Thanh Quan

chương 1076: nữ nhân cả sảnh đường (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn xuyên qua thư ký truyền tin tức cho Tần Mục, năm năm sau đệ nhất phó bí thư tỉnh ủy sẽ lui hưu, ý tứ không cần nói cũng biết ánh mắt của hắn đã nhắm ngay vị trí kia. Từ phó chủ tịch tỉnh bình thường trực tiếp bay lên tới đệ nhất phó bí thư tỉnh, lá gan của Phương Chấn Bang rất lớn, dã tâm mười phần. Hắn chính là muốn nói với Tần Mục, hiện tại nếu Tần Mục dám chơi xỏ hắn, hắn là người đầu tiên bóp chết Tần Mục, mặc kệ hậu trường của Tần Mục cứng rắn bao nhiêu.

Đây là đánh bạc chính trị, dùng năm năm thời gian lưu thủ đổi lấy lợi ích càng lớn hơn nữa. Tục ngữ nói, không tranh một ngày dài ngắn, rốt cục Phương Chấn Bang là người từ quân khu đi ra, mang theo tính cách ngỗ ngược, bởi vì hắn buông tha việc tranh cử phó chủ tịch tỉnh lần này, ngược lại lựa chọn trở thành đối tượng ủng hộ cho người có lực lượng ngang hàng trong cuộc tranh cử với hắn, đã thắng được lợi ích không nhỏ, chí ít có hai thành thị chung quanh đã định ra kế hoạch cùng Châu Nghiễm xây dựng khu khai phát song thị, xem như là bù đắp.

Khi thời gian đến giữa tháng mười hai, kế hoạch xây dựng đặt trong ngăn kéo của Phương Chấn Bang rốt cục nổi lên mặt nước. Trong kế hoạch xây dựng, trung ương xét thấy Châu Nghiễm đạt tới tính mũi nhọn trong việc mời đầu tư, cùng tính quan hệ chặt chẽ với Hong Kong, hơn nữa làm ra được cách nhìn đại cục trong gió lốc tài chính, trải qua suy tính nhiều mặt, đã quyết định đem bốn khu khai phát Hoàng Dương, Phượng Minh, Kỳ Lân cùng Phổ Thượng của Châu Nghiễm đưa vào kế hoạch quốc gia “Quy hoạch căn cứ thực nghiệm khai phóng thương nghiệp”, đem bốn khu hóa thành kết cấu chỉnh thể tiến hành quản lý, tuy rằng các khu vẫn tồn tại như trước, nhưng quyền lực giảm hơn một chút, trên đầu bốn khu hành chính còn tăng thêm một “Văn phòng căn cứ thực nghiệm”, toàn bộ trù tính chung cùng chính sách xu hướng sẽ để cho văn phòng tiến hành điều tiết. Đơn giản một câu, ở mỗi khu bí thư khu ủy là đứng đầu, khu trưởng là ngụy đứng đầu, bọn họ có thể bổ nhiệm cùng miễn nhiệm nhân viên của khu cùng trù tính tài chính trong khu, nhưng văn phòng căn cứ thực nghiệm có quyền phủ quyết, nếu văn phòng không đồng ý, kế hoạch trong khu không thể thực hiện được.

Chủ nhiệm văn phòng là từ trung ương đến địa phương, đại khái bảy tám người, nhưng phó chủ nhiệm chỉ có một, khi tên người đó vừa được nêu ra, đã lắc mù ánh mắt của thành ủy cùng không ít người trong các khu khai phát. Tần Mục, hai chữ này trong vòng nửa năm ngắn ngủi mọi người nghe được nhiều nhất, từ trên tới dưới sau đó lên trên, quả nhiên là biến đổi bất ngờ, làm cho người ta không biết vì sao Tần Mục vốn đã bị bí thư thành ủy vứt bỏ nhưng lại tìm được cơ hội xoay chuyển càn khôn. Có người hoài nghi Tần Mục có bối cảnh khá mạnh trong thủ đô cùng Giang Nghiễm, nhưng càng nhiều người đoán Tần Mục một lần nữa đã nắm dây lưng quần của người nào đó, ỷ vào tuổi trẻ biến thành thần tử dưới váy ai đó mới đạt được như thế, tự nhiên ám chỉ đó là váy của Phương Thiên Nhu.

Quả thật từ sau khi Tần Mục đi vào Châu Nghiễm vẫn luôn hợp tác với Phương Thiên Nhu, tuy bộ dạng của nàng không đến mức gây tai họa nhưng văn văn tú tú, nếu hai người phát sinh tình cảm tuyệt đối không ngoài ý muốn. Ai bảo Phương Thiên Nhu đến tuổi này còn chưa kết hôn, nhất định là có vấn đề.

Ngay trong lúc lời đồn đãi đầy trời truyền ra, Tần Mục đẩy ra cửa lớn của một nhà hàng tây, thoáng nới lỏng khăn quàng cổ, đánh giá nhà hàng được bố trí tao nhã. Ngay trên bàn ăn cạnh cửa sổ, Phương Thiên Như vừa nhấc tay vẫy, Tần Mục gật gật đầu đi tới.

- Phương bí thư, hôm nay sao có rảnh rỗi mời tôi ăn bữa cơm tây đây?

Tần Mục ngồi xuống, cầm thực đơn cười hỏi.

Phương Thiên Nhu cũng khẽ cười, bưng cà phê uống một hớp, nói:

- Lão lãnh đạo tân lãnh đạo, hai đời lãnh đạo thôi. Tần chủ nhiệm, tôi có việc cầu anh, nịnh bợ anh đó.

Làm cho con gái của bí thư thành ủy đi nịnh bợ, vinh hạnh như vậy đặc biệt hiếm thấy. Tần Mục nhếch môi, nói:

- Vấn đề này đáng giá cho chúng ta đi nghiên cứu một chút, có lẽ ngày mai đến phòng làm việc của tôi?

Nói xong, Tần Mục cười tự giễu:

- Đúng rồi, văn phòng kia cho tới bây giờ là văn phòng phó cục trưởng cục cán bộ thôi.

Nguyên lai văn phòng có thể giăng lưới bắt chim hiện tại đã bị người gõ nát. Người lui tới bái phỏng nối liền không dứt, có chút địa phương không quan hệ với cục cán bộ đều đánh lên khẩu hiệu “quan tâm cuộc sống người già” chạy tới. Vì sao? Bởi vì văn phòng căn cứ thực nghiệm chí ít còn hơn mười vị trí chưa có tin tức, Phương Chấn Bang đem việc này giao vào trong tay Tần Mục, Tần Mục muốn dùng ai đều có quyền tự chủ, ý tứ của Phương Chấn Bang thật rõ ràng, sau khi ăn tết xong văn phòng phải có đủ dàn giáo, hơn nữa phải chắc chắn hạng mục nhà máy tinh viên.

Hôm nay Phương Thiên Nhu tìm Tần Mục nói chuyện, Tần Mục liền cân nhắc có phải Phương bí thư có tâm phúc nào chuẩn bị nhét vào trong văn phòng. Nếu Phương Chấn Bang đã nói quyền hành giao cho Tần Mục, đương nhiên sẽ không tự đánh mặt mình, nên đổi phương thức để Phương Thiên Nhu ra mặt?

- Không có gì, tôi chỉ cảm thấy lão Lục lái xe rất tốt, dùng thật thuận tay, không biết Tần chủ nhiệm có thể nể tình, để hắn lưu lại trong khu được không?

Tần Mục ngây người, một tài xế đáng giá cho Phương Thiên Nhu phải đích thân đến? Trên mặt hắn lộ ra ý cười nghiền ngẫm, chậm rãi hỏi:

- Nga? Là bỏ những thứ yêu thích sao?

Một câu nói làm Phương Thiên Nhu đỏ mặt. Tần Mục lập tức hiểu được giữa Phương Thiên Nhu cùng Lục Viễn, có vấn đề.

Thiên kim bí thư thành ủy cùng quân nhân vùng núi giải ngũ? Tần Mục càng nghĩ càng cảm thấy được có chút thái quá, quan hệ này thật không được xem trọng.

Tần Mục không che giấu dáng tươi cười, nghiền ngẫm nhìn Phương Thiên Nhu. Phương Thiên Nhu nhìn ra được Tần Mục đã đoán được quan hệ giữa mình cùng Lục Viễn, nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc, không hề có chút biểu hiện quẫn bách, chỉ nhìn ly cà phê trên bàn, sâu kín nói:

- Vốn sau khi tốt nghiệp đại học tôi chuẩn bị lưu lại Thượng Hải làm công việc mà tôi yêu thích, nhưng chung quy không lay chuyển được cha của tôi.

Lời ngầm của nàng muốn nói với Tần Mục, trong công việc nàng đã thuận theo ý tứ của Phương Chấn Bang, trong đại sự hôn nhân nàng không thể tiếp tục nhân nhượng cha mình. Kỳ thật Tần Mục không phải chưa từng trải qua đám hỏi chính trị gia tộc, chỉ bất quá giữa hắn cùng Hàn Tuyết Lăng xem như có tình cảm, nếu không cũng gặp kết quả bằng mặt không bằng lòng. Đối với hôn nhân chính trị, Tần Mục tràn đầy cảm xúc, cho nên loại ý nghĩ này của Phương Thiên Nhu không có gì đáng trách. Huống chi hiện tại Phương Thiên Nhu là bí thư khu khai phát chạm tay có thể bỏng, nói không chuẩn Phương Chấn Bang sẽ hoa mắt, nếu không cẩn thận làm chậm trễ Phương Thiên Nhu, chỉ bằng năm nay nàng đã hai mươi tám vẫn chưa có vị hôn phu thì đã biết. Một khi phụ nữ càng lớn tuổi, ý tưởng lập gia đình sẽ càng thêm mạnh mẽ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio