09:39
CHƯƠNG 454 CÓ ANH BẠC Ở ĐÂY THÌ TỐT RỒI Thiềm Thiểm dường như đã hoàn toàn an tâm khi nghe lời tôi nói, hôm nay thằng bé ngủ cũng rất nhanh,
Chỉ kể chuyện mười mấy phút là nó đã ngủ rồi.
Sau khi xác định thằng bé đã ngủ rồi tôi mới đặt sách ở đầu giường, quay người đi ra khỏi phòng.
Tôi vừa ra ngoài đã nhìn thấy Lý Hào Kiệt đang đợi ở cửa.
10
“Ủa, sao anh lại ở đây?” Tôi hơi sững người khỉ | nhìn thấy Lý Hào Kiệt Let Ite
M
Người đàn ông điều khiển xe lăn đi lên phía trước một chút, ánh mắt hơi sâu sắc nhìn Thiểm Thiểm: “Bây giờ anh mới ý thức được rằng mình thật sự không phải một người cha tốt.”
Anh ấy nói như vậy là tôi biết chắc chắn anh ấy đã nghe thấy lời Thiểm Thiểm nói lúc nãy.
Tôi an ủi anh ấy: “Con trai mà, dù mẹ chăm sóc chu toàn đến mấy thì tất nhiên nó cũng mong có 09:39
0.0%
Pad
09:30
100NE
CHƯƠNG 454CÓ ANH BẠC Ở ĐÂY THÌ TỐT RỒI.
Một người cha chơi cùng với nó.
| Điểm này là tôi đã phát hiện từ cách Thiểm Thiểm đối xử với Bạc Cảnh Hậu.
Bạc Cảnh Hậu chỉ ở nhà tôi mấy tháng nhưng Thiểm Thiểm vẫn cực kỳ yêu mến cậu ấy. Ô
Oy
Sau đó tôi cưỡng chế đuổi Bạc Cảnh Hậu ra khỏi nhà. Mặc dù lúc đầu Thiềm Thiểm không có biểu hiện gì ra ngoài nhưng sau này mỗi lần thằng bé chơi trò chơi, hoặc lúc ghép lego gặp khó khăn là nó đều sẽ ngồi ngẩn người.
CNP
Tôi hỏi thằng bé đang nghĩ gì thì nó cũng không
Nhưng có một lần tình cờ lúc tôi nấu cơm đi ra ngoài, nghe thấy Thiểm Thiểm cầm bản vẽ lẩm bẩm nói khi đang ghép một chiếc thuyền trong lọ: “Có anh Bạc ở đây thì tốt rồi...”
Trong khoảnh khắc đó thậm chí tôi còn ý thức được rằng có lẽ mình không nên đuổi Bậc Cảnh Hậu
09:39
10.00%
IPad
09:30
1001 -
CHƯƠNG 454 CÓ ANH BẠC Ở ĐÂY THÌ TỐT RỒI
Lý Hào Kiệt cầm tay tôi, cười gượng: “Đúng vậy, chỉ là con trai anh lại nghĩ, anh có thể rời xa nó bất cứ lúc nào, anh cũng thật sự thất bại mà.”
Trẻ con nhạy cảm."
“Không phải nhạy cảm, mà là không có cảm giác an toàn.”
Lý Hào Kiệt chình lại lời nói của tôi, người đàn ông nắm tay tôi, hơi dung lực: "Sau này chúng ta sẽ
Đ
T
Không bao giờ rời xa nhau ngaetWriter
Sau lần đó cuộc sống của chúng tôi đã trở lại bình thường.
Tôi Lý Hào Kiệt, Thiểm Thiềm sống cuộc sống gia đình ba người bình thường. Với đề nghị của tôi, Lý Hào Kiệt đã mua rất nhiều đồ chơi lego cho Thiểm Thiểm để bù đắp những sai lầm khi làm cha của mình.
Cuối tuần đón Thiểm Thiểm về là anh sẽ chơi cùng thằng bé. 09:39
20.00%
Pad
09:39
100
Chân của Lý Hào Kiệt không thể cử động, không thể ngồi dưới đất chơi cùng Thiểm Thiểm giống như Bạc Cảnh Hậu, anh liền đặc biệt mua một cái bàn lego chuyên dùng rất lớn, bên trên có thể cầm miếng ghép lego.
Sau đó anh còn mua một cái ghế đặc biệt cho Thiềm Thiểm,
Như vậy là hai người họ có thể cùng nhau ghép
Lego rồi. - Chanh letWriter
Trước đây Lý Hào Kiệt chưa từng chơi thứ này, nhưng mà người thông minh như anh thì tất nhiên sẽ lên trình độ rất nhanh.
Medadhay nhesi
Chỉ vỏn vẹn một buổi sáng là đã có thể giúp Thiềm Thiềm giải quyết hết mọi vấn đề khó.
Tôi nhìn hai cha con chơi vui vẻ như vậy liền lấy điện thoại di động ra chụp hình.
Mới chụp được mấy tấm thì có một cuộc điện thoại gọi đến. 09:39
30.00%
IPad
09:39
Là điện thoại của Mưu Đạo Sinh.
Tôi vội vàng nghệ điện thoại.
"Tiểu Điệp, bây giờ cháu đang ở đâu vậy?" Vừa nhận điện thoại là Mưu Đạo Sinh đã hỏi tôi."
| Tôi ngẩng đầu liếc nhìn Thiềm Thiểm và Lý Hào Kiệt trước mặt, trả lời: “Tôi đang ở thành phố Vĩnh
An."
0
Thực vậy lúc nào có tiến đến Thành phố Bắc một |
Chuyến được không?"
Người như Mưu Đạo Sinh trước giờ có rất nhiều việc, bất luận là việc chơi vẫn là việc chính.
6 Nếu không có gì thì chắc chắn ông ta sẽ không gọi điện thoại cho tôi.
Thành phố Bắc, Mưu Lan Tích ở đó.
Tính ra thì ông ta chăm sóc Lưu Lan Tích đã mấy tháng rồi. Tôi cầm điện thoại gật đầu: "Tôi có thể 09:39
40.00%
09:39
| “Không có." Mưu Đạo Sinh phủ nhận: “Lan Tích phục hồi rất tốt, gần đây tâm trạng rất ổn định. Tôi liên lục nói với cô ấy một vài chuyện về cô, cô ấy bày tỏ muốn gặp cô
“Thật sao?!” Đối với tôi mà nới đây quả thực là một tin cực kỳ tốt. Tôi vội vàng nói: “Vậy bây giờ tôi sẽ đặt vé, ngày mai sẽ đến nơi”
Mưu Lan Tích có thể nhận ra tôi?! - C Thanh M etWrite
Đối với một người từ nhỏ đã không có tình thương của mẹ, khao khát tình thương của mẹ như tôi, đây thật sự là tin tức tốt nhất.
Tôi cúp điện thoại, đi đến bên cạnh bàn lego, nói chuyện này với Lý Hào Kiệt và Thiềm Thiểm.
Vốn dĩ tôi muốn hỏi Lý Hào Kiệt xem có đi hay không, nhưng mà tôi hiểu anh ấy, hiện giờ chân anh ấy như vậy, cho dù đồng ý thì cũng rất miễn cưỡng cho nên tôi quyết định không hỏi.
09:39
50.00%
Pad
00:39
100N
Tôi chỉ nói với Thiểm Thiểm: “Thiểm Thiểm, ngày mai mẹ phải đi thăm ông Mưu, con ở cùng ba phải nghe lời, biết không?”
“Vâng!” Thiềm Thiểm ngoan ngoãn gật đầu: “Mẹ yên tâm, con sẽ tự chăm sóc tốt cho mình, sau đó cũng có thể chăm sóc tốt cho ba!”
Lý Hào Kiệt ở bên cạnh nghe thấy bé Thiểm Thiềm nói như vậy liền hơi nhíu mày.
Người làm cha vẫn mong muốn mình chăm sóc LT con trai.
Co 9 C
T C
Tôi giơ tay lên xoa đầu con trai: “Ba có thể chăm sóc tốt cho mình, chỉ là có lúc ba phải làm việc, con đừng quấy rầy là được.”
“Con sẽ không như vậy đâu.”
Thiểm Thiểm chu môi, nói với vẻ không cam lòng.
Tôi tin thằng bé sẽ không như vậy.
Sáng sớm hôm sau tôi đã lên máy bay đến Thành 09:39
60.00%
09:39
Sau khi xuống máy bay tôi liền bắt xe đi thẳng đến bệnh viện nơi Mưu Lan Tích nằm.
Đã mấy tháng tôi không gặp Mưu Lan Tích, căn bản là không thể tưởng tượng được bây giờ bà ấy đã thành như thế nào.
Khi tôi vào phòng bệnh.
Hạ đừng
1 Tôi nhìn thấy Mữu Lan Tích ngồi trên giường, 1 | Đạo Sinh cũng ngồi bên cạnh
C
Á
C
Lúc tôi vào thì hai người họ đều nhìn về phía tôi. Mưu Lan đích nhìn thấy tôi, khóe miệng cong lên cười rất đẹp: “Đây là... Khanh Khanh phải không?”
Tôi sững người khi nhìn thấy Mưu Lan Tích.
Mấy tháng không gặp, Mưu Lan Tích đã không còn dáng vẻ gầy yếu trước đây nữa, người đã béo lên không ít, nhìn đã có vẻ rất bình thường rồi.
Có lẽ vì mấy năm trước bị nhốt trong phòng quanh - 09:39
70.00%
IPad
09:39
Nhưng bây giờ không phải kiểu trắng nhợt như trước nữa, ngược lại là trắng hồng. Tuy đã là người hơn năm mươi tuổi nhưng nhìn bà ấy vẫn rất đẹp, cũng không có quá nhiều nếp nhăn,
| bây giờ trên người bà ấy đã có thể nhìn ra dáng vẻ mà Mưu Đạo Sinh vẽ trước đây,
CN Tai nhìn Mưu Lan Tích, gật đầu: Phải là con te
M
Tôi nói rõi đi đến trước giường, trong lòng hết sức phức tạp, nhất thời tôi cũng không biết nói gì.
Đợi tôi tới gần, Mưu Lan Tích giơ tay ra nắm lấy tay tôi, mắt lập tức đỏ lên: “Anh đã nói chuyện của con với mẹ rồi. Con à, bao năm nay con đã khổ rồi, là mẹ vô dụng, mẹ không thể chăm sóc con”.
Khi nghe Mưu Lan Tích nói như vậy, toàn bộ cảm xúc khao khát có mẹ lúc ở cô nhi viện hổi nhỏ đều trào dâng lên trong lòng tôi.
09:39
80.00%
09 39
Tôi cúi người xuống ôm lấy Mưu Lan Tích, gọi một tiếng: “Mẹ.”
Bao nhiêu năm ri.
Cuối cùng tôi cũng có thể thật sự ôm mẹ của mình, gọi ra câu này.
Mưu Lan Tích rất gầy nhưng có thể lại mềm mại.
Tuy hiện giờ là mùa đông nhưng tôi ôm bà ấy lại ECSàm thấy ấm áp lạ thường letWrite
Đây chính là hơi ấm của mẹ sao?
M
Tôi chỉ cảm thấy nước mắt tràn mi.
6
Mưu Lan Tích thò tay ra vỗ nhẹ lên lưng tôi: “Khanh Khanh, thật sự là Khanh Khanh của mẹ, mẹ rất nhớ con”
“Từ khi biết sự tồn tại của em, con bé vẫn luôn tìm em, nếu không phải là con bé thì có thể bây giờ bọn anh cũng không tìm được em.”
09:39
90.00%
09:39
Mưu Đạo Sinh ngồi ở đằng sau nói.
“Cảm ơn” Mưu Lan Tích ngồi thẳng dậy.
Tôi lắc đầu: “Mẹ là mẹ của con, đương nhiên con phải tìm mẹ.”
Tôi quan sát Mưu Lan Tích thật kỹ, bây giờ hành vi của bà ấy hoàn toàn không khác người bình thường, thậm chí nhìn còn có vẻ ổn định hơn một số người
Bình thường nữa. | |Nhanh tietWrita
Tôi không khỏi nhìn về phía Mưu Đạo Sinh hỏi: “Bác sĩ có nói khi nào mẹ có thể xuất hiện không?”
.
Nó Và
Web chayo vào tau gai là
09:39
100.00%
100%
IPad
09:39 CHƯƠNG 455: THÌ RA DÁNG VẺ CỦA NGƯỜI MẸ LÀ NHƯ VẬY Sau khi nghe tôi nói xong, Mưu Đạo Sinh nói: “Bác sĩ nói, dựa vào tình trạng hồi phục của Lan Tích thì có thể xuất viện”.
“Vậy thì tốt quá” Tôi lập tức ngồi dậy, “Vậy tôi đi làm thủ tục xuất viện đây.”
Mưu Đạo Sinh nhìn tôi, không nói gì, vẻ mặt dường như có chút lo lắng.
| Lúc này Mưu Lan Tích nhìn anh ta, “Em đã khỏe
Rồi, anh, mấy ngày nay em gây thêm phiền phức cho C | anh rinh
Mưu Lan Tích nói chuyện một cách khách sáo.
Mặc dù nhà họ Thời tiếp xúc không nhỉều, nhưng hành động của bà ấy chính là do môi trường sống từ bẻ mà thành có tác dụng tích cực cho bà ấy.
Lại so sánh với Phan Ngọc, tôi đột nhiên vui mừng, may mắn mẹ tôi là Mưu Lan Tích.
Người phụ nữ trước mặt vừa nhìn đã biết là kiểu
0.0%
09:39