Thay Chị Lấy Chồng

chương 453: con sợ ba bỏ con

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Pad

09:38

Không ngờ anh ấy muốn cùng tôi về.

Người đàn ông nâng bàn tay phải của tôi lên, đặt bên môi hôn một cái: “Em là người phụ nữ của anh, không phải người hầu của anh, em không cần từ bỏ thứ mình thích vì anh”.

O

Tôi lúng túng nhìn người đàn ông ấy. W

Riter

Thật tốt vì anh ấy đang nghĩ như vậy.

Tôi tính thời gian một chút, hỏi: “Vậy... Có thể để Thiểm Thiểm gặp anh không?”

Nếu như không thể, có thể cuối tuần tôi phải ở cùng Thiểm Thiểm, vậy thì không thể ở cùng Lý Hào Kiệt được.

Thời gian này tôi hay ném Thiềm Thiểm cho đám người dì Trần. Nói thật tôi đã rất áy náy, dù sao thì 09:38

0.0%

IPad

09:39

(*) tam quan: Giá trị quan, nhân sinh quan, thế giới quan.

Lý Hào Kiệt không trả lời ngay, dường như anh ấy có suy nghĩ một chút mới gật đầu: “Có thể.”

Mặc dù chỉ là hai chữ nhưng tôi biết anh ấy đã 10 | Tamron letWriter

Tất nhiên bất cứ người cha nào cũng hy vọng để lại ấn tượng là một người mạnh mẽ vĩnh viễn sẽ không bị đánh ngã trước mặt con mình.

“Không cần miễn cưỡng”

Tôi biết nỗi khổ của anh ấy.

“Không có” Người đàn ông khẽ lắc đầu.

Tôi thu dọn đồ, lúc ra khỏi trang viên thì một chiếc 09:38

10.00%

IPad

09:39

Cửa xe mở ra, một cái cầu dắt xe nho nhỏ hạ xuống, cái này gần giống chiếc xe của Mộc Lần trước đây.

Xem ra đều là được chế tạo riêng cho người đặc biệt.

Tôi đẩy Lý Hào Kiệt lên xe, vệ sĩ cũng để hành lý của tôi lên xe.

Ha acho noua duo

| OCN Xe chạy thẳng đến số,01 Vinh AntWriterta

Thật ra tôi nghĩ đi nghĩ lại, quả thật đây mới là nơi thích hợp nhất với Lý Hào Kiệt, bởi vì căn nhà của anh ở đây là nhà một tầng, không có cầu thang, hành động cũng tiện hơn nhiều.

Buổi chiều chúng tôi đón cá dì Trần và Liễu Học Quân qua.

Ngày hôm sau tôi đi làm.

Đến cuối tuần tôi đi nhà trẻ đón Thiểm Thiểm. 09:39

20.00%

IPad

09:39

Khi tôi lái xe đi về hướng số 01 Vĩnh An, Thiểm Thiểm nhạy cảm đã bắt đầu hỏi tôi: “Mẹ, chúng ta đi đâu vậy? Không về nhà sao?”

Tôi liếc mắt nhìn ghế sau qua gương chiếu hậu, Thiểm Thiểm ngồi trên ghế trẻ em, tôi cười nói: “Về nhà mà.”

"Về nhà? Nhưng mà..." Thằng bé nói được một nửa thì sắng mắt nhìn tôi: “Có phải chúng ta sắp đi

Gặp ba không? Ba về rồi đúng không mẹ?" - Nhanh Cher tell

Không ngờ thằng bé đoán được nhanh như v tôi gật đầu, coi như là ngầm thừa nhận.

| Nghĩ tới chân của Lý Hào Kiệt, tôi lại dặn thằng bé: “Nhưng mà gần đây ba con có chút thay đổi, Thiểm Thiềm phải biết chấp nhận, biết chưa?”

“Ba làm sao vậy ạ?”

“Chân của ba bị thương, tạm thời không thể đứng lên được, cho nên lát nữa con đừng nói lời khiến ba O 09:39

30.00%

IPad

09:39

Đau lòng, con biết chưa?"

“Vâng ạ!”

Thiểm Thiểm nghiêm túc gật đầu.

Xe nhanh chóng tới bãi đậu xe của khu chung cư, tôi dẫn Thiềm Thiểm lên lầu.

Khi chúng tôi ra khỏi thang máy thì dì Trần đã đứng đợi ở cửa..

20 đ

Bà ấy mở cửa, Thiềm Thiểm hào hứng đi vào, thằng bé dường như vẫn hơi sững sờ khi nhìn thấy Lý Hào Kiệt ngồi trên xe lăn. Nó đi chậm đến trước mặt người đàn ông, nhẹ nhàng sờ lên chân của anh ấy sau đó hết sức cẩn thận nói: “Ba, như vậy có đau không? 3

Tôi đứng ở phía sau liền căng thẳng.

Lúc này tôi đã nói chân của Lý Hào Kiệt bị thương nhưng không nói là không có cảm giác, nhất định là Thiểm Thiểm đã hiểu lầm.

09:39

40.00%

Pad

100%

09:39 CHƯƠNG 453 CON SỢ BA BỎ CON

Thế nhưng Lý Hào Kiệt dường như không hề để tâm chút nào, anh lắc đầu: “Không đau”

“Thật sao?” Thiểm Thiểm ngẩng đầu lên nói một cách nghiêm túc: “Mẹ nói là chân của ba bị thương, không thể nói năng lung tung, nếu không thì ba sẽ đau lòng.”

Lý Hào Kiệt ngẩng đầu lên nhìn tôi

Epi

Tôi lại thấy hơi ngại.

Ddoo Sunp enn og

-

CN Người đàn ông hơi rướn người ta bế bổng Thiểm

H Thiểm lên để nó ngồi trên chân mình.

À

Mới đầu Thiểm Thiềm giật mình, thằng bé muốn nhảy xuống nhưng anh ấy lại ấn nó ngồi trên chân

Mình: “Không đau, ba chỉ tạm thời không đứng được thôi.

“Vậy sao? Vậy thì qua một thời gian nữa sẽ khỏi

Sao?

Thiểm Thiểm ngửa đầu nhìn Lý Hào Kiệt.

09:39

50.00%

IPad

09:39

Thấy anh không có vẻ mặt đau đớn vì mình ngồi lên chân, thằng bé mới thổi ngọ nguậy.

Lý Hào Kiệt gật đầu: “Ừ, nhưng mà trong thời gian này ba chỉ có thể ôm con như thế này thôi.”

“Không sao đâu!” Thiềm Thiểm nghe anh nói như vậy liền kiêu hãnh ngẩng đầu lên vỗ ngực: “Con là đàn ông chứ không phải con gái, không cần người khác bế!”

Thằng bé nói xong liền nhảy xuống khỏi người Lý | Hào Kiệt, hai tay chống nạnh: Việc gì con cũng làm

Được, sau này ba làm gì thì cứ gọi con là được, con đều có thể giúp ba

“Được, cảm ơn con.”

Tôi nhìn ra được dường như nét mặt của anh ấy hơi bất ngờ, không nghĩ rằng Thiểm Thiểm sẽ hiểu chuyện như vậy.

Mà lúc này cửa phòng bếp mở ra, dì Trần và Liễu Học Quân bưng thức ăn từ bên trong ra ngoài.

09:39

60.00%

Pad

09:39

E 100

CHƯƠNG 453: CON SỢ BA BÒ CON rửa tay, vừa rửa vừa nói: “Cô giáo nói phải rửa tay như thế này mới có thể rửa sạch vi khuẩn.”

“Ba biết rồi.” Lý Hào Kiệt trả lời.

Giọng nói giống như một học sinh vậy.

Oppy

Sau khi rửa tay xong Lý Hào Kiệt dường như muốn bế Thiềm Thiểm ngồi lên chân mình, Thiểm Thiềm lập tức từ chối: “Con là con trai, con có thể tự đi được.”

D

NThằng bé nói xong điện cầm tay / Hào Kiệt Giả

M

Đến bên cạnh anh, cùng anh đến bàn ăn.

Lúc ăn cơm Thiểm Thiểm cũng rất ngoan ngoãn.

C Ăn cơm xong, Thiểm Thiểm chơi rồi tôi cho thằng bé đi ngủ.

Khi tôi lấy quyển sách cổ tích ra muốn kể chuyện cho Thiểm Thiểm thì thằng bé mới cầm tay tôi, hỏi tôi với giọng điệu có một chút căng thẳng: “Mẹ ơi, có phải hôm nay con rất ngoan không?”

80.00%

09:39

IPad

09:39

- 100%

CHƯƠNG 453: CON SỢ BÀ BỎ CON

“Ừ, ngày nào Thiểm Thiểm cũng rất ngoan.” Tôi Xoa mái tóc ngắn mềm mại của thằng bé.

Thằng bé nghe được câu trả lời chắc chắn của tôi mới giống như thở phào một hơi, nhoẻn miệng cười ngọt ngào: “Vậy thì tốt, con sợ ba cảm thấy con không ngoan, lại không cần con nữa.”

Người ta thường nói trẻ con là ngây thơ nhất, không biết nói dối.

Lời nói của thằng bé khiến lòng tôi nhói đau.

Không ngờ hôm nay thằng bé nghe lời như vậy lại là vì nghĩ đến những chuyện này.

Tôi cúi người xuống hôn lên trán Thiểm Thiểm một cái, cười nói: “Sẽ không đâu, ba yêu Thiểm Thiềm nhất, sẽ không bỏ con nữa đâu.”

“Thật vậy sao?”

“Thật mà.”

Tôi trả lời một cách chắc chắn,

09:39

90.00%

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio