Chương
“À ha ha…” Thái giám phát ra tiếng cười to, giọng cười này tựa như vịt đực vậy, khó nghe muốn chết, màng tai của Phượng Khương Trần bị chấn động đến nỗi đau đớn, còn phải cố nén.
Cũng may thái giám không làm khó lỗ tai của Phượng Khương Trần, nhanh chóng nói ra nguyên nhân, thì ra… Ôn quý nhân có thai, sau đó những chủ tử đó ở hậu cung, trong khoảng thời gian này cũng không có việc gì liền ở trước mặt hoàng thượng nói lời hay cho Phượng Khương Trần.
Thổi gió bên gối gì đó, ngươi hiểu…
Một người nói Phượng Khương Trần tốt, hoàng hượng còn không tin, nhiều người nói, lại còn là mỹ nhân xinh đẹp kiều mị, hoàng thượng thế nào thì cũng tin ba phần, hôm nay việc công chúa Dao Hân làm là do Ôn quý nhân chọc ra, sau đó… Tạ hoàng quý phi vẫn luôn ở Chiêu Yến cung dưỡng thai nghe thấy, trang phục lộng lẫy ra cung cầu kiến hoàng thượng, để hoàng thượng cho Phượng Khương Trần một công đạo, nhóm phi tần khác, cũng có thủ đoạn riêng, hoặc trong sáng hoặc trong tối đến lên việc này, bảo hoàng thượng đừng khiến tâm đứa nhỏ mồ côi rát lạnh.
Đám hậu phi nói chỉ có thể làm hoàng thượng ghi tạc trong lòng, nhưng thần công Phù Lâm này nói, lại khiến cho hoàng thượng động tâm, vì thế cho nên có một màn thánh chỉ răn dạy Thuần vương.
Tóm lại mà nói, đây là kết quả mà các phương diện nhân mã đồng thời xuất lực, những phi tử vốn dĩ tranh đấu gay gắt, hôm nay khó được phối hợp ăn ý, đồng thời liên thủ, cuối cùng cũng thổi gió được bên tai.
Ách…
Nguyên nhân này nằm ngoài dự đoán mọi người, Phượng Khương Trần rất lâu cũng không nói nên lời, nhưng mà Phượng Khương Trần cũng hiểu được, nhưng phi tử trong hậu cung đó, căn bản không phải thật sự cho rằng nàng tốt, mà là chuyện Ôn quý nhân có thai kích thích đến các nàng, các nàng nhất định là đã biết chuyện thuốc hỗ trợ mang thai, sau đó mượn cơ hội bán ân tình cho nàng, để nàng nhớ ân tình này, chờ…
Chờ Phượng phủ hạ vải trắng xuống, người nhà của đám hậu phi đó cũng sẽ tìm tới cửa.
Phượng Khương Trần thật không nghĩ tới, những thuốc tăng khả năng sinh sản đó lại có công dụng thật này, đây thật đúng là vô tình cắm liễu liễu lại xanh.
Thái giám chỉ cho là Phượng Khương Trần vui muốn điên rồi, chờ đến khi Phượng Khương Trần lấy lại tinh thần, thái giám có lòng tốt nhắc nhở: “Phượng cô nương, ngươi có thứ gì muốn tiến cung không, cảm tạ hoàng quý phi nương nương và Ôn quý nhân, nếu có ta giúp ngươi mang đi vào.”
Lời này đã nói rõ, thái giám này nhận được không ít đồ tốt từ hoàng quý phi và Ôn quý nhân, bằng không sẽ không đặc biệt nhấn mạnh công lao của hai người, lại bảo Phượng Khương Trần đưa đồ tiến cung chứ.
Mang đồ vật? Nàng có thể cho nương nương ăn sung mặc sướng đó cái gì?
Nhưng đối phương đã mở miệng, nàng có thể không tiễn sao, nàng còn hy vọng đám hậu phi này kia, về sau thổi gió bên tai nhiều chút, giống như chuyện hôm nay vậy, càng nhiều càng tốt, có hoàng thượng ra mặt, mạnh hơn tất cả nhiều.
Phượng Khương Trần vội vàng đứng dậy: “Khương Trần quả thật có đồ tốt muốn đưa cho hai vị nương nương, công công nghỉ ngơi, Khương Trần đi một chút sẽ trở lại.”
Phượng Khương Trần ý bảo Tôn Tư Hành tiếp đón thái giám một lát, thì trở về phòng đi chuẩn đồ cho hai vị nương nương. Nàng hiện tại cũng coi như phía trên có người, vì ngày sau sống được an nhàn, nàng phải dỗ các đại thần thật tốt mới được…
Nữ nhân trong cung có thể thiếu cái gì? Nữ nhân trong cung mang thai có thể thiếu cái gì?
Phượng Khương Trần nghĩ tới nghĩ lui, thứ nàng có thể lấy ra, có thể lọt vào mắt của đối phương, cũng chỉ có thực phẩm dưỡng thai, những thứ thuốc dưỡng thai cho thai phụ uống đó, lại không có tác dụng phụ, càng nhiều càng tốt.