản Chi, càng khỏi nói tới mấy người nhóm Ô Thiên Khải. Nhưng Tang Thản Chi lại có thể nói rất bình tĩnh. Ô Thiên Khải cũng hết cách với độ mặt dày của lão ta. Ông ta cũng không thể giết chết Tang Thản Chi, vì sau này còn phải đối mặt với sự trả thù của Phệ Thiên Giáo, nhà họ Tang này vẫn là một trợ lực lớn. Lúc này, Tang Thản Chi hét to với cô gái xinh đẹp và người đàn ông nho nhã. “Hai người còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau ép bà già kia giao sách quý ra để đưa cho anh Ô!” Hai người lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng tiến lên chuẩn bị ra tay. Nhưng lúc này, bà lão lại vô cùng chủ động ném sách quý cho Tang Thản Chi. Hơn nữa còn cố ý nói với lão ta. “Trưởng lão Tang, trước đó tôi đã cho ông biết cách sử dụng các loại thuật pháp trên sách thuốc rồi, ông đừng quên giao hẹn giữa chúng ta là phải giữ mạng cho tôi đấy”. Nghe thấy thế, Ô Thiên Khải lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn về phía Tang Thản Chi cũng trở nên hung ác. Tang Thản Chi vung chân đá lên ngực bà lão, khiến bà ta ngã xuống chân Ô Thiên Khải. “Bà già chết tiệt, ai giao hẹn gì với bà hả!”