Thanh Sắc Cấm Dụ

chương 5: ép buộc cũng phải có giới hạn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm tinh mơ bên ngoài ký túc xá liền vây quanh một đám người, thậm chí rất nhiều người một bên líu ríu thảo luận một bên lấy điện thoại ra chụp ảnh.

Sáng sớm trời giá rét đông lạnh, Hàn Tả Tả bị kích thích quá mức, chỉ cảm thấy bản thân tức giận đến đỉnh đầu cũng có thể bốc khói, thừa dịp không ai chú ý vội vàng kéo nón trên lưng, lại dùng khăn quàng cổ bao lấy hơn phân nửa khuôn mặt, cúi đầu chen chúc trong đám người rời đi.

Hàn Tả Tả đanh mặt, ngay cả căn tin cũng không đi, trực tiếp đi đến phòng học, dựa tường ngồi xuống.

Dần dần, nhiều người tới lớp, Hàn Tả Tả mặt không chút thay đổi mở sách, tùy ý để mặc ánh mắt tò mò ngắm tới ngắm lui.

Vừa đến trưa thật vất vả khóa học khô khan đã kết thúc, Hàn Tả Tả quyết định giải quyết dứt khoát một lần cho xong, vừa tan học liền bay nhanh hướng khoa nghệ thuật đi đến.

Khoa nghệ thuật Hàn Tả Tả không quen lắm, cũng không biết Tô Tấn rốt cuộc là thuộc chuyên khoa nào, may mắn là sinh viên khoa nghệ thuật không nhiều lắm, hỏi vài người liền tìm được Tô Tấn.

Tô Tấn mang theo bản kí hoạ, mới từ phòng vẽ tranh đi ra, vừa nhìn thấy Hàn Tả Tả ở bên ngoài chờ mình, lập tức vui vẻ vẫy vẫy tay.

”Tả Tả, cậu đến tìm tớ cùng đi ăn cơm sao?”

Hàn Tả Tả không muốn bị vây xem, dẫn đầu hướng bên ngoài trường bước đi: “Tôi mời cậu ăn cơm!”

Tô Tấn giữ chặt nam sinh đi ngang qua, bắt tay giao lại này nọ giao cho hắn, còn nói hai câu nói mới vội vàng theo kịp: “Làm sao có thể để cho bạn gái mời khách? Tớ mời cậu đi!”

Hàn Tả Tả gợi lên ý cười trào phúng: “AA đi, miễn cho phân chia không rõ!”

Hàn Tả Tả ý tư rõ ràng, không muốn cùng Tô Tấn có gì liên quan gì, Tô Tấn lại hoàn toàn lý giải theo một hướng khác, tán dương cười nói:“Không hổ là người bên cạnh tớ! Hiện tại xã hội chủ nghĩa nữ quyền quá độ bành trướng đã khiến nguyên bản chủ nghĩa nữ quyền hoàn toàn biến thành chủ nghĩa cực đoan không thể nói lý, rất nhiều phụ nữ đều xem mình hiển nhiên trở thành nữ vương, cái gì tốt đều muốn có, lại không chịu trả giá tương xứng với phần lợi ích đó...”

Hàn Tả Tả bỗng dưng dừng bước, lạnh lùng nhìn hắn.

Tô Tấn ngậm miệng, nghi hoặc nhíu nhíu mày, lập tức giật mình cười nói: “Đương nhiên, cậu không phải người phụ nữ như thế! Tớ tin tưởng, dưới sự dẫn dắt của tớ, cậu nhất định có thể nổi trội, vượt qua hẳn xã hội hiện giờ, đi tới con đường chủ nghĩa nhân đạo chân chính sẽ được giải phóng!”

Hàn Tả Tả buồn bực gắt gỏng, nói sang chuyện khác hỏi: “Cậu muốn ăn món gì?”

Tô Tấn không sao cả nhún vai: “Ăn cái gì cũng được, ở phương diện này, tớ luôn vì quyền lợi của phụ nữ mà ưu tiên trước nhất.”

Đối diện cổng sau trường học là khu buôn bán, đủ loại ánh đèn chiếu ra từ những quán ăn vô cùng náo nhiệt, Hàn Tả Tả dẫn Tô Tấn chọn một quán ăn thanh tĩnh, tìm vị trí ngay góc ngồi xuống.

Đây là quán ăn nhỏ nên không có vách ngăn, tốp năm tốp ba đều ngồi ở chính giữa quán, may mà không có nhiều người lắm, nói chuyện cũng có chút thuận lợi.

Hàn Tả Tả mắt lạnh nhìn Tô Tấn ngồi xuống, từ đâu lý lấy ra khăn ướt khử trùng, đem đũa muỗng chén đĩa trên bàn tỉ mỉ lau từng cái một. (~”~)

Sau đó xách bình trà nhỏ trên bàn, dùng nước nóng tráng sơ qua bộ đồ ăn một lần, thế này mới yên tâm rót ly nước chậm rãi uống.

Người bán hàng cầm thực đơn đi tới, Hàn Tả Tả cũng không thèm nhìn tới, ngón tay gõ gõ mặt bàn nói: “Một phần cơm gà chiên, không cần hành tỏi, cám ơn!”

Cái gọi là thực đơn bất quá chỉ là tờ giấy A phóng to ra mà thôi, Tô Tấn nhíu mày đọc lướt qua, nhìn tới nhìn lui nghiên cứu nửa ngày, mới không tình nguyện nói: “Một phần cơm giống của cô ấy, cho them một canh trứng.”

Người bán hàng ghi lại xong cầm thực đơn rời khỏi.

Tô Tấn mất hưng nói: “Sao lại đến những quán như thế này, sớm biết như vậy tớ đã dẫn cậu đi rồi... Cậu nếu như kinh tế khó khăn, lát nữa hãy để tớ tính tiền cho, về sau có việc làm rồi trả lại tớ sau cũng được, đừng quá sĩ diện.” (Ishtar: mỗi lần anh này xuất hiện là ta lại thấy mệt >”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio