Lý Phong: “Mẹ nó……thằng kia có bệnh hả? Lớn lên đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm chắc? Có còn thiên lý nữa không?! Tay ông đây suýt chút nữa bị phế cmnr……”
“Đại hotboy Tống Thiên Trạch của khoa máy tính, nghe đâu trước kia từng là đại ca trường cấp ba, sau này chúng ta vẫn đừng nên chọc vào nó thì hơn.
”
Tống Thiên Trạch đưa thùng giấy xong, ở cổng căn bản không còn nhìn thấy tân sinh viên nào nữa, chỉ còn lại một vài sinh viên đang quét dọn rác và thu dọn đơn, hắn thấy không còn việc gì nữa liền quay đầu men theo con đường cũ chậm rãi đi bộ về.
Cả một buổi sáng hôm nay quả là có đủ tẻ nhạt, vừa nhàm chán vừa bực bội.
Không những nhìn thấy một tên gay cứ lắc qua lắc lại trước mặt mà còn gặp phải mấy thằng ngu thiếu đánh.
Nếu không phải sợ dọa đến mấy tân sinh viên vừa mới đến thì hắn nhất định sẽ dỡ luôn hai cánh tay của tên họ Lý kia xuống.
Gió giữa trưa tuy nóng nhưng thổi lên mặt vẫn tính là dễ chịu, gáy hắn gối lên mười ngón tay giao nhau đặt sau đầu, mi mắt khẽ khép hờ, vừa huýt sáo vừa men theo đường lớn bước đi, trong đầu đều là cái gáy nõn của Lạc Hàn.
Hôm nay lúc thằng nhóc kia đang bận bịu, Tống Thiên Trạch dựa người phía sau.
Cậu vừa cúi đầu, ánh nắng mặt trời gay gắt chiếu thẳng xuống gáy cậu, một mảng da thịt nhỏ bị thiêu đốt đến phiếm hồng, như một cánh hoa đào sa đọa rơi xuống nền tuyết trắng.
Hắn hiểu rồi.
Da thịt của thằng nhóc đó quá mềm mại, bất kể có bị đụng chạm thế nào cũng đều rất dễ đỏ lên.
Vậy, nếu như, nếu như dùng sức cắn một ngụm lên đó, liệu có phải…….
Ý thức được ý nghĩ kỳ quái xông lên đại não, Tống Thiên Trạch đột ngột dừng bước, mở to hai mắt, đứng ngây người tại chỗ.
…….
.
Hắn vừa suy nghĩ cái mịa gì zậy? Có phải bệnh rồi không?
Quả thực có bệnh mà.
Muốn trách thì trách thằng nhóc kia lớn lên quá giống con gái, ngay cả mấy em gái xinh đẹp mà hắn đón tiếp ngày hôm nay cũng chả có ai trắng bằng cậu cả.
Tống Thiên Trạch tự thuyết phục bản thân, chép chép miệng một cái, móc từ trong túi ra một thanh singum doublemint bỏ vào họng nhai nhai, tiếp tục đi về phía trước.
Trở về ký túc xá, Hà Tiểu Nặc và Lý Hàng đang đánh đôi như thường lệ, phòng tắm truyền đến tiếng nước róc rách.
Lạc Hàn đang tắm.
Kế hoạch vừa trở về liền nhào vào phòng tắm của Tống Thiên Trạch bị đập vỡ tan tành, thế là hắn đành vò vò tóc, đi đến trước bàn đọc sách vọc điện thoại.
Thời gian một buổi sáng, không gian QQ gần như đều bị những bài confessions gửi lên chiếm trọn cả.
[@Confession đại học E: Tui lên đây chỉ muốn bày tỏ một điều, hôm nay tui gặp được một anh trai nhỏ theo giúp đỡ chụp ảnh ở cổng khu đông, [/Ảnh], chính là anh giai này đây!! Mịa nó đẹp vcl đẹp nhức nách huhuhu, hôm nay trịnh trọng đến khu bình luận này là để mày mò vơ vét phương thức liên lạc của anh í! Ở trước mặt người ta tui thật sự ngại chết đi được huhuhuhu! Nhưng nếu ảnh có bạn gái rồi thì thui zậy qwq]
[Đọ sức cùng mi : Hotboy khoa mỹ thuật Lạc Hàn, tui không cho phép còn có người không biết tên tuổi của mỹ nhân Lạc]
[Yêu em không phải ngày một ngày hai: Em gái à, là thế này, anh nói em nghe nè, cậu ta chưa có bạn gái, nhưng em khẳng định không thể đâu (đầu chó bảo vệ mạng)]
[Thi Toán cao cấp không được điểm tuyệt đối quyết không đổi tên: Em gái à, rất lấy làm tiếc phải nói với em rằng, vị trai đẹp trong ảnh thích con trai, cho dù em có add được WeChat người ta thì cũng chẳng khác nào add thêm cô quạnh = =]
[Cam ngọt nhỏ:????!!!!]
[Cam ngọt nhỏ: Tui là người gửi bài, tui ít đọc sách, mấy vị lầu trên tuyệt đối đừng lừa tui nha QAQ, anh trai Lạc Hàn thật sự không thích con gái sao…….
]
[Chủ nhật mau đến đê: Chị gái nhỏ à, thật sự không lừa cậu đâu, Lạc Hàn vừa khai giảng đã thừa nhận bản thân là gay rồi, các chị em gái tụi tui đang rất thương tâm đây nè ~]
[Cười nhìn gió mây: Tui mẹ nó ngay cả tên con của mình với Lạc Hàn cũng đã nghĩ xong rồi, vậy mà cậu ấy lại hiên ngang nói với tui cậu ấy không thích con gái, khiến tui phiền muộn mấy ngày nay huhuhu]
[Cam ngọt nhỏ:……Cảm ơn các anh trai các chị gái, iem tỉnh mộng rồi, chúc anh trai Lạc Hàn người đẹp tâm thiện sớm ngày tìm được tình lang như ý]
[Đại số tuyến tính khó vãi: Nhắc đến Lạc Hàn tui cũng rất hạn hán lời, mấy đứa anh em của tui nghe bảo cậu ấy thích con trai thì đã tự bẻ cong chính mình mẹ luôn, ngày ngày đều nng nừng nưng trong ký túc xá, nói muốn xx Lạc Hàn, dọa đến tui cũng sắp nôn đến nơi]
Tống Thiên Trạch lướt xuống xem vài cái, gần như đều là gửi bài bày tỏ, hắn liền dứt khoát đóng điện thoại lại, ném sang một bên.
Lạc Hàn này được hoan nghênh trong trường vậy sao?
Sao trước kia hắn lại không biết nhỉ?
Hơn nữa mấy đứa con gái này sao lại khoa trương như vậy, bộ đàn ông trên thế giới đều chết hết rồi hay sao mà lại đi trồng hoa si với một tên gay vậy chứ?
Còn cả cái tên nam sinh nng nừng nưng ‘tự bẻ cong chính mình’ kia nữa, học gì không học lại đi học làm gay, thật là buồn nôn muốn chết =)) (Mày nhớ đó nha coan)
Tắm xong, Lạc Hàn tắt vòi hoa sen, lau khô nước trên người mình, cậu phát hiện giấy trong phòng tắm đã dùng hết, tủ của cậu ở đối diện cửa phòng tắm, chỉ cách có một bước chân, vì thế cậu chỉ quấn mỗi cái khăn tắm bên dưới rồi mở cửa bước ra, một tay vịn cửa tủ một tay tìm khăn giấy.
Cuối cùng cũng ra.
Tống Thiên Trạch sắc mặt không tốt xoay người qua oán giận: “Tôi nói một thằng con trai như cậu…….
tắm táp gì mà lề mề thế? Có phải cho rằng người khác đều…….
”
Lời nói đằng sau đột nhiên mắc lại tại cuống họng.
Lạc Hàn lúc này không mặc quần áo, thân thể trắng trẻo bại lộ trong không khí, bả vai, khuỷu tay, đốt ngón tay lộ ra màu hồng nhàn nhạt; vài viên nước óng ánh như thủy châu xuôi theo đường nét cơ thể uyển chuyển trượt xuống, hoặc là trượt vào trong khăn tắm hoặc là nhỏ xuống đất.
Tống Thiên Trạch ngẩn ngơ dán mắt nhìn chằm chằm một lúc lâu, nhất thời cảm thấy cổ họng khô khốc, nghiêng mặt sang một bên, một bộ dạng phi lễ chớ nhìn, “Tôi, tôi nói cho cậu biết nhá, phòng ký túc xá của chúng tôi có quy định, ở trong phòng ký túc không thể khỏa thân.
”
Không đúng, Lạc Hàn lại không phải nữ, hắn vì sao lại vô thức bịt mắt lại vậy?
Lý Hàng: “Đó là quy định tào lao gì vậy, tao cả ngày còn không thèm mặc quần lót đây này, ngày ngày cởi truồng lăn lộn khắp nơi trong phòng ký túc cũng chả thấy mày lên tiếng đâu con?”
Tống Thiên Trạch: “…….
”
Tống Thiên Trạch: “…….
Lười nói nhảm với mày.
”
Hắn vòng qua người Lạc Hàn, vành tai đỏ như máu tông cửa xông ra ngoài.
.