Mọi người như không tin vào mắt mình. Ông chủ giết...giết người rồi.
Lão Sơn đứng bên cạnh cái xác chết đấy mà tay chân run lẩy bẩy.
- Cậu..cậu Kì Lân, tôi...tôi hoàn toàn là không...cố ý. Tất cả là do ông ta...Lão Lăng..đúng...là do lão Lăng. Tôi hoàn toàn không biết gì hết...cậu...cậu tha cho tôi đi
Lão Sơn và Lão Lăng vốn là bạn thân, cáu gì cũng tri kỉ. Tri kỉ đến mức có thể bán tài liệt cơ mật để kiếm tiền. Nhà hai lão này nghèo lắm sao mà phải làm vậy. Nhưng mà rốt cuộc ai đứng phía sau nói hai lão làm vậy
- Nếu muốn tha, khôn hồn thì ông mau khai ai lôi kéo các ông trộm tài liệu cơ mật
Giọng Kì Lân vẫn lạnh tanh, âm không độ. Mấy cô thư kí vì hành động lúc nãy mà tránh rất xa vị tổng tài này. Tại sao từ khi quay trở lại công ty, tổng tài của bọn họ lại trở nên máu lạnh như vậy
- Là...là Nam Đình... Hắn ta nói, cậu..cậu đã chết rồi nên..nên...tôi mới dám làm..vậy
Kì Lân nheo mắt lại. Lại là Nam Đình, sao lúc nào cũng là hắn ta. Giết chết anh một lần, sau đó lại tính làm đổ vỡ công ty nhà anh, hơn hết còn suýt gại chết luôn cả Diệp Nhi.
Nam Đình...đã vậy thì không còn tình nghĩa anh em gì hết nữa. Có trách cũng trách mày lại dám đụng tới Diệp Nhi...
Đoàng
Sự tức giận được áp chế lên người ông ta, Kì Lân lên cơn thịnh nộ khiến mọi người trong phòng mặt mày xanh mét. Ai cũng biết Kì Lân là bá chủ hắc đạo, nhưng thật không ngờ anh lại ra tay giết người ngay trước mắt đám đông. Phải chăng ý đồ là rất rõ ràng, là cảnh cáo họ sao
Ném khẩu súng lại cho Rich
- Còn ai muốn như ông ta
Ánh mắt lạnh lẽo của anh quét qua từng người trong phòng. Từng người, từng người nuốt vào ngụm nước bọt, sống lưng lạnh ngắt không dám ho he tiếng gì
- Mọi việc đến đây thôi, tan họp
Tiếng nói của anh làm bọn họ thở phào một hơi. Thật là mở mang tầm mắt, chưa bao giờ họ thấy tổng tài nổi giận linh đình như vậy. Chắc sẽ không phải một nguyên do là Lão Sơn và Lão Lăng bán tài liệu mật chứ, hay còn nguyên do nào khác khiến tổng tài nổi trận linh đình...haizzz mặc kệ đi, tốt nhất là không nên xen vào
.........
- Cậu chủ, cô Diệp sảy ra chuyện rồi
Vừa ra khỏi phòng họp không lâu, Kì Lân nhận được điện thoại từ quản gia trong nhà
- Bà nói cái gì
Giọng Kì Lân gấp gáp
- Tôi vừa làm bữa sáng cho cô Diệp xong, định mang bữa sáng lên phòng cho cô Diệp nhưng lại thấy cô ấy ngã cầu thang, nằm trên vũng máu...tôi
Bà quản gia chưa nói hết Kì Lân đã lên tiếng
- Bây giờ cô ấy ở bệnh viện nào
- Đang ở bệnh viện Nhân Ái
Tút tút tút
Kì Lân gấp gáp lấy xe chạy đến bệnh viện
- Tiểu Diệp, cầu xin em đừng sảy ra chuyện gì