IPad 3
11:33
@ 65%
D
CHƯƠNG 461; CÚT RA NGOÀI
Tôi không khỏi có chút đỏ mặt, chần chừ một lát, vẫn là nói: “Không được, mẹ bị kích thích, em sợ mình thấy thì không chăm được mẹ.”
| Người đàn ông này nghe tôi nói thế, rõ ràng có chút không cam lòng.
Dos su
Cánh tay ôm lấy eo tôi chẳng muốn buông ra tí nào.
ĐC: Tổi thô tay ôm lấy cổ anh lại gần hôn một cái, rồ
I
Vỗ lưng anh ấy, nói tiếp: “Thật xin lỗi, chờ mẹ khỏe hơn tí rồi em đi tìm anh ngay, được chứ?”
Hon to
Nghe tôi nói thế, Lý Hào Kiệt đưa tay lại đây, đè lên trên tóc ở dưới ót của tôi, làm nụ hôn này càng sâu hơn.
Khi nụ hôn này chấm dứt, anh ấy mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt mang theo một chút chưa thỏa mãn: “Được rồi, anh chờ em.”
“Um.”
Tôi có thể cảm giác được trên mặt mình hơi nóng.
IPad
11:33
65% GD
lên một tí.
Tôi bước xuống xe, đi về phía thang máy, kết quả nhìn thấy Lâm Tuyền đang đi thẳng tới.
Cô ấy nhìn thấy tôi, cũng chẳng phản ứng gì, lướt qua tôi đi về phía sau.
Kddo Sounp een
.
Tôi quay đầu lại thì thấy cô ấy đang đi về phía xe ĐT của Lý Hào Kiệt TạietWriter.
Tôi rất tin tưởng anh ấy, Lâm Tuyền đi qua đó, tôi cũng chả tính trở về, mà trực tiếp đi về phía Mưu Lan Tích - người đang được vệ sĩ bảo vệ.
Lúc này, Mưu Đạo Sinh đã tới, ông ấy đang dìu mẹ tôi ở bên kia, dường như đang lo lắng gì đó.
Thấy tôi đi qua, Mưu Đạo Sinh hỏi ngay: “Gặp ai thế? Sao lại thành thế này?”
Tóc Mưu Lan Tích có chút rối, sắc mặt cũng chưa khôi phục hoàn toàn, ông ấy nhìn thấy mẹ như thế, trên mặt đầy ắp vẻ tức giận.
10.00%
IPad -
11:33
“Trở về rồi nói.” Tôi cũng đều lấy Mưu Lan Tích đi về phía xe.
Mặc dù Mưu Đạo Sinh muốn hỏi, nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng.
Colom 3g co
Tôi lái xe trở về nhà, trên đường đi, Mưu Lan Tích vẫn không nói lời nào, tôi thình thoảng nhìn bà ấy qua kính chiếu hậu nhưng bà ấy đều cúi đầu, giống
Như trẻ con khi mắc lỗi, hai bàn tay siết chặt lấy
Nhau.
Đợi tới lúc lái xe về nhà, tôi dẫn mẹ vào phòng tắm rửa, tắm xong thì giúp mẹ sấy khô mái tóc dài, rồi lại thắt luôn cả bím tóc cho mẹ.
Từ đầu tới cuối, Mưu Lan Tích vẫn không nói lời nào, tôi không đành lòng, mở miệng an ủi: “Mẹ này, không sao đâu, chuyện hôm nay đều qua hết rồi, mẹ cũng thấy đó, cho dù bây giờ nhà họ Lâm bọn họ có giàu sang cỡ nào cũng chẳng phải nghe lời con rể của mẹ ư, cho nên mẹ đừng sợ nữa nhé.”
Mưu Lan Tích cúi đầu thấp hơn nữa, nhỏ giọng
Đáp: "Thật xin lỗi
20.00%
IPad
11:33
Tôi và thầy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tôi ngồi bên cạnh gọt táo cho Mưu Vạn Tích, bà ấy nhận lấy rồi nhỏ giọng nói câu “Cảm ơn.”.
DONping dongh Tai Wet
Đúng lúc này, chuống cửa vang lên.
Hay Pareáo
Người làm đi mở cửa, tôi cũng đứng lên theo, trong lòng không nhịn được có chút nghi ngờ, lúc này rồi còn ai tới nhà mình nữa nhỉ?
Lúc cửa mở ra, tôi liền đi tới trước.
Còn chưa tới trước cửa, người bên ngoài đã vào đến rồi.
Lâm Kiến Thành!
Nhìn thấy ông ta, tôi lập tức luống cuống, không.
IPad
65%
11:33
CHƯƠNG 461; CÚT RA NGOÀI rồi, thật xin lỗi, tôi cũng không sợ cô chê cười chứ thật sự tôi không quản được Cung Văn, ôi!"
Lâm Kiến Thành, thân là tổng giám đốc của Lâm Thị, thế mà nói ra lời như thế, thật sự tôi cũng hơi bất ngờ.
Los suo
Đo
Nhưng mà chuyện này đâu có liên quan gì tới tôi, tôi nghiệm mặt nói: "Chuyện trước kia đều qua cả rồi, về nhà quản vợ con ông cho khéo đi, cũng bị – vọng sau này gia đình ông đừng xuất hiện trước
Mặt mẹ tôi nữa." S o
Bran ho
Onb ieved
Oilano
Lâm Kiến Thành nhìn tôi, vẻ mặt tràn đầy áy náy, dường như biết mình không vào được, ngập ngừng một chút, rồi chỉ nói ra ba chữ: “Thật xin lỗi.”
“Đi nhanh đi!”
Tôi bực mình.
Đúng lúc này, tôi nghe thấy có tiếng bước chân nhè nhẹ phía sau lưng, rồi chợt nghe thấy tiếng của mẹ tôi sát theo đó: “Anh Thành.”
60.00%
65%
11:33
IPads
D
Bước.
Bình hoa “xoảng” một tiếng, đập xuống đất, vỡ thành vô số mảnh.
Nhưng mà, tôi cảm giác có người ở phía sau níu lấy góc áo mình, sau đó nghe thấy tiếng của Mưu Lan Tích vang lên: “Khanh Khanh, để ông ấy vào đây được không?”
Po
Mkhong dvoch Tołqua quyết cu tuyệt või cita mer
Om
Que reáoh oли phitam or mua
Tên đàn ông này hại Mưu Lan Tích thành ra bộ dạng như thế nào!
Aveb choy
Tôi không thể lại để ông ta hại mẹ tôi được.
Mưu Lan Tích lại túm lấy cánh tay tôi.
Tôi lui về sau một bước, rồi đóng cửa lại ngay.
Ngoảnh lại nói với Mưu Lan Tích: "Mẹ, tên đàn ông này hại mẹ thành như thế này, mẹ cũng đừng gặp lại ông ta nữa, nếu như không có ông ta, mẹ
Cũng sẽ không trở thành thế này!".
IPad
-
11:33
Hai chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, dường như đều cảm giác được hình như có chuyện gì đó xảy ra!
Tôi buông đủa trên tay xuống, vội vàng chạy tới nhà vệ sinh trước!