Chương
“Cấm vệ quân có tiến bộ, Hoàng thượng có lẽ nên cảm tạ Phượng Khương Trần.” Lam Cửu Khánh nghiền ngẫm nói, khoanh tay trốn sau cột cửa, yên lặng chờ trận phong ba này đi qua.
Không lâu sau, Lam Cửu Khánh dường như nghe thấy tiếng binh khí va chạm vào nhau, có vẻ như trận chiến vô cùng ác liệt.
“Xem ra Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm đã bị phát hiện rồi, ta hy vọng ngươi che lại một thân y phục đỏ chói cũng mình, nếu không thì sợ rằng ngươi sẽ bỏ lỡ món quà lớn mà ta tặng rồi.” Lam Cửu Khánh cười lạnh, nói.
Phải trả một cái giá tương xứng khi dám xem hoàng cung Đông Lăng như hậu hoa viên nhà mình, hoàng cung Đông Lăng này là địa bàn của y, Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời một chút, không thì…
Lần sau sẽ không đơn giản như vậy nữa.
“Mau đuổi theo… Thích khách chạy rồi.” Sau một nén hương, Lam Cửu Khánh nghe thấy Cấm vệ quân lớn tiếng hét lên, đồng thôi thầm khen Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm không đơn giản, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể phá được vòng vây.
Lam Cửu Khánh bước ra từ sau cột, không hề ngạc nhiên khi thấy Cấm vệ quân đang đuổi về hướng Thiên điện, nơi y vừa rời đi.
Đây là họa thủy đông dẫn?
Họa thủy đông dẫn: là một câu thành ngữ của Trung Quốc, ý chỉ những kẻ nham hiểm bắt người khác chịu tội thay mình.
Lam Cửu Khánh không cần nghĩ cũng biết Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm muốn dẫn Cấm vệ quân đến nơi mà ‘Lam Cửu Khánh’ yêu đương vụng trộm với một nữ tử trong hậu cung.
Đây chính là mối quan hệ hợp tác giữa bọn họ, hợp tác theo xu hướng lợi ích, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể cắn ngược lại đối phương một cái, đẩy đối phương xuống vực sâu vạn trượng.
Phải nói Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm dùng chiêu này rất đẹp, bán ‘Lam Cửu Khánh’ đi, sau đó buộc ‘Lam Cửu Khánh’ cùng với bọn họ đối phó Cấm vệ quân của hoàng cung, đáng tiếc…
Kế hoạch của bọn họ nhất định sẽ thất bại.
Lam Cửu Khánh lần nữa ẩn mình vào bóng tối, khi Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm dẫn được người đến Thiên điện, Thiên điện sớm đã được dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn mùi hương thoang thoảng, căn bản không nhìn ra chút dấu vết ‘yêu đương vụng trộm’ nào.
“Đồ xảo quyệt!” Nam Lăng Cẩm Phàm và Tây Lăng Thiên Lâm tức giận đến nghiến răng, sau một lúc dừng lại, hai người bọn họ đã bị Cấm vệ quân bao vây, lâm vào một trận khổ chiến…
“Lâm thái tử, Cẩm Phàm hoàng tử, các ngươi hãy tận hưởng món quà mà ta chuẩn bị cho tốt đấy.” Lam Cửu Khánh ở một nơi bí mật nào đó, hài lòng gật đầu một cái, cười lạnh một tiếng, lập tức bước đi đến tiền điện mà không quay đầu nhìn lại. Cấm vệ quân đã bị Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm dãn đi hết, cho nên, Lam Cửu Khánh đến tiền điện thuận lợi hơn bình thường.
Thông qua gián điệp trong hoàng cung, Lam Cửu Khánh biết hôm nay có người vào ở trong Tường Hòa điện, lại còn được Hoàng thượng bảo vệ chặt chẽ.
Tường Hòa điện, vừa nghe tên đã biết cái điện này được chuẩn bị cho những… tăng nhân, người có tư cách vào ở trong Tường Hòa điện thường là các cao tăng đắc đạo, từ lúc Hoàng thượng kế vị đến nay, chưa từng có người ở trong Tường Hòa điện.
Người hôm nay là người đầu tiên, Lam Cửu Khánh không cần nghĩ cũng biết người này quyết định lễ tế trời ngày mai của Hoàng thượng.
Lam Cửu Khánh rất tò mò, không biết rốt cuộc là người nào có thể khiến Hoàng thượng đưa ra quyết định lớn như vậy.