Cô bị ngã từ trên lầu xuống, bậc thang rất cao. Bà quản gia còn nói cô nằm trên cũng máu...Nghĩ tới đây Kì Lân càng đạp mạnh ga hơn, chạy xe với tốc độ quỷ thần tới bệnh viện
- Cô ấy sao rồi
Gấp gáp chạy đến, Kì Lân nhìn thấy bà quản gia ngồi ở phía ghế chờ liền đến tóm lấy vai bà lay lay mà hỏi
- Cô Diệp còn đang trong phòng cấp cứu...tôi...tỗi xin lỗi cậu chủ
Hai tay Kì Lân buông thõng khỏi bờ vai bà, ôm lấy trán. Quản gia cảm thấy mình cũng thật có lỗi, vì không đảm bảo an toàn được cho cô chủ. Nhưng mà bà hơi khó hiểu, mới sáng sớm sao lại ngã cầu thang??
- Bác sĩ, cô ấy sao rồi
Sau tiếng phẫu thuật, bác sĩ cuối cùng cũng bước ra với khuôn mặt mệt mỏi
- Tình hình không khả quan cho lắm. Thứ nhất cô ấy đang có khối u trong não. Thứ thị lực của cô ấy đang mất dần đi. Bây giờ cộng thêm vết thương ở đầu càng nghiêm trọng.
- Khả năng cứu sống là bao nhiêu phần trăm
Trái tim Kì Lân như bị bóp chặt " tình hình không khả quan cho lắm "
- Trong não có khối u lành tính, có thể lấy ra được. Nhưng còn về giác mạc, bị khối u chèn ép thời gian lâu nên đang dần mất đi thị lực. Nên sớm tìm người có giác mạc phù hợp với cô ấy. Nhưng có một điều, cơ thể cô ấy chịu quá nhiều tổn thương, độc trong người chưa loại bỏ hoàn toàn. Phải chịu nhiều tổn thương như vậy, đối với việc phẫu thuật phần trăm thành công sẽ không lớn...Người nhà nên chuẩn bị tâm lí sớm
Bác sĩ vỗ vỗ vai rồi đi qua người Kì Lân. Anh như chết lặng, u não, giảm thị lực...còn không phải là do một tay tên kia làm ra sao. Kì Lân tức giận hai nắm nắm thành nắm đấm, nghiến răng ken két
- Là mày khiến Tiểu Diệp phải chịu đau khổ, thì đừng trách tao làm mày đau khổ hơn gấp vạn lần
Đúng lúc ấy, cả cha mẹ Diệp và cha mẹ Mạc cùng đi vào
- Tiểu Diệp con bé sao rồi
Hai người phụ nữ quyền lực vừa đến nơi là hỏi anh.
Mà Kì Lân lại chỉ biết lắc đầu, phải nói sao đây. Bỗng một tia tức giận tràn ngập trên mắt anh. Nam Đình, hắn ta còn có lá gan đến đây sao
Không nghĩ ngợi nhiều, Kì Lân tiến đến giáng cho Nam Đình một cú đấm thật mạnh vào mặt. Khuôn mặt đẹp trai của Nam Đình chẳng mấy chốc đã thấm máu
- Kì Lân, con làm gì vậy
Trong khi mọi người vẫn chưa biết Nam Đình là ai. Họ chỉ biết thời gian qua chăm sóc cho con gái - Diệp Nhi rất nhiều. Tại sao Kì Lân lại có những hành động lỗ mãng đó chứ
- Làm gì ư... nếu không phải tại nó thì Diệp Nhi đâu có ra nông nỗi này...
Nuốt một ngụm nước bọt cay đắng, Kì Lân nói tiếp
- Chính là mày...mày còn định hại Diệp Nhi đến bao giờ nữa
Tay Kì Lân túm chặt lấy cổ áo Nam Đình
- Kì Lân, cháu nói vậy là sao
Mẹ Diệp lên tiếng nói
- Chắc bác biết người luôn muốn giết cháu và hãm hại Tiểu Diệp chứ...Không sai, chính là hắn, hắn cho người truy sát Diệp Nhi, rồi tiêm thuốc độc vào người cô ấy, khiến cô ấy trở thành người thực vật. Hậu quả bây giờ là sao!! U não, giảm thị lực dẫn đến mù loà, bên trong cơ thể còn đoojc tố. Quan trọng là phần trăm cứu sống rất thấp...
Cha mẹ Diệp nghe xong thì không khỏi trợn mắt. Sao lại như vậy được, rõ ràng mấy ngày trước cậu thanh niên Nam Đình này còn bảo vệ Tiểu Diệp. Nhưng sự thật trước mắt này sao lại khó chấp nhận như vậy. Cậu ta từng hại suýt chết đứa con gái bảo bối của hai người